Tranh Phong Lưu

Quyển 1 - Chương 24: Cha kể chuyện cũ thao nữ nhi (1012)

Chu Nguyệt Dung nghe vậy khuôn mặt đỏ bừng, thấy cha vẫn không chịu nói chuyện, liền lôi kéo tay Chu Tư Hành lắc lắc, “Cha? Cha?”

Chu Tư Hành đột nhiên hoàn hồn, vẻ mặt hoảng loạn, kéo nàng xoay người muốn rời đi, “Dung Nhi đừng nghe hắn nói bậy, chúng ta về nhà đi!”

Vừa quay đầu lại đã lập tức ngẩn ra. Không biết từ lúc nào phía sau đã đầy người vây lại, tất cả đều là nam nhân ánh mắt rực lửa, nếu cứng rắn xông ra không biết cho bọn họ chiếm được bao nhiêu tiện nghi của Dung Nhi nữa.

Tưởng tượng đến bộ ngực đầy đặn và cặp mông nhỏ đầy sức sống của Dung Nhi bị những tên lưu manh này giở trò Chu Tư Hành đã cảm thấy không thể chịu đựng, nếu bất cẩn để bọn chúng sờ loạn vào tiểu nộn huyệt của nữ nhi vậy chẳng phải muốn gϊếŧ chết ông hay sao?

Tiểu huyệt kiều nộn nhiều nước kia ngay cả ông cũng luyến tiếc đi vào, sao có thể để cho người khác được tiện nghi?

Tang Đạt đúng lúc hét lên ở phía sau, “ Ta thấy ngươi cũng là một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, tại sao ngay cả lời nói thật cũng không chịu nghe? Ngươi thử hỏi mọi người xem, có khuê nữ nhà ai mà không bị cha ruột dùng gậy thịt lớn phá thân?”

Mọi người nghe xong tức khắc có tiếng người ồ lên, có người nói, “Đúng vậy, ba khuê nữ nhà ta đều do đại gia ta đây phá thân, cái tiểu nộn âʍ ɦộ kia kẹp gậy thịt lớn của ta vừa đau vừa sướиɠ, thao một chút đã chảy đầy nước, còn nũng nịu gọi cha, miễn bàn có bao nhiêu sung sướиɠ!”

Một hán tử cao lớn nghe vậy liền gật đầu, Chu Nguyệt Dung nhìn thấy hắn liền thấy tiểu huyệt thắt lại, hóa ra là tên đồ tể thao nữ khách hàng. Hắn xoa xoa đũng quần căng phồng của mình hai cái, cười nói, “Các ngươi biết không, gậy thịt của ta so với người khác to hơn một chút, khi phá thân khuê nữ bị ta thao khóc đến nửa đêm, sau ta có cắm vào cũng không khóc nữa, còn cưỡi ở trên người ta kêu da^ʍ, nói cái gì mà gậy thịt lớn của cha cắm hỏng tiểu da^ʍ huyệt của nữ nhi đi! Nha đầu mới mười hai tuổi dâʍ đãиɠ khiến ta khó chịu, đè nàng cả một đêm, tiểu da^ʍ huyệt kia bị ta làm đến nỗi không khép lại được.

“Chính là như vậy, nuôi nữ nhi mà không thao chính là tội lỗi của cha!” Một lão tú tài tóc hoa râm vuốt chòm râu dê gật đầu, “Dưới gối lão phu có hai nữ nhi, ngày thường đều được nuông chiều mà lớn lên, lão phu lại đọc quá nhiều sách thánh hiền, vốn không muốn làm việc lσạи ɭυâи này, nhưng mà không ngờ…”

Chu Nguyệt Dung vừa nghe tao huyệt liền ngứa ngáy, không ngừng dựa vào người cha vặn vẹo thân thể, Chu Tư Hành nhìn nàng, hỏi lão tú tài úp úp mở mở kia, “Không thể ngờ được cái gì?”

Lão tú tài lắc đầu, thở dài nói, “Không thể ngờ được hai nữ nhi của ta đến lúc xuất giá vẫn là thân hoàn bích, lại chịu khổ bị nhà chồng ghét bỏ, đều nói tiểu da^ʍ huyệt không được cha thao nhất định là không có mùi vị gì, gả đi đã lâu cũng không ai để ý tới.”

Ánh mắt Chu Tư Hành ngưng trọng, “Vậy ngươi liền mặc kệ?”

“Tất nhiên là không rồi!” Lão tú tài rung đùi đắc ý, “Ta tập hợp hai nhà lại, cởi sạch sẽ quần áo hai nữ nhi ra, sau đó ở trước mặt bọn họ dùng gậy thịt phá thân khuê nữ! Thân thể khuê nữ nhà ta trắng trẻo, vυ' lại to, tiểu âʍ ɦộ thao vào cũng là sướиɠ – đẹp – chặt, thiếu chút nữa khiến ta bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ dự trữ vào.”

“Người nhà hai bên nhìn thấy lão phu thao nữ nhi vừa khóc vừa kêu, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn đầy ra mới vừa lòng, tức khắc mặc kệ cha chồng, phu quân hay là thúc bá huynh đệ, tất cả đều xúm lại thao hai nha đầu kia đến cao trào liên tục cho đến khi tiểu nộn huyệt với vυ' lớn đều đỏ đỏ sưng sưng hết cả lên mới bảo bọn hắn dùng gậy thịt lớn cắm tao huyệt rồi ôm về nhà.”

“Chuyện này ta cũng biết!” Một người nói, “Nhà ta ở gần nhà chồng của nhị cô nương, tiểu nha đầu kia thật sự là da^ʍ tinh đầu thai, ngày thường đi lại đều phải cắm một căn gậy thịt giả to vào tiểu da^ʍ huyệt, đi đến đâu tao thủy chảy ra đến đây! Không quan trọng là người hầu hay người ngoài, chỉ cần có gậy thịt thô to đều bị nàng ta nhào đến mυ'ŧ mát một hồi, sau đó lắc mông cầu xin người ta thao hỏng tiểu da^ʍ huyệt của nàng ta!”

Chu Tư Hành nghe vậy thì im lặng không nói, Tang Đạt thấy ông dầu muối đều không ăn cũng bất đắc dĩ. Tam lão gia tìm tới hắn chính là vì để hắn khơi dậy tình khiếu của Thứ sử đại nhân, nếu ông chưa từng có da^ʍ tâm với nữ nhi nhà mình thì việc này sẽ rất khó giải quyết.

Hắn trầm tư một lát, liền kéo nữ nhi còn đang bị người ta ăn vυ' đến trước mặt cha con Chu Tư Hành, nhéo núʍ ѵú sưng trướng của khuê nữ, “Mau nói cho vị quý nhân này biết có phải là nữ nhi nhưng ngươi nguyện cho cha thao tiểu tao huyệt kia của ngươi không?”