Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta

Chương 24: Chuẩn Bị! Ta Rất Bận!!!

”Chọn ngươi luôn!”

Tô Bạch trầm ngâm một lúc rồi quyết định chọn bệnh viện ác linh này.

Mặc dù hắn mới trở về từ lâu đài quỷ hút máu, còn chưa kịp nghỉ ngơi gì nữa.

Nhưng gặp được phó bản phù hợp, Tô Bạch không ngần ngại tiến vào.

Hắn vẫn còn 6 cơ hội để trả lại phó bản, nhưng lỡ như sau khi trả phó bản xong các phó bản sau đều không tốt thì sao?

“Chuẩn bị đã.”

Sau khi Tô Bạch đã có quyết định thì mở diễn đàn người chơi ra, chuẩn bị đi tìm hiểu bệnh viện ác linh.

Hắn tìm kiếm bệnh viện ác linh trên diễn đàn người chơi.

Sau khi tìm kiếm Tô Bạch mới phát hiện, bệnh viện ác linh không chỉ có một cái.

Điều này cũng bình thường thôi, lâu đài quỷ hút máu không chỉ có một cái, cơ bản là phó bản của thế giới quỷ hút máu đều được thực hiện bên trong lâu đài quỷ hút máu.

”Xem ra là phải chọn phó bản mới được.”

Tô Bạch nghĩ.

Sau khi chọn phó bản thì có thể biết được tên, mã số cụ thể của bệnh viện ác linh này rồi.

Thế là Tô Bạch chọn phó bản.

“Ngươi đã thành công chọn phó bản: bệnh viện ác linh, ngươi có 47 phút chuẩn bị, đến phút 47 ngươi sẽ vào phó bản.”

Nhắc nhở xuất hiện.

Tô Bạch nhấp vào thông tin phó bản, từ đó hắn có thể nhìn thế họ tên, mã số cụ thể của bệnh viện ác linh.

“Bệnh viện Ngũ Hồ?”

Cái tên này… nghe lại không thấy khủng bố chút nào.

Tô Bạch lên diễn đàn bắt đầu tra cái tên này.

Thông tin không nhiều.

Chỉ có một bài bài thảo luận về cái phó bản này.

”Má ơi, suýt chút nữa là không ra được, bệnh viện quá kinh khủng…”

”Ta cảm thấy chủ yếu là phải là nhìn sắc mặt. Ác linh của bệnh viện này không có đối phó với ngươi, bọn họ rất thiếu nhân viên, các phiền phức chủ yếu đến từ những bệnh nhân kia, chỉ cần không cẩn thận là bệnh nhân sẽ trút giận lên đầu ngươi, ai bảo ngươi là người cơ chứ?”

”DM, những bệnh nhân đó thật sự rất khó chăm sóc, ta phải mất ba ngón tay mới ra được.”

”Có thể đi ra là tốt rồi đó, còn đỡ là hơn mất mạng.”

”Các anh em, tiền tệ thông dụng trong bệnh viện ác linh là gì thế, món đồ được yêu thích nhất là gì, mau nói cho ta biết đi để ta mua một chút, đệch mợ, nhận được thư mời rồi ~ đang online chờ, rất cấp bách ~~ cầu xin~”

”….”

Các thông tin để lộ trong bài post trên diễn đàn cũng không tính là nhiều.

Người để lại bình luận mới nhất mà Tô Bạch tình cờ thấy nhận được thư mời của bệnh viện ác linh?

Không biết có vào phó bản cùng lúc với Tô Bạch hay không.

..

Sau khi xem xong thì chỉ còn lại 28 phút.

Sau đó Tô Bạch mở khu giao dịch người chơi ra chuẩn bị xem thử có đồ nào phù hợp không.

Trong khu giao dịch người chơi đều là những sản phẩm của người chơi mà chỉ mua được ở thế giới chủ.

Sau khi mua xong, trừ 5% phí xử lý thì sản phẩm sẽ trực tiếp chuyển vào trong kho trò chơi.

Tô Bạch nhìn, còn có người bán thông tin.

”Thông tin trường cấp ba Huyết Nguyệt, mua xong tỷ lệ sống sót tăng ít nhất 50%.”

”Thông tin Thục Tiêu sơn trang, đích thân thử và hữu hiệu.”

”…”

Có một số phó bản có độ khó cao, những thông tin cực quan trọng đều không thể tìm thấy trên diễn đàn.

Giá của những thông tin này không hề rẻ, nhóm người được nhắm đến đều chỉ tình cờ gặp phải cái phó bản đó.

Treo ở đó rất lâu rồi nhưng không có ai mua.

Sau khi Tô Bạch lướt nhanh qua thì đã chọn được vài sản phẩm rồi mua.

Mua xong đồ thì còn 10 phút.

Tô Bạch nhìn cửa hàng tích phân, không vội vàng dùng hết điểm.

Cửa hàng tích phân có thể vào trong phó bản để đổi, trái lại không vội, sau khi vào phó bản xem tình hình rồi tính tiếp.

”Ding dong~”

Lúc này, tiếng chuông ngoài cửa vang lên.

Tô Bạch không để ý.

”Ding dong~”

Nhưng đối phương vẫn cứ ở đó nhấn chuông.

Tô Bạch cau mày đi mở cửa.

Sau đó hắn nhìn thấy hai mỹ nhân đứng ở ngoài cửa.

Một người mặc trang phục nghề nghiệp, một bộ váy ngang hông hơi hướm phong cách OL.

Người kia mặc một chiếc váy ren đen, nhìn có vẻ thần bí nhưng lại quyến rũ, giống như một đóa hồng nở trong đêm.

Nhìn thấy Tô Bạch, mắt của hai người phụ nữ kia đều sáng lên.

”Xin chào, Tô Bạch, ta là Liên minh Người chơi…”

Người phụ nữ mặc đồ công sở nở nụ cười, nói.

”Thật ngại quá, ta rất bận.”

Lời nói chưa dứt, sau khi Tô Bạch ném lại một câu thì đóng cửa một cái ‘rầm’.

Nụ cười trên mặt của người phụ nữ mặc đồ công sở cứng ngắc.

”Chị Huyên, chuyện này….”

Người phụ nữ mặc đồ công sở cảm thấy rất ngại ngùng.

Khóe miệng của người phụ nữ trông giống đóa hoa hồng đen cong lên: “Giao cho ta đi ~”

Nói xong nàng cũng nhấn chuông cửa.