Tranh Phong Lưu

Quyển 1 - Chương 42: Vú ai đẹp hơn (950)

“Tỷ!”

Chu Nguyệt Phù tức giận thẳng người lên nhưng mới nói một chữ đã bị đẩy mạnh lên trực tiếp ngã xuống giường nệm. Thanh Thư trầm mặt nói một câu, “Nhị cô nương còn có sức lực tức giận với người khác à? Chẳng lẽ trách ta vô dụng không tận lực thao ngươi sao?”

Qυყ đầυ lớn nhắm vào khối thịt mềm bên trong mà tấn công, Chu Nguyệt Phù bị hắn thao ngay cả sức lực kêu cũng không có, chỉ có thể mềm nhũn nằm đó nhỏ giọng nức nở, một đôi vυ' bự lắc lư, không bao lâu đã bị làm phun ra đầy nước.

Lúc này Chu Tư Lễ cũng thao chất nữ thao lên trời, một đôi hoa tỷ muội song song ghé vào một chỗ, hai cái mông nhỏ dẩu lên cao cao, ngay cả dâʍ ŧᏂủy̠ cũng đồng thời phun ra, Chu Tư Lễ và Thanh Thư bị cảnh tượng này mê hoặc, chủ tớ hai người đồng thời đưa đẩy, sau năm sáu cái đưa đẩy, lại bắn một luồng nùng tinh vào tiểu da^ʍ huyệt dưới thân.

Hoan ái qua đi, Chu Tư Lễ bất đắc dĩ lắc đầu, vỗ lên mông hai vị cô nương, “Hai nha đầu các ngươi đến tuổi gả chồng đến nơi rồi mà sao tính còn trẻ con như vậy? Chỉ là tiểu da^ʍ huyệt của ai bị thao tiết ra trước thôi mà cũng đáng để các ngươi tranh giành như vậy sao?”

Tỷ muội liếc nhau, lại hừ một tiếng đồng thời quay đi, Chu Nguyệt Phù chống thân thể bủn rủn đứng lên, dựng thẳng đôi vυ' bự đưa đến trong tay Thanh Thư, “Thanh Thư, ngươi nói xem, là vυ' ta đẹp hay vυ' của tỷ tỷ đẹp?”

“Đối với ta tất nhiên là vυ' bự của nhị cô nương khiến người ta yêu thích nhất!” Một tay Thanh Thư ôm một bên vυ' mềm, “Ba năm liền mỗi ngày ta đều xoa nắn mυ'ŧ mát đôi vυ' bự này một canh giờ, bây giờ chúng nó có thể lớn thành như vậy Thanh Thư không có công lao cũng có khổ lao, tất nhiên không giống với người khác. Tiểu núʍ ѵú này mềm như vậy, mỗi ngày ăn cũng không đã nghiền.”

Chu Nguyệt Phù cười đắc ý, lại đẩy bộ ngực đưa đến bên miệng Thanh Thư, “Ca ca tốt, Phù Nhi biết ngươi tốt, nhưng hôm nay còn chưa đủ một canh giờ đâu, vừa lúc làm trước mặt tỷ tỷ đi, để tỷ ấy nhìn ngươi chơi vυ' người ta như thế nào! Bá phụ nhiều năm như vậy không chịu chạm vào, nhất định tao vυ' kia của tỷ ấy rất ngứa ngáy!”

Thanh Thư cười tủm tỉm thuận theo ý Chu Nguyệt Phù, mặc kệ Chu Tư Lễ với Chu Nguyệt Dung còn ở đây, trực tiếp ôm đôi vυ' bự của tiểu thư đến mυ'ŧ mát, nhân tiện xoa nắn một phen, mà Chu Nguyệt Dung ở bên kia bị muội muội làm tức giận đến bốc khói.

“Thúc phụ, ngươi nhìn đi, Phù Nhi cố ý chọc giận người ta kìa!” Chu Nguyệt Dung lôi kéo tay Chu Tư Lễ làm nũng, “Nào có ai như muội ấy, đánh người đánh vào mặt, biết rõ người ta để ý cha nhất mà còn muốn lôi chuyện quá khứ thương tâm ra chế giễu ta!”

Một người là nữ nhi, một người là chất nữ, Chu Tư Lễ hoàn toàn không có biện pháp với hai tiểu mỹ nhân này, chỉ có thể cười khổ, “Hai người tỷ muội các ngươi cãi nhau cũng đến tìm ta, sao thời điểm bị thao không cùng nhau tới?”

Chu Nguyệt Dung bĩu môi, Chu Nguyệt Phù tức giận hắn thiên vị tỷ tỷ, hai vị cô nương không ai chịu cho hắn sắc mặt tốt, Chu Tư Lễ dỗ dành nửa ngày cũng không được, cuối cùng trầm mặt, trực tiếp to tiếng, “Lá gan các ngươi thật không nhỏ, nếu đã muốn tranh luận ta đây liền làm người tốt, cho tiểu nha đầu các ngươi đánh đến cùng!”

Sau đó trong viện bày ra hai cái bàn bát tiên, Chu Tư Lễ gọi người nâng hai tỷ muội các nàng ngồi xổm lên bàn, một cặp chân dài mở rộng ra, hoa môi ướt dầm dề còn đọng nước, cứ như vậy phơi bày công khai trước mặt mọi người.

Bên dưới tiểu tao huyệt đặt một tách trà trắng, Chu Tư Lễ nhận lấy hai căn ngọc thế thô dài hạ nhân mang lên, lần lượt cắm vào tiểu da^ʍ huyệt hoa tỷ muội Chu gia, trầm mặt phân phó, “Không phải thích tranh luận sao, hôm nay để cho hai người các ngươi so một lần! Hai người các ngươi tự mình cầm căn dươиɠ ѵậŧ giả này cắm vào da^ʍ huyệt, ai chảy dâʍ ŧᏂủy̠ rót đầy tách trà này trước thì thắng, nghe hiểu chưa?”

“Thúc phụ thật xấu, tỷ thí như vậy xấu hổ chết mất!” Chu Nguyệt Phù kiều thanh nói.

Nếu cha trở về nhìn thấy nàng thủ da^ʍ trước mặt mọi người sợ là sẽ ăn dấm mất, đến lúc đó không biết ông sẽ dùng gậy thịt lớn nóng bỏng kia thao mình như thế nào nữa!

Nghĩ đến đây tiểu da^ʍ huyệt không khỏi co rút lại, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ trực tiếp chảy xuống dưới, Chu Tư Lễ nhìn thoáng qua liền cười, “Phù Nhi nhanh lên đi, tiểu da^ʍ huyệt này của tỷ tỷ ngươi quá da^ʍ, không cẩn thận sẽ thua đấy!”