Kiều Dưỡng Mân Côi

Chương 1: Kim chủ

Trong một căn phòng sang trọng, sáng sớm bảy, tám giờ ánh nắng xuyên thấu tấm rèm cửa lộng lẫy, hiện ra hình ảnh kiều diễm ướŧ áŧ ở bên trong. Điều hòa âm trần đang hoạt động không nghỉ, căn cứ vào nhiệt độ và độ ẩm trong phòng liên tục tự động điều chỉnh, sẽ không để cho người dùng cảm giác được dù chỉ một chút khó chịu.

Trên chiếc giường lớn trắng tinh, chăn mền tơ lụa bao trùm lấy cơ thể làm an tường chủ nhân cả về thể xác lẫn linh hồn.

Mặc dù tất cả đều vô cùng tĩnh mịch thoải mái dễ chịu, nhưng Tần Trưng Thu vẫn tỉnh giấc, tỉnh vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột.

Lúc hắn mở mắt ra còn có chút mê man, hơi hơi nhăn lại cặp lông mày kiếm, duỗi ra đầu ngón tay thon dài đυ.ng vào trán ai đó, hơi thất thần mất mấy giây, nhưng mà rất nhanh đã tỉnh táo.

Vừa mới sáng sớm lại có người tích cực chủ động như vậy? Tần Trưng Thu không một tiếng động, hạ ánh mắt xuống phía dưới đánh giá nhân vật trùm dưới chăn đang vụиɠ ŧяộʍ ghé vào hạ thể hắn, cặp mông đẫy đà không ngừng chổng lên cao vung vẩy qua lại. Tần Trưng Thu không khỏi phát ra một tiếng cười khẽ, chăn mền đều sắp bị cô xoay thành bánh quai chèo.

Thế nhưng rất nhanh, hắn cũng không rảnh bận tâm những việc nhỏ không đáng kể này, bởi vì bị kɧoáı ©ảʍ truyền đến càng ngày càng mãnh liệt. Tần Trưng Thu xốc tấm chăn mền lên, trước mắt hiện ra thân thể trơn bóng của Tô Nguyễn, khuôn mặt nhỏ mỹ miều, làn da trắng chói mắt. Cô đang vùi đầu chăm chỉ giữa hai chân hắn ra sức cày cấy. Ở phía dưới, cự long đang ngủ say giữa hai chân vốn được ông trời ưu ái, từ nhỏ đã rất lớn, lúc này lại bị đầu lưỡi của cô trêu chọc một phen, căng cứng đến mức phình to, những đường gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ cũng hiển hiện ra toàn bộ. Tô Nguyễn cũng rất chuyên tâm, không hề bởi vì đột nhiên bị phát hiện mà dừng động tác. Cô cũng không ngẩng đầu, cứ thế một mực dùng đầu lưỡi vây quanh dươиɠ ѵậŧ quấn từ từ trước đến sau.

Mẹ nó, hắn nhớ kỹ tối hôm qua thao cô xong, tắm rửa một phen cô có mặc đồ ngủ, nhưng bây giờ hai khối vải vóc mong manh kia không biết bay đi đâu rồi, đây là quyết tâm phải câu dẫn hắn. Nghĩ vậy, Tần Trưng Thu hơi hơi đè ép nhịp tim rung động, cũng không gấp gáp hỏi han lên tiếng. Hắn hơi híp mắt lại, chậm rãi nhìn xem động tác Tô Nguyễn. Dù sao, một cô gái xinh đẹp như vậy quỳ gối dưới háng mình làm chuyện ái ân phục thị, đều tạo cho đàn ông một loại cảm giác thỏa mãn du͙© vọиɠ chinh phục, nâng họ lên chín tầng mây.

Tô Nguyễn hôm nay thật sự rất ra sức, đầu tiên cô dùng đầu lưỡi quấn lấy đầu khấc cự long Tần Trưng Thu, hôn nhẹ lên mã nhãn nhạy cảm, chơi đùa cho mã nhãn kích động phun ra một chút dịch nhờn, cô cũng trực tiếp mυ'ŧ ăn, đầu lưỡi lại chậm rãi di chuyển xuống thẳng phía dưới, rồi nuốt gọn phân nửa dươиɠ ѵậŧ, bắt đầu sục lên xuống khiến cho cơ thể gã đàn ông trở nên căng cứng, tiếp đến đôi môi vòng quanh hai hòn trứng hôn phớt nhẹ lên, giống như tấm lụa bao bọc, vừa mềm lại vừa tê. Ven đường có rất nhiều sợi lông đen lộn xộn, quấn lên gương mặt hồng hào ngây thơ của cô, cô cũng không thèm để ý, toàn bộ từng ngụm từng ngụm nuốt vào, trên dưới cự long bị nước bọt của cô phun trào ươn nhẹp, bàn tay mềm mịn cũng không rảnh rỗi, từng đầu ngón tay mảnh khảnh xoa bóp êm ái dưới hai hòn tinh hoàn bé bỏng. Ưm ưm, Tô Nguyễn cuối cùng nhịn không được vụиɠ ŧяộʍ cười, bởi vì cô nghe được tiếng Tần Trưng Thu hít thở không thông, hắn sắp không chịu nổi.

Lập tức, người đàn ông bắt lấy sau gáy cô. Tô Nguyễn hơi hơi ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem phản ứng Tần Trưng Thu. Mặt của hắn một nửa giấu trong bóng tối, một nửa lộ ra ánh sáng, khí thế lộ ra càng thâm trầm hơn, hắn yên tĩnh nhắm hai mắt, ngồi tựa ngay ngắn ở đầu giường một mực hưởng thụ bằng tư thái kiêu ngạo. Không biết sao, dường như hắn phát hiện cô nhìn chăm chú, đột nhiên mở mắt ra đối diện với cô cùng nhau tụ họp.

Tô Nguyễn không tự chủ được chìm đắm vào bên trong hố đen sâu thẳm, người đàn ông này thật sự hút hồn, mặt của cô ngượng ngùng dần dần phiếm hồng. Vệt đỏ ửng dường như là sự kết hợp hoàn mỹ để lấy lòng Tần Trưng Thu, ánh mắt của hắn lập tức trở nên tà khí tĩnh mịch. Hắn đưa tay nắm lấy đầu Tô Nguyễn, ngón tay xuyên vào trong làn tóc mượt mà đen nhánh của cô, vội vàng không một dấu hiệu dùng dươиɠ ѵậŧ va chạm mấy lần bên trong cổ họng non mềm. Lúc đầu côn ŧᏂịŧ đều di chuyển rất nhẹ nhàng, đại khái lòng tốt trỗi dậy, muốn cho cô thích ứng một chút, thế nhưng những lần sau trực tiếp thọc sâu vào không thương tiếc, đầu khấc thọt tới lớp thịt mềm nhất trong cổ họng Tô Nguyễn. Tô Nguyễn trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, bị hắn đâm vào thần trí có chút tan rã, trong vô thức phát ra vài tiếng rêи ɾỉ.

“Ngô...... Ưʍ...... Ô... Ưʍ... Ọc......”

Tần Trưng Thu thấy được biểu hiện của cô gái, những âm thanh gợϊ ɖụ© vang lên trong căn phòng an tĩnh đặc biệt uyển chuyển êm tai, giống như là liều thuốc kí©ɧ ɖụ© hiệu quả nhất, trêu trong lòng Tần Trưng Thu y như bị gãi ngứa nửa vời. Hắn hơi hơi thở dốc, nâng cằm Tô Nguyễn lên, nhìn ra được giày vò lâu như vậy, cô có chút mệt mỏi, trên trán đã xuất hiện mồ hôi, đôi môi đỏ mọng mở ra thật to, ngậm lấy toàn bộ thằng em nhỏ của hắn.

Thời điểm Tô Nguyễn bú, xác thực đủ nhu thuận đủ tận tâm, trên thân còn xuất hiện thần thái da^ʍ da^ʍ mị mị. Nhìn thấy dáng vẻ nuốt không hết những vẫn miễn cưỡng đút phân nửa cự long của hắn vào trong họng, hắn thật sự không muốn quan tâm bất cứ thứ gì nữa, rút dươиɠ ѵậŧ đi ra đập vào trên khuôn mặt trắng noãn kiều nộn của cô, tiếp đó lại hung hăng nhét vào họng, đại khai đại hợp mà lắc hông, càng ngày càng sâu, như muốn thọc cho họng cô thành vụn nát, ngắm nhìn dáng vẻ hoàn toàn trầm luân ở bên trong nɧu͙© ɖu͙©, biến cô thành da^ʍ oa đãng phụ chỉ thuộc về một mình hắn có thể thưởng thức được.

Tần Trưng Thu lại bắt đầu lấy tay dùng sức nắm lấy đầu cô, ưỡn hông đυ.ng vào sâu trong yết hầu, cường độ liên tục không nghỉ, khiến cho Tô Nguyễn sắp không chịu nổi, cũng làm cho chính mình sảng khoái đến run lên. Toàn bộ dươиɠ ѵậŧ bên trong khoang miệng một vào một ra, màu nâu nhạt của gậy thịt càng ngày càng trở nên đỏ sẫm xen lẫn những đường gân xanh cường tráng tạo thành sự đối lập rõ ràng với làn da mịn màng trắng bóc của cô gái, đôi mắt Tần Trưng Thu hiện lên những đường tơ máu, dần dần trở nên mất khống chế, trong vô thức nắc mạnh không thương tiếc. Tô Nguyễn cũng đắm chìm bên trong du͙© vọиɠ miễn cưỡng đón nhận tiết tấu Tần Trưng Thu, hơn nữa một mực thuận theo mặc cho hắn tùy ý chà đạp, thậm chí ở thời điểm hắn thọc sâu vào còn mυ'ŧ lấy vài giọt dịch trắng đang tiết ra từ mã nhãn, cô biết lúc này mơn trớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ làm kɧoáı ©ảʍ của hắn tụ tập càng nhanh hơn.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sắp đến.” Giọng đàn ông trầm thấp vang lên trên đầu Tô Nguyễn.

“!!! Không...... Ngô... Không......... Uống!”

Tô Nguyễn nghe được âm thanh, phản ứng đầu tiên là lập tức chống đối, dù cho bây giờ trong miệng còn ngậm lấy cự long của hắn, dẫn đến việc nói chuyện ú ớ không rõ, nhưng cũng muốn biểu đạt tiếng lòng vô cùng không muốn của bản thân, cô còn dùng cả biên độ lắc đầu lớn nhất để Tần Trưng Thu biết.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa tanh vừa mặn, mùi vị lại khó chịu, tuy nói bình thường hoặc nhiều hoặc ít đều nuốt vào một chút, dùng để trêu đùa tâm đối phương, nhưng nuốt lấy toàn bộ thật sự sẽ buồn nôn, nơi nào lại có chuyện trêu đùa ác ôn như vậy? Nhưng lúc này có khi phải cúi đầu chịu thua, bởi vì đàn ông một khi đã lên cơn thú tính thường thường đều chỉ quan tâm đến thỏa mãn bản thân, ra sức sức giày vò người phụ nữ.

Tô Nguyễn ở trong lòng hiện lên vẻ ấm ức, nhưng mà mặt ngoài vẫn phải tỏ ra nhiều điềm đạm đáng yêu, nhìn đáng thương biết bao. Quá nhập tâm vào vai diễn, mí mắt của cô còn thật sự hơi ửng đỏ, có thể là bị động tác rút ra đút vào quá mãnh liệt làm cho đau đớn. Tóm lại, bây giờ mắt cô đã ầng ậng nước, hốc mắt ửng đỏ, bày ra hoàn hảo dáng vẻ giai nhân đáng thương.

Nói đi cũng phải nói lại, thật ra phẩm chất Tần Trưng Thu rất tốt, cũng không thích chơi kiểu ép buộc. Như chuyện khẩu giao này, động tác của hắn mạnh lắm cũng chỉ là thao thêm mấy lần vào sâu trong yết hầu, cho đến khi xuất tinh liền xong việc, dù sao tư vị sáng nay đã đủ cho hắn thấy sảng khoái buông lỏng.

Mặc dù cổ họng Tô Nguyễn bị đâm có đau một chút, đến mức sau đó mấy giờ, nói chuyện đều khàn khàn, nhưng vì để cho nam nhân thoải mái, cô cũng vui mừng ngoan ngoãn phục thị.

Tần Trưng Thu muốn cô uống tϊиɧ ɖϊ©h͙, đơn giản là muốn đạt được một loại cảm giác chinh phục. Thế nhưng mà, nhìn Tô Nguyễn nhu nhược như vậy, cả người thần phục dưới cơ thể hắn, khẩu giao cũng đủ sảng khoái đủ kích động, khiến tinh thần lẫn thể xác hắn đều vui vẻ, cho nên không cần thiết phải làm thêm những hành động khiến cô không thoải mái.

A, kɧoáı ©ảʍ lần này làm cho hắn thở dài.

“Được.” Tần Trưng Thu tiếc nuối vuốt vuốt đầu cô, không nhắc lại lên vấn đề này .

Lúc đạt đến đỉnh điểm, Tần Trưng Thu rút dươиɠ ѵậŧ ra, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy lên mặt Tô Nguyễn, nhưng dù bị vấy bẩn bởi lớp dịch nhơ nhớp, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vẫn xinh đẹp trong sáng như thường, hơn nữa vừa mới hưởng qua tư vị hoan ái, càng hiện ra xuân ý, hai má ửng hồng hây hây như đứa trẻ.

Khóe miệng vẫn chảy xuống mấy giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, Tô Nguyễn nháy nháy mắt, vô ý thức lấy tay ra đỡ, Tần Trưng Thu quay sang hỏi:

“Muốn cái gì?”

Vừa nói hắn vừa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuống giường, lúc này cự long đã an tĩnh mềm nhũn giữa hai chân, dù vậy kích thước thoạt nhìn vẫn có chút kinh người. Hắn vỗ vỗ cặp mông đầy đặn của Tô Nguyễn. Cầm khăn tay trên tủ đầu giường, tùy ý lau sơ cho người anh em của mình, lại quay sang Tô Nguyễn, dọn đi đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang không ngừng trôi xuống trên người cô. Sau đó vứt bỏ khăn tay tiến vào phòng vệ sinh, thời điểm bước đến cửa phòng vệ sinh, hắn dừng lại, quay đầu nhìn về phía Tô Nguyễn một lần nữa.

“Em muốn túi xách Dior trong bộ sưu tập mùa xuân! Rất đẹp, em nhìn trúng rất lâu rồi!”Tô Nguyễn nằm sấp trên giường, đưa mắt lên nhìn về phía Tần Trưng Thu, mắt cười cong cong.