Rình Coi

Chương 2: Video ngắn kích phát tò mò với cha (H)

Nhϊếp ảnh gia cố ý sử dụng góc quay gần, đôi nam nữ kia quả thực tựa như ở đang giao cấu rêи ɾỉ dưới mí mắt Hứa Mộng.

Hứa Mộng cảm giác toàn bộ thế giới quan của mình đều rách nát, phản ứng đầu tiên của cô là tắt video ngắn đi, rồi lại như bị cố định, không dời mắt được.

Ngay cả tay học sinh nam cô cũng chưa từng sờ, chứ đừng nói thấy hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vậy.

Cô chấn động rồi cảm thấy thẹn, cảm thấy thẹn lại bức bối, bức bối lại tò mò, tò mò lại tiếc nuối, hầy, thật ra cô có mấy đồng học trộm yêu đương, còn có rất nhiều yêu thầm lẫn nhau, đáng tiếc không có đồng học nam nào nói thích cô, tới theo đuổi cô, cô không dám, cũng ngại theo đuổi người khác.

Chỗ đó của đàn ông dài như trong video ư? Thô tráng đến thế, vừa dài vừa đẹp, ngày thường sao có thể mặc qυầи ɭóŧ nhỉ? Lớn vậy, nhất định rất nặng, treo nó không mệt à? Hơn nữa một thứ vừa dài vừa to vậy, vì sao ngày thường thấy quần các nam sinh, thoạt nhìn đều rất bình thường thế?

Cứ lấy cha cô tới nói, thậm chí cô từng thấy cha tắm rửa xong, mặc áo phông và quần đùi đi từ trong phòng tắm ra, hình như cũng không có gì đặc biệt mà?

Cây côn to kia ngày thường được các nam sinh giấu làm sao? Giấu thế nào?

Cô rất tò mò.

Nhưng cô không thể chạy tới nhìn chằm chằm đồng học nam trong khối được.

Nhưng cha cô thì ở nhà!

Đúng! Cô có thể đi nhìn cha mình!

Sinh hoạt cuộc sống hàng ngày của cô và cha ở bên nhau, muốn xem đũng quần của cha, lại phải làm bí ẩn, thật sự quá tiện!

Huống chi vẻ ngoài cha cô đẹp hơn những đồng học nam kia nhiều!

Côn ŧᏂịŧ của người đàn ông trong video ngắn rất to, vẻ ngoài không đẹp bằng một ngón chân của cha cô.

Bỗng nhiên cô cực kì tò mò ba ba anh tuấn, côn ŧᏂịŧ có phải cũng đẹp hơn người khác không?

Cô hạ quyết tâm, từ hôm nay trở đi, rình coi cha mình, đũng quần của cha, cây gậy lớn trong đũng quần.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _