Tranh Phong Lưu

Quyển 1 - Chương 20: Thân thể trần trụi bị cha sờ tiểu huyệt (975)

Xiêm y bị xé toạc, hai bầu vυ' đầy đặn phản chiếu ánh nắng hoàng hôn, sáng ngời trước mắt Chu Tư Hành. Chỉ là núʍ ѵú kia đỏ bừng sưng lên, vừa nhìn đã biết bị người ta chơi tàn nhẫn.

Chu Nguyệt Dung rêи ɾỉ, tiểu tao huyệt lập tức thắt chặt lại.

Cha đang nhìn vυ' ta!

Một cảm giác rung động khó tả đập vào tim, núʍ ѵú hồng nộn kia chậm rãi đứng thẳng với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

“Cha, con…” Chu Nguyệt Dung đỏ mặt, muốn nói lại thôi.

“Dung Nhi ngoan, cha xoa xoa cho con!” Chu Tư Hành nuốt nước miếng nhưng miệng lưỡi vẫn khô khốc, ngày đó ông chỉ nhìn thoáng qua, không nhìn thấy rõ ràng, hiện tại ông mới biết được đại bảo bối của Dung Nhi còn to và mê người hơn trong mộng.

Chu Tư Hành vô thức nín thở, đầu ngón tay run rẩy, tim đập thình thịch nhưng vẫn không nhịn được vươn tay ra chạm vào bộ ngực xinh đẹp của nữ nhi. Bộ ngực trắng nõn non nớt trơn bóng như mỡ đông, ông cầm lấy một viên núʍ ѵú hồng nộn, bên tai lập tức truyền đến tiếng nữ nhi yêu kiều rêи ɾỉ, “Ưm… Cha…”

Như thể bị sét đánh trúng đầu, đôi mắt Chu Tư Hành phút chốc trở nên thanh tỉnh.

Sao ông có thể xuống tay với nữ nhi ruột của mình như thế được?

Dưới tình thế cấp bách ông đẩy nữ nhi ra, nhìn thân thể nữ nhi mềm nhũn ngã lên giường, vυ' bự quyến rũ giống như không biết đủ, phóng đãng tạo nên đừng đợt sóng nhũ, khiến ông càng thêm choáng váng, càng thêm không thở nổi.

Chu Nguyệt Dung nằm trên giường, cẩn thận nhìn người cha yêu quý của mình.

Mười sáu tuổi ông đã thành hôn, mười bảy tuổi đã có nàng, năm nay cũng chỉ mới ba mươi lăm, so với thúc phụ thì nam tính và tuấn dật hơn, nhưng lại kém phần phong lưu lãng mạn hơn thúc phụ, hơn nữa địa vị cao, toàn bộ Túc Châu đều thuộc quyền quản lý của ông nên ngày thường đều mang vẻ mặt nghiêm túc, thêm vài phần quý khí.

Trong tám năm kể từ khi đến thành Phong Lưu, cha đã hết lòng nuôi nấng dạy dỗ nàng và đệ đệ, yêu thương có thừa, thơ văn thư pháp hội họa đều là cha cầm tay dạy dỗ, tài học đầy người cũng khiến nàng ái mộ không thôi, sớm đã gửi gắm tấm chân tình lên người ông.

Làm sao nàng có thể không yêu một người quyền cao chức trọng, tuấn nhã thanh quý lại dịu dàng săn sóc như cha đây?

Bây giờ chuyện đã xảy ra, nàng hiểu trong lòng cha vẫn còn do dự, nhưng đã đến nước này, có nói gì nàng cũng sẽ không lùi bước, hôm nay nhất định phải khiến ông hiểu được tâm ý của nàng!

Chu Nguyệt Dung mím môi, khóc lóc đáng thương, “Nếu cha đã ghét bỏ thân thể dơ bẩn của con thì tại sao còn cứu con, để con chết đi không phải tốt hơn sao?” Vừa nói vừa thừa dịp lau nước mắt để nhìn lén vẻ mặt Chu Tư Hành.

Quả nhiên Chu Tư Hành không chịu nổi nàng rơi nước mắt, lập tức xấu hổ ngồi bên cạnh nàng, muốn ôm vào trong ngực để an ủi lại sợ không kiềm nổi, chỉ có thể ngồi ở chỗ kia lo lắng suông, “Dung Nhi ngoan, cha tuyệt đối không có ý kia, đừng khóc nữa, cẩn thận khóc nhiều bị đau mắt!”

“Con không tin, cha đã đẩy con ra rồi, mông người ta bị ngã đau quá!”

Chu Tư Hành thân là người đứng đầu một châu, nhưng vừa nhìn thấy nước mắt nữ nhi lại trở nên luống cuống, “Là cha không tốt, đều là lỗi của cha!”

Được ông cưng chiều như vậy, dù tính tình Chu Nguyệt Dung không tốt cũng không có chỗ nào phát tiết ra, đành cởi xiêm y, đỏ mặt kéo tay ông ấn vào mông mình, nhẹ giọng nói, “Vậy cha xoa xoa cho con đi, con sẽ không tức giận nữa.”

“Không được!” Chu Tư Hành sợ bản thân không khống chế được, muốn rút tay ra, nhưng đột nhiên mất đi sức lực, trơ mắt nhìn tay mình sờ lên cặp mông tròn trịa mềm mại của nữ nhi, gấp gáp đến không nói rõ, “Ta… này không được… Dung Nhi… con… con đừng có…”

“Cha, tên xấu xa kia làm con đau quá!” Vừa thấy Chu Tư Hành không còn sức phản kháng, Chu Nguyệt Dung lập tức áp sát thân thể mềm mại không xương lên người ông, tiểu tao huyệt đã sớm ngứa ngáy, dâʍ ŧᏂủy̠ dần dần chảy ra, toàn thân trên dưới đều khát cầu cha yêu thương.

Nàng e thẹn ngồi lên đùi Chu Tư Hành, lại nắm lấy tay ông ấn vào hai mảnh thịt môi trơn bóng không lông ở giữa hai chân, “Không tin cha nhìn đi, hắn làm sưng tiểu huyệt nhi của người ta lên rồi!”

Xương cốt toàn thân Chu Tư Hành trở nên rã rời, chỉ còn một chỗ cứng rắn, ông thở dốc dồn dập, mặt đỏ tai hồng, tay không kiềm chế được chạm vào kiều huyệt của nữ nhi ruột.

“Đúng rồi… cha… cha sờ tiểu huyệt Dung Nhi thật thoải mái… Dung Nhi yêu cha nhất…”

Một tiếng nổ lớn vang lên, sợi dây lý trí trong đầu Chu Tư Hành đứt phựt, ông đột nhiên đè nữ nhi xuống dưới thân, căm hận nói, “Nha đầu hư!”