Tranh Phong Lưu

Quyển 1 - Chương 16: Cho nai con uống mật huyệt (957)

Con nai nhỏ liếʍ đi nước mật dính trên chóp mũi, sau đó nghiêng đầu, dùng đôi mắt to ngập nước nhìn chằm chằm tiểu huyệt Chu Nguyệt Dung. Nó không hiểu tại sao trên người này lại có thứ nước thơm ngọt như vậy, nhưng nó bị mùi vị này hấp dẫn mà muốn ăn thêm.

Con nai nhỏ hai mắt trong veo, không chút du͙© vọиɠ, nó thè chiếc lưỡi dài hồng nhuận ra liếʍ láp, mật hương thơm ngọt đến mức nó cong lỗ tai, liếʍ càng lúc càng nhanh. Nhưng càng bị đôi mắt thuần khiết kia nhìn chằm chằm, tiểu tao huyệt Nguyệt Dung càng chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng.

Nàng mới mười tám tuổi, tiểu huyệt nàng đến tận hôm nay mới được xa phu và thúc phụ liếʍ cho, làm sao có thể chịu được cái lưỡi dài của con nai?

Chu Nguyệt Dung nửa nằm trong vòng tay của Chu Tư Lễ, một tay ôm lấy cánh tay của thúc phụ, tay kia cố gắng giữ chặt cánh tay của Lư Ngữ Đường, một con nai hoa mai ở giữa hai chân nàng đang liếʍ láp tiểu da^ʍ huyệt của nàng. Nàng bị liếʍ đến dục tiên dục tử, khóc lóc cầu xin: "Thúc phụ… Lư bá phụ… cứu mạng… con nai nhỏ này liếʍ nhanh quá… tiểu da^ʍ đậu của người ta chịu không nổi…”

Nhìn thấy cảnh tượng da^ʍ mỹ như vậy, những người hầu trong hoa viên cũng xúm lại xung quanh, nhìn thấy đại cô nương ngày thường cao cao tại thượng lúc này đang bị súc sinh liếʍ huyệt nộn, cả đám nhất thời kích động, bàn tán không ngớt.

"Đại cô nương ngày thường ăn mặc chỉnh tề như vậy, không ngờ cũng là một da^ʍ phụ, còn để cho tiểu súc sinh chưa thành niên liếʍ đến khóc."

"Còn không phải sao, tiểu da^ʍ huyệt kia ngay cả một sợi lông cũng không có, thì ra là huyệt Bạch Hổ cực phẩm, nghe nói nữ nhân như vậy bản chất là dâʍ đãиɠ nhất, một ngày nếu không bị gậy thịt nam nhân tàn nhẫn thao thì buổi tối chắc chắn không ngủ được.”

Các nha hoàn nhìn đến mặt mày hàm xuân, mông uốn éo, có kẻ cả gan thò tay vào giữa hai chân, nhéo da^ʍ hạch đã cương cứng của mình, một đám gã sai vặt càng dục hỏa khó dập, mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm Chu Nguyệt Dung như sắp chết đói, "Đại cô nương ngon quá, vυ' vừa to và mềm, âʍ ɦộ nhỏ cũng run rẩy bị con nai liếʍ, tiểu nhân cũng muốn liếʍ tao huyệt của đại cô nương, không biết dâʍ ŧᏂủy̠ của đại cô nương có ngọt giống như mật nước không!”

Chu Nguyệt Dung nghe vậy đỏ cả mặt, để súc sinh tới liếʍ tiểu huyệt nàng đã là chuyện chỉ da^ʍ oa đãng phụ mới làm, lúc này lại còn bị đám nô bộc vô pháp vô thiên đó theo dõi, đám gã sai vặt gan lớn kia còn dám nhìn thân thể nàng rồi tự mình vuốt ve thứ đồ vật dơ bẩn kia của bọn họ, tưởng nàng đường đường là trưởng nữ của Thứ sử lại có thể để mấy hạ nhân kia dùng ánh mắt gian da^ʍ sao?

Núʍ ѵú đau xót, Chu Nguyệt Dung còn chưa phục hồi tinh thần lại đã nghe thấy thúc phụ nói, "Thật là tiểu cô nương thiếu thao, mấy tên hạ nhân kia nói vài câu cợt nhả ngươi đã không chịu được? Tao huyệt chảy nhiều nước như vậy là muốn con nai này của ta no chết sao!”

Lúc này Chu Nguyệt Dung mới ý thức được dâʍ ŧᏂủy̠ của mình chảy ra càng ngày càng nhiều, lời biện hộ đã đến bên môi, nhưng cuối cùng lại bị một tiếng nịnh nọt áp chế: "Trời ơi, lưỡi của nó sắp vào rồi, thúc phụ tốt… không được… Đầu lưỡi sắp cắm vào tiểu tao huyệt Dung Nhi rồi… A… A… Liếʍ người ta… Thúc phụ cứu ta… Dung Nhi không muốn bị súc sinh này phá thân đâu…”

“Nha đầu ngốc, lưỡi của nó lợi hại cỡ nào cũng không phá thân ngươi được đâu!” Chu Tư Lễ thấy nàng dù dâʍ đãиɠ như vậy nhưng đối với chuyện tìиɧ ɖu͙© lại ngây thơ mờ mịt, không khỏi mềm lòng, tuy không thả nàng ra, nhưng lại nhẹ nhàng mân mê đầṳ ѵú hồng hào của nàng, muốn thân thể nàng càng thêm sảng khoái, "Ngươi ngoan một chút, thúc phụ tự nhiên sẽ thương ngươi, khiến ngươi sướиɠ lên tận trời!”

Lưỡi của nai con không mạnh bằng lưỡi của con người nhưng tốc độ thì vượt trội, chiếc lưỡi mỏng màu hồng thường xuyên đánh vào hai mảnh thịt, tiểu da^ʍ hạch bị đánh vào sưng đỏ tỏa sáng, cảm giác tê dại ngứa ngáy từ huyệt nhỏ thổi quét toàn thân, lan đến gan bàn chân giống như bị thiêu cháy.

Bị nó liếʍ một hồi, mật nước trên cánh thịt đều bị nó ăn gần hết, nai con ngửi thấy trong khe thịt còn có mùi thơm của mật nước, liền thè chiếc lưỡi dài của nó vào trong tiểu tao huyệt Chu Nguyệt Dung.

“A… Không được… Dung Nhi sắp bị tiểu súc sinh này cắm chết rồi… Tiểu tao huyệt ngứa quá… Tiểu da^ʍ đậu của người ta sắp bị nó ăn mất rồi… Ta sợ… Thúc phụ cứu ta… A… Đầu lưỡi lại chui vào huyệt nhi người ta rồi… Tao thịt sắp bị nó liếʍ hỏng rồi… Ưm… Ha… Cha… Nữ nhi bị vật nhỏ này liếʍ tiết…”