Dây đàn rất dẻo dai, chỉ dùng tiểu núʍ ѵú kiều nộn kia chắc chắn không gảy được, nhưng núʍ ѵú hồng hào mềm mại lộ ra trước mắt lại bị dây đàn làm cho đứng thẳng khiến Chu Tư Hành xem muốn ngừng mà không được, gậy thịt lớn chôn trong huyệt nữ nhi càng trực tiếp to thêm một vòng.
“Tiểu tao hóa, làm sao có nhiều thủ đoạn câu dẫn ta như vậy?” Chu Tư Hành cực kỳ yêu nàng, chỉ cần nàng hơi nhượng bộ một chút đã không thể tức giận được nữa, nhéo cằm nữ nhi dùng sức hôn lên đôi môi nhỏ phiền lòng kia, xoa vυ' bự vài cái rồi lại đi khảy dây đàn khiến dây đàn rung rung cọ xát tiểu núʍ ѵú phát ngứa.
“Ha… Cha chơi núʍ ѵú nữ nhi ngứa quá… dây đàn rung lên thật thoải mái…”
“Nha đầu lẳиɠ ɭơ này, tim ta đều bị con câu đi mất rồi, con lại ở ngay trước mặt ta khen người khác!”
Chu Tư Hành là người đứng đầu một Châu, ngày thường nghiêm chỉnh túc mục nhưng lúc này lại bị nữ nhi trêu chọc mất hồn, trong lời nói có chút ai oán, “Nếu con thực sự biết sai thì kêu cha thao chết con đi, nếu không tức giận này của ta không tiêu tan được đâu!”
Vυ' bự to trắng nõn mềm mại bị đàn tỳ bà trong tay siết chặt càng thêm đẫy đã, Chu Nguyệt Dung cưỡi trên người cha qua lại, tiểu tao huyệt ra sức phun ra nuốt vào gậy thịt lớn của cha, “Dung Nhi sai rồi… sau này không dám làm cha thương tâm nữa… Cha à... mau dùng gậy thịt lớn thao chết nữ nhi đi… tiểu tao hóa yêu gậy thịt lớn của cha nhất… A… Cha… động đi mà… tiểu tao âʍ ɦộ của nữ nhi muốn cha dùng gậy thịt lớn hung hăng thao…”
Chu Tư Hành để nữ nhi đứng dạy, hai tay chống lên ghế, mông nhỏ dẩu cao, còn bản thân đi đến phía sau nàng đẩy hông cắm vào, “Tiểu da^ʍ phụ thiếu làm, thích gậy thịt lớn thao tiểu âʍ ɦộ ngươi như vậy sao, mặc kệ là ai, chỉ cần có gậy thịt lớn là có thể thao chết ngươi!”
Ông càng nói càng tức giận, tát vào mông nhỏ của nữ nhi, một tiếng giòn giã vang lên, Chu Nguyệt Dung ăn đau tiểu tao huyệt càng cắn chặt lại, gậy thịt lớn bị nàng hút bọc không rút ra được, “A… Cha đánh mông thật thoải mái… Dung Nhi còn muốn… cha lại đánh mông nữ nhi nữa đi…”
Lại một cái tát nữa khiến mông nàng run lên, “Tiểu lãng âʍ ɦộ thiếu thao này, bị đánh còn kêu da^ʍ như vậy, sao ta lại sinh ra một tiểu da^ʍ phụ như con chứ, tiểu kỹ nữ trời sinh lẳиɠ ɭơ này, tiểu âʍ ɦộ vừa mềm vừa chặt, vừa rồi bị tên hỗn trướng Nguyên Cẩn thao nửa ngày cũng không thấy lỏng ra chút nào! Thao chết con, dùng gậy thịt lớn của cha thao chết tiểu lãng âʍ ɦộ con!”
“Ưm… con là tiểu lãng âʍ ɦộ… con là con cɧó ©áϊ của cha… xứng đáng bị gậy thịt lớn của cha thao chết… Sâu quá… Qυყ đầυ chạm đến tử ©υиɠ người ta rồi… A… Cha lại đánh mông tiểu thao hóa đi… Tao tâm muốn bị cha thao hỏng… Sướиɠ quá… Ưm… Cha thao chết tiểu kỹ nữ của cha đi… tiểu tao âʍ ɦộ sinh ra chính là muốn bị cha thao…”
Thịt non phấn nộn bị cha làm đỏ đỏ sưng sưng, dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt theo đùi chảy tới mặt đất, Chu Nguyệt Dung bị làm không còn sức lực thân trên dần dần nằm sấp xuống mặt ghế, hai vυ' bự đè nặng đàn tỳ bà, theo sóng nhũ đong đưa phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Lúc này Chu Nguyên Cẩn cũng đi tới, hắn cởϊ qυầи áo, để lộ bộ phận thẳng tắp màu hồng nhạt dữ tợn giữa háng, Chu Tư Hành nhìn thấy cũng nghiêng đầu nhìn, lập tức dùng sức đẩy mạnh, qυყ đầυ lớn mạnh mẽ cắm vào bên trong tử ©υиɠ nữ nhi, lạnh giọng nói, “Chả trách tiểu tao hóa con nói nó thao sung sướиɠ, hóa ra là tiểu tử này giống ta, cũng có một cây gậy thịt vừa dài vừa lớn!”
Chu Nguyên Cẩn âm thầm cười lạnh, hắn còn chưa đủ mười bảy tuổi, tương lai vật này có lẽ còn lớn hơn cha hắn. Chỉ là trước mắt không dám nói thẳng, chỉ có thể nhéo khuôn mặt Chu Nguyệt Dung, nhét gậy thịt vào trong cái miệng nhỏ, “Tỷ tỷ chỉ lo cho cha, không màng đến sống chết của ta, mau tới liếʍ liếʍ gậy thịt lớn cho đệ đi, chúng ta là người một nhà, tỷ không thể thiên vị như vậy được!”