Trò Chơi Sinh Tồn Kinh Dị Của Ta

Chương 10: Dùng Mạng Đổi Hảo Cảm

dịch Jerry96

Trước kia xem bảng cơ bản thuộc tính có điểm hảo cảm có điểm hận thù, lúc đó Hứa Dương cũng không thèm để ý.

Nhưng khi biết người chơi không gϊếŧ được Quỷ, hắn lập tức hiểu được cách chơi trò chơi, dù sao Hứa Dương cũng là một tên đánh giá game xuất sắc, chơi rất nhiều game, tìm ra sách lược trò chơi rất giỏi.

Đặc biệt là khi được hệ thống nhắc nhở, Hứa Dương đã nhận ra rằng việc thu được hảo cảm của NPC có thể quan trọng hơn việc tăng cường sức chiến đấu, đặc biệt là trong giai đoạn đầu của game.

Độ hảo cảm của Quỷ chuyển phát nhanh Vương Khải không cần suy nghĩ, hiện tại độ hảo cảm của Vương Khải đối với Hứa Dương là 0, nhưng giá trị thù hận đã tích lũy đến hơn 30. Về phần làm thế nào để tiêu trừ điểm thù hận, Hứa Dương còn chưa nghĩ ra, rõ ràng, cho dù nghĩ ra, hắn cũng không muốn xóa.

Nguyên nhân chính là, ấn tượng ban đầu của Vương Khải đối với Hứa Dương quá tệ, lần đầu tiên gặp mặt đã dung dao chém hắn?

Vì vậy, Hứa Dương quyết định thu hút hảo cảm của Phương Vận.

Một mặt là bởi vì hắn khi còn bé đã gặp qua Phương Vận, hai người coi như quen biết, Phương Vận chỉ nghe nói hắn là người trên lầu liền mở cửa cho hắn.

Mặt khác, đó là bởi vì Hứa Dương cảm thấy rằng hắn ta là một chàng trai tốt với cảm giác chính nghĩa trong trái tim mình.

Đúng vậy, chính là cảm giác chính nghĩa, tuyệt đối không phải bởi vì Phương Vận đẹp mắt, cũng không phải bởi vì hắn không còn lựa chọn nào khác.

Tiếng đánh nhau bên ngoài vẫn tiếp tục, nhưng không còn kịch liệt như trước, lúc này tiếng kêu của Phương Vận đã rất yếu ớt, hiển nhiên Phương Vận không phải là đối thủ của Vương Khải.

Hứa Dương đi tới cửa, tay phải nắm nắm cửa, tay trái cầm dao gấp, hít sâu một hơi, mở cửa ra.

Cửa vừa mở ra một khắc, Hứa Dương vốn đã chuẩn bị sẵn trong lòng, cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi.

Chỉ trong chốc lát vừa rồi, y phục của Phương Vận đã rách nát, cánh tay của nàng bị cắt đứt khỏi vai, chân cũng bị gãy.

Lúc này,Phương Vận đang bị Vương Khải siết chặt cổ, Phương Vận đã mất tay và gãy chân, chỉ có thể gầm gừ liên tục, trong bất lực.

Bộ dạng của Phương Vận thật thảm hại, bộ dạng của Vương Khải cũng không khá hơn là bao.

Bộ đồ chuyển phát nhanh trên người hắn ta cũng tả tơi, chiếc bút bi mà Hứa Dương rút ra lúc trước lúc này đã găm vào mắt phải của hắn, Vương Khải bị chọc mù cả hai mắt.

Lúc này, chiếc mũ trên đầu Vương Khải đã rơi ra, để lộ cái đầu đầy sẹo.

Mãi cho đến lúc này, Hứa Dương mới phát hiện Vương Khải đầu không hề hoàn chỉnh, toàn bộ đầu đã bị nứt ra, khâu lại vô số lần.

Lúc này, đầu của Vương Khải lại nứt ra, một ít chất lỏng hỗn hợp màu đỏ, vàng, đen, trắng rơi xuống, cảnh tượng vô cùng kinh tởm.

Bây giờ, hắn đang dùng tay trái bóp cổ Phương Vận, không ngừng đập vào tường, dùng tay phải rút bút bi ra khỏi hốc mắt, nhãn cầu trực tiếp bị kéo ra ngoài.

Tay phải cầm bút bi, trực tiếp đâm vào mắt của Phương Vận.

Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất.

Điều khiến Hứa Dương kinh hãi nhất chính là quần áo trên ngực Vương Khải bị xé rách, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn ta được khâu lại với nhau, toàn bộ khoang bụng của Vương Khải đều bị kéo căng đến mức cực kỳ phóng đại, trong khoang bụng có vô số bàn tay, những bàn tay này thò ra ngoài khỏi vết thương, giữ chân của Phương Vận và đang cố gắng kéo cô vào cơ thể mình.

Nếu là người bình thường bị thương như vậy còn thở là may mắn lắm rồi, huống hồ là đánh nhau.

Khi Hứa Dương cầm dao gấp đi ra, nhìn thấy một màn này, không kịp suy nghĩ mà đi thẳng đến sau lưng Vương Khải, đổi từ cầm dao một tay thành hai tay, dùng dao gấp làm vật cản. và đâm về phía Vương Khải.

"Đâm Liên Tục!"

Đây là kỷ năng khi Hứa Dương lúc lập tài khoản đạt được, hắn lần đầu tiên sử dụng.

Con dao gấp rỉ sét, nứt nẻ, có thể gãy bất cứ lúc nào, đột nhiên lóe lên ánh sáng đỏ theo tiếng hét của Hứa Dương, và đâm nhanh ba nhát vào Vương Khải.

Vào khoảnh khắc khi con dao gấp bật lên, Hứa Dương chỉ cảm thấy chóng mặt một lúc, buồn nôn và có cảm giác chóng mặt vì mất máu quá nhiều.

Máu của Hứa Dương tụt dốc không phanh, trực tiếp từ 100 xuống 50.

Nhưng đồng thời, Hứa Dương thể lực tăng lên rất nhiều, vô luận là tốc độ phản ứng, tốc độ công kích, vẫn là tốc độ di chuyển đều nhanh hơn rất nhiều.

"Phanh!"

Hứa Dương cách Vương Khải không xa, sau khi Hứa Dương dùng đao đâm tới, dao gấp đỏ rực, nhát đâm đầu tiên không xuyên qua thân thể Vương Khải, Hứa Dương chỉ cảm thấy giống như đâm vào tường. .

"Phốc!"

Nhưng ngay sau đó, nhát thứ hai vừa vặn xuyên qua lưng Vương Khải, nhát thứ ba đâm thẳng vào người Vương Khải.

"A!"

Sau khi Vương Khải bị dao gấp đâm tới, phát ra một tiếng thét chói tai, cả người bị đẩy lùi mấy bước, bàn tay cầm bút bi đột nhiên run lên, đặt trên vai Phương Vận.

Bị Hứa Dương tấn công, Vương Khải rất tức giận.

Vốn dĩ, hắn dự định trước tiên loại bỏ Phương Vận, đem nàng thu vào trong cơ thể, dung hợp thành một thể, để bọn họ vĩnh viễn ở bên nhau, sau đó mới đối phó Hứa Dương.

Không ngờ Hứa Dương lại tự ý ra tay hại hắn, khiến hắn vô cùng tức giận.

Sau một tiếng hét, Vương Khải dùng một tay nắm lấy Phương Vận đang vùng vẫy dữ dội, quay đầu lại, nhìn chằm chằm Hứa Dương bằng đôi mắt trống rỗng, giận dữ gầm lên: "Ngươi là ai, ngươi là ai?

"Ta là Cha Ngươi!"

Nhìn Vương Khải tức giận như vậy, óc bắn tung tóe không ngừng, máu không ngừng chảy, Hứa Dương không thể không sợ, nhưng đối mặt Vương Khải rống to, Hứa Dương theo bản năng đáp lại.

"Người chơi thật sự không gϊếŧ được Quỷ!"

Đây là hắn đánh lén Vương Khải, nhưng cũng không gϊếŧ được hắn, hắn đã tiêu hao 50% điểm sinh mệnh, công kích của hắn chỉ làm Vương Khải bị thương mà thôi. còn là một vết thương nhẹ.

Thấy Vương Khải định quay người vươn tay phải về phía Hứa Dương, Hứa Dương cũng bùng nổ.

"Chết thì chúng ta cùng chết!"

Húc Dương rống to một tiếng, quyết định lại dùng liên kích.

Nhưng vào lúc này, con dao đã cắm sâu vào cơ thể Vương Khải, và Hứa Dương hoàn toàn không thể tiếp tục thực hiện kỹ năng đâm liên tục.

Hắn nắm chắc cán dao gấp bằng cả hai tay, và bản thân hắn ta di chuyển theo chuyển động của Vương Khải.

Đồng thời, sức khỏe của Hứa Dương vẫn đang giảm xuống liên tục, với việc mất máu liên tục, Hứa Dương cảm thấy toàn thân mình đang dần trở nên yếu ớt.

"Rắc rắc!"

Bất hạnh không bao giờ đến đơn lẻ, con dao rút xương cắm vào cơ thể Vương Khải lúc này phát ra âm thanh không thể chịu nổi, con dao sắp gãy.

"Mẹ kiếp, lật xe!" Hứa Dương trong lòng rống to.

Nhưng vào lúc này, Phương Vận, người bị Vương Khải bóp cổ, đột nhiên cử động.

Hắn thấy Phương Vận, người chị gái hàng xóm, đột nhiên mở to miệng, to đến mức cực kỳ khoa trương.

Sau đó, dưới ánh mắt khϊếp sợ của Hứa Dương, một ngụm nuốt chửng đầu Vương Khải.

∑(っ °Д°;) っ

(ಥ _ ಥ)

Nhìn thấy cảnh này, Hứa Dương chấn kinh, nói đúng hơn là sợ hãi.

Sau khi Phương Vận nuốt chửng đầu của Vương Khải, cơ thể của cô ấy cũng thay đổi.

Toàn thân mềm mại không xương, giống như một con rắn, trực tiếp quấn lấy trên người Vương Khải, Hứa Dương trực tiếp bị một cỗ lực lượng cực lớn đẩy ra.

Ngay lập tức, trước khi Hứa Dương có thể phản ứng, Phương Vận quấn lấy cơ thể của Vương Khải như một con trăn, và lăn về phía cầu thang.

"ừng ực!"

Trong nháy mắt, hai người hoàn toàn quấn lấy nhau biến mất ở Hứa Dương trước mặt.

Sau đó, trong cầu thang vang lên những tiếng đánh nhau dữ dội hơn, tiếng đồ đạc bị xé toạc, tiếng kêu khóc thảm thiết của ba người.

Hứa Dương bị cưỡng ép đẩy ra, đập vào vách tường lạnh lẽo thô ráp, phát ra một tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào, sau đó chậm rãi trượt xuống như một bức tranh.

Hứa Dương mềm nhũn ngã trên mặt đất, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, bụng nhất thời đảo lộn.

Tại thời điểm này, Hứa Dương vô cùng yếu, sức khỏe của hắn giảm xuống còn 35.

Chống lại cảm giác suy yếu, Hứa Dương chống vào tường, cố gắng từ dưới đất đứng lên, đầu tiên nhìn thoáng qua cầu thang, Vương Khải và Phương Vận đã không còn ở đó, nhưng có tiếng đánh nhau kịch liệt từ tầng một. .

Lúc này, toàn bộ tòa nhà đều có thể nghe thấy tiếng động ở tầng một.

Nhưng dù như vậy, toàn bộ tòa nhà ngoại trừ lầu một đều yên tĩnh, Hứa Dương cũng cảm giác được nguy cơ đang tới gần, trong bóng tối, một cánh cửa mở ra, tựa hồ có thứ gì đó sắp đi ra.

Ví dụ, phòng 4024 bên cạnh Hứa Dương đã mở một vết nứt và ai đó đang theo dõi hắn.

Lúc này Hứa Dương đã không còn tâm trạng quản lý trận chiến giữa Phương Vận và Vương Khải, hắn ta đã làm tất cả những gì có thể, thắng thua là tùy thuộc vào Phương Vận.

Hứa Dương đứng dậy, liếc mắt nhìn phòng 4023, phát hiện cửa đóng chặt, lúc ra ngoài nhất định là Quỷ theo người, ý đồ trốn ở phòng 4023 đều uổng công.

Quay đầu liếc nhìn phòng 4024 bên cạnh, Hứa Dương cảm thấy không thích hợp ở lại đây lâu.

Phong chặc! Kéo hô!

Hứa Dương quay người bỏ chạy.

Trước khi đi, Hứa Dương nhìn thấy cây bút bi rơi dưới đất, không chút suy nghĩ liền nhặt lên, chạy lên lầu.

Hứa Dương chạy rất dứt khoát, không có một chút chần chừ.

Giờ khắc này, hắn chỉ muốn trở về phòng 4044. Về phần nhiệm vụ cùng hảo cảm, Hứa Dương không để ý nữa.

Lúc này, không chuyện gì quan trọng hơn việc còn sống.

Ngay khi Hứa Dương quay người bỏ chạy, ba trong số bảy gian phòng trên lầu hai đều mở ra, bọn họ đang vô cùng hứng thú nhìn Hứa Dương vừa chạy trốn.

Ba gian phòng, năm người bước ra, bốn nam một nữ.

Sau khi năm người đến cầu thang, một nam một nữ trực tiếp đi lầu một, ba nam nhân còn lại đi lên lầu, hiển nhiên bọn họ tựa hồ quan tâm tình huống trên lầu hơn Hứa Dương.