9
Tiểu Phao khởi động lại trò chơi thêm một lần nữa, và hắn thấy rằng miễn là tóc vàng mỹ nhân trong trò chơi này không bị áp hoặc không làm điều đó, thì kết cục chính là HE.
Lần đầu tiên thông qua trò chơi, hắn biết được giữa đồng giới có thể làm ra chuyện này, lại còn có nhiều như thế cách chơi.
Tiểu Phao tò mò tìm kiếm các từ khóa của trò chơi, và những tác phẩm cùng r18 đã làm cho hắn mở rộng tầm mắt.
Tiểu Phao, người có khả năng tiếp thu cao, rục rịch muốn được làm thử.
Nhìn có vẻ là thực thoải mái chuyện tình. Khi A Trạch trở lại, nhất định phải cùng anh ấy thử xem, ừm.
A Trạch, người đang trên đường về nhà, không biết rằng mình sắp không giữ được hoa cúc.
10
A Trạch mở cửa và hít sâu một hơi.
Nhà cảm giác! Thật tốt! ! ! !
Nhưng nhìn thấy Tiểu Phao trước mặt màn hình, A Trạch như bị sét đánh.
Đây, không phải là cái anh mua vì ham mê sắc đẹp sao? Sau khi mua nó về, anh thử chơi nó thì mới phát hiện đó là đam mỹ r18, anh nhớ đã nhét vô đáy hòm rồi mà? ? ? ? ? ?
Tiểu Phao lúc này ngoài đầu nhìn anh mỉm cười, A Trạch rùng mình một cái.
Nên sẽ không là học được cái gì kỳ quái tri thức đi? ? ? ? ? !
11
A Trạch đã quá mệt mỏi, anh tắm nhanh chóng rồi ngủ thϊếp đi.
Vào nửa đêm, anh cảm thấy có thứ gì đó đang đè lên mình, A Trạch giật mình thức giấc.
"Sao cậu lại vô đây?"
Mái tóc vàng của Tiểu Phao hơi rối, hai tay chống hai bên sườn A Trạch, hắn đang cúi đầu nhìn xuống anh.
"Chúng ta đến làm chuyện thoải mái đi!! Ta đã đợi lâu lắm rồi, do ngươi không chủ động, vậy ta sẽ đến cùng ngươi vui vẻ!"
A Trạch: ? ? ? ? ? ? ?
"Cái gì thoải mái chuyện?? Game không phải đều để cậu chơi sao ?????"
Tiểu Phao không nói nhiều, chỉ nằm trên người A Trạch, bắt đầu cởi đồ ngủ của anh.
Đến bây giờ, A Trạch mới nhận ra Tiểu Phao muốn làm gì, anh đẩy mạnh Tiểu Phao ý đồ đẩy hắn ra.
Không nghĩ tới đẩy vài lần đều không thể đẩy ra.
tóc vàng mỹ nhân khí lực còn rất lớn? ? ? ? ? ? !
12
Lúc này, trong lòng A Trạch tràn đầy hối hận.
Tiểu Phao quả nhiên đã học cái xấu a! ! ! ! !
Nếu anh không ra ngoài để đi chơi với bạn bè, nếu anh không có đem trò chơi toàn bộ đem đi ra ...
A Trạch thở dài.
Đêm nayhẳn là không có cách nào ngủ được.
Hắn nghiêm túc từ chối vài lần, và Tiểu Phao có lẽ cũng hiểu rằng không thể ép buộc.
Tiểu Phao trên người A Trạch cọ xát mấy lần, miễn cưỡng bò đi xuống, cả người đều héo đi.
A Trạch cảm thấy mình giống như một người cha già đáng kính, người có trách nhiệm và nghĩa vụ "sửa sai" cho Tiểu Phao.
Anh bật máy tính, mở X Station ở địa điểm quen thuộc, mở một bộ phim có nữ chính xinh đẹp, sau đó gọi Tiểu Phao qua để cùng xem.
Cốt truyện nóng bỏng và giọng nói hấp dẫn trong phim khiến A Trạch cảm thấy không khí khô nóng. Anh định mở cửa sổ để giảm bớt không khí, nhưng bị Tiểu Phao đè lại.
“Có phim nào khác không?” Tiểu Phao chớp mắt.
A Trạch thực vui mừng, cảm thấy Tiểu Phao không còn xa nữa sẽ trở lại chính lộ, vì vậy anh để mặc cho hắn tìm kiếm một cách tùy tiện.
Không ngờ, khi A Trạch quay lại sau khi mở cửa sổ, nam nữ trên màn hình đã trở thành nam nam! Mà Tiểu Phao trông nghiêm túc hơn, thậm chí còn không tự chủ vói tay vào chính mình quần pyjama.
Không những đem Tiểu Phao chỉnh lại chính lộ! Thậm chí càng thêm sai lệch! ! !
Tiểu Phao tỏ vẻ hào hứng, "Nhìn đi! Ta đã nói mà! Như vậy thật thoải mái!!!"
A Trạch che mặt.
Vậy phải làm sao bây giờ ah ah ah ah ah ah!