Xa phu vùi đầu vào giữa hai chân Chu Nguyệt Dung, lớn tiếng mυ'ŧ lấy kiều huyệt phấn nộn của tiểu thư nhà mình, “Chà, ăn ngon, tiểu nộn âʍ ɦộ khuê nữ của ta ngon thật, vừa da^ʍ vừa mềm, nước chảy ra thật nhiều, sắp đút cha đến no rồi!”
Hoa hạch nhỏ tao lãng bị hạ nhân liếʍ hơi run rẩy, một dòng nước ấm từ huyệt nhỏ trào ra ngoài, theo bụng nhỏ lan tràn ra toàn thân, ngay cả hai viên núʍ ѵú cũng cứng rắn dựng thẳng lên.
Đôi chân dài trắng nõn bất tri bất giác quấn quanh cổ xa phu, hai tay Chu Nguyệt Dung nắm chặt lấy đệm mềm dưới thân, tưởng tưởng tất cả tư vị sảng khoái như vậy đều là do cha cho, liền không nhịn được da^ʍ kêu, “Ưm… A… Cha… cha liếʍ… hạt đậu nhỏ của Dung Nhi… thật thoải mái… nha… Cha liếʍ nữ nhi… thật… thật sướиɠ… Nha… Đau… Sao cha lại… cắn con…”
“Ngay cả tiểu nộn âʍ ɦộ cũng cho cha liếʍ rồi, còn giả bộ làm cái gì? Mau nói xem cha ngươi chơi tiểu da^ʍ đậu này có đẹp hay không? Nhanh lên, dám không nghe lời cha liền cắn viên thịt này của ngươi, khiến ngươi cả đời cũng không gả được cho nam nhân, chỉ có thể mỗi ngày đút cha ăn tiểu tao âʍ ɦộ của ngươi!”
Chu Nguyệt Dung đã rơi vào ảo tượng cha con không thể thoát ra, nàng kêu da^ʍ theo ý xa phu, “Cha hư… cắn người ta… tiểu… tiểu da^ʍ đậu… xấu hổ chết mất… Cha thật là xấu…”
“Này đã là cái gì, còn có thể xấu hơn nữa!” Xa phu kéo vạt áo tiểu thư nhà mình ra, hai mắt tỏa sáng nói, “Khuê nữ của ta có một đôi vυ' thật lớn, một tay cha nắm không hết! Tao bảo bối của cha, mau tới đây cho cha bú sữa đi!”
Thân thể kiều nộn quyến rũ của nữ nhi gia được bao bọc trong váy áo màu hồng phấn, một đôi vυ' sữa đẫy đà trắng nõn lắc lư quyến rũ trước mặt xa phu, hai núʍ ѵú phấn nộn đã sớm đứng thẳng, nhô cao tương phản với váy áo xộc xệch.
“Cha muốn ăn… Ăn… Vυ' nữ nhi… Nữ nhi liền… liền cho cha… ăn no…” Chu Nguyệt Dung nâng một bên vυ' mềm đưa đến bên miệng xa phụ, mắt thấy hắn lộ ra một miệng toàn răng vàng cắn vào núʍ ѵú nhỏ xinh mê người của mình, tiểu huyệt nàng càng chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng, “Nha… Cha… Đừng cắn núʍ ѵú nữ nhi… Sắp… sắp… bị cha cắn đứt rồi…”
“Con ngoan đừng sợ, cha đang thương con mà!” Xa phu dùng hàm răng vàng khè cắn núʍ ѵú nhỏ thơm tho mềm mại của tiểu thư, đầu lưỡi nhanh chóng lướt qua đầu nhũ hoa, “Cha yêu nhất là ăn vυ' bự của nữ nhi ngoan, ưm, thật thơm! Thật da^ʍ! So với mẹ ngươi ăn ngon hơn nhiều, chờ cha thao bụng con lớn ra, mỗi ngày đều bắt con cho cha ăn vυ', bắt nữ nhi ngoan đút sữa cho cha ăn!”
Cả hai núʍ ѵú đều bị xa phu bú ʍúŧ một hồi, Chu Nguyệt Dung bị ông ta chơi vừa đau vừa ngứa, tiểu huyệt có loại cảm giác khó chịu không thể diễn tả được, ngứa ngáy khiến cả người nóng lên.
Ngứa quá, muốn cha dùng gậy thịt lớn đi vào trong, có thể làm chân nàng bị thao mềm ra thì tốt biết mấy!
Cuối cùng nàng không nhịn được, nắm lấy tay xa phu lôi kéo đặt lên tiểu tao huyệt, nũng nịu cầu xin, “Cha… Nữ nhi… tiểu da^ʍ đậu ngứa quá… Cha mau… xoa xoa đi…”
“Đồ dâʍ đãиɠ, lại còn cầu cha ngươi chơi tiểu lãng âʍ ɦộ của ngươi!” Xa phu trêu đùa một câu rồi mới buông núʍ ѵú nhỏ ra, lại lần nữa vùi đầu xuống liếʍ mυ'ŧ kiều huyệt Chu Nguyệt Dung, khó khăn lắm mới có thể chơi tiểu nộn âʍ ɦộ của tiểu thư quý giá, làm sao có thể quên nó được?
Ngậm, liếʍ, cắn, mυ'ŧ, xa phu phát huy mọi biện pháp toàn thân để da^ʍ ô kiều huyệt tiểu chủ tử. Chu Nguyệt Dung bị ông ta chơi chịu không nổi, không bao lâu đã bị tên xa phu hèn hạ này đưa lên cực lạc, “Ưm… A… Không được… Nữ nhi… bị cha… chơi tiết rồi… A… A… Tiểu âʍ ɦộ của nữ nhi… bị cha… liếʍ tiết…”
Nhìn tiểu thư bị mình chơi đến khóc kêu tiết ra, trong lòng xa phu thỏa mãn đến cực điểm. Không thể thao âʍ ɦộ thì sao? Không phải còn có thể chơi đường đường là thiên kim thứ sử đến tao thủy phun ra à!
Sau khi cảm thấy hài lòng, xa phu còn ở vυ' bự của Chu Nguyệt Dung sờ soạng hai cái, lúc này mới ngâm nga một khúc nhạc trở về đánh xe, cũng không biết có người đã đứng ở bên cạnh xe rất lâu, nhìn thấy hết tất cả những chuyện này.
Sau khoảng nửa nén nhang, xe ngựa dừng lại trước phủ Nhị lão gia Chu Tư Lễ. Trước mặt người ngoài xa phu cung cung kính kính đỡ Chu Nguyệt Dung xuống xe, sau đó lại nhân lúc nàng chưa chuẩn bị véo mông nàng một cái, khiến Chu Nguyệt Dung đỏ bừng mặt liếc ông ta.
Hôm nay Chu Nguyệt Dung theo lời hẹn đến nói chuyện phiếm với đường muội, lúc này sắc mặt tràn đầy xuân sắc, bước chân xiêu vẹo bước vào nhà thúc phụ, mới vừa vào đến đại sảnh, còn chưa nhìn thấy đường muội đã gặp thúc phụ. Nàng hành lễ, ngoan ngoãn nói, “Dung Nhi gặp qua thúc phụ!”
Chu Tư Lễ dùng một tay kéo nàng vào trong lòng ngực, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ đỏ tươi kia, “Dung Nhi tới tìm ta sao?”