Trì Diễm

Chương 23: Kêu cho em nghe đi! (H)

Edit - Beta: Aochongdansieucap

- --------

Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên dày đặc như sương mù, Trì Dao có chút choáng váng, lông mi ướt nhẹp khiến cô khó mở mắt. Nước chảy xuống liên tục làm cô không nhìn rõ mọi vật, tay run rẩy, lúc đeo bao cũng không thuận lợi, móng tay còn không cẩn thận quét qua vật khổng lồ kia. côn th*t to hơn vài phần, Giang Diễm kêu lên một tiếng, nghe qua không hề thống khổ mà nhiều hơn cả là lâng lâng, thoải mái.

Đầu ngón tay Trì Dao khép lại, mới vừa chuẩn bị xong đã bị ôm lên dựa vào tường.

“Chị sờ nó một chút đi.”

Trì Dao im lặng, một bàn tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, một tay khác vuốt ve gậy th*t đang cương cứng. Cô nắm chặt vật kia trong tay, vừa lên xuống hai cái đã nghe thấy tiếng Giang Diễm thở gấp, phía dưới còn chảy ra chút dịch nhờn.

“Chị ơi, em muốn đi vào.” Giang Diễm khàn giọng nói, âm cuối hạ thấp như đang thì thầm, tuy nghe không rõ nhưng lại cực kì gợi cảm.

Vì sao lúc này còn cố ý nói như vậy với cô?

“……” Trì Dao che miệng hắn lại: “ Im miệng.”

Cô cúi đầu, nhìn thẳng kia gậy th*t, trong lòng vẫn còn chút sợ hãi, lông mi run rẩy, cắn môi, chậm rãi đem côn th*t đưa vào tiểu huyệt……

Qυყ đầυ mới đi vào đã khiến cô đau đến kêu ra tiếng.

Thật không ngờ vật này lúc cương cứng lại hoàn toàn chẳng phù hợp với khuôn mặt của chủ nhân nó một chút nào.

Qυყ đầυ đẩy môi âʍ ɦộ mở ra, đâm sâu vào, Trì Dao khó chịu, Giang Diễm cũng chẳng tốt hơn là mấy. Cô rất nhỏ, tiểu huyệt mấp máy kẹp chặt lấy côn th*t, khít khao đến mức làm hắn toát mồ hôi khắp người nhưng hắn không thể dừng lại.

Da thịt Trì Dao trơn bóng mềm mại, hắn ôm eo cô, yêu thích không buông, hận không thể đem cô nhập vào một thể mới mình. côn th*t đi vào hơn phân nửa, hắn nghe thấy cô kêu đau lại giống như được tiêm thêm thuốc kí©ɧ ɖụ©, động tình vùi đầu cắи ʍút̼ vai cô, mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong!

“Ách a……”

Trì Dao rêи ɾỉ một tiếng, đôi tay leo lên bả vai hắn, muốn dồn hết trọng lượng cơ thể lên người hắn, ý đồ giảm bớt đau nhức ở tiểu huyệt.

Giang Diễm cho rằng cô muốn chạy trốn, đâm sâu một cái, cố định cơ thể cô trên tường.

Trì Dao phản kháng vô dụng, chỉ có thể thủ thỉ vào tai hắn: “Nhẹ một chút.”

Giang Diễm bị sự chủ động kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đỏ mắt, ậm ừ một tiếng, cũng không biết đang trả lời hay đang động tình. Hắn hoàn toàn thích ứng với tiểu huyệt chặt chẽ, cơ bắp trên người căng lên, đặc biệt là ở eo, mỗi một lần đi vào cơ hồ đâm đến lút cán.

Trì Dao dần dần cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi làʍ t̠ìиɦ. Cô mở miệng, tinh tế thở gấp, hô hấp quanh quẩn trong căn phòng chui vào tai hắn. Giang Diễm hôn Trì Dao, quấn quýt với đầu lưỡi của cô, triền miên không dứt: “Kêu ra đi, em muốn chị kêu cho em nghe.”

Trì Dao ngược lại ngậm chặt miệng, nhất quyết không chịu thốt ra tiếng.

Giang Diễm không vội, vừa hôn vừa dỗ: “Chị ơi, em muốn nghe, chị kêu cho em nghe đi mà.”

Hắn càng muốn như vậy, Trì Dao càng không chịu hợp tác. Cô lắc đầu, tìm bờ môi của hắn tiếp tục hôn, thừa cơ muốn lừa gạt hắn cho qua chuyện.

Ánh mắt Giang Diễm tối sầm, đột nhiên tăng tốc độ rút ra thọc vào, nông sâu luôn phiên, dâʍ ɖị©ɧ tuôn ra không ngừng, tiếng òm ọp òm ọp vang lên không dứt.

Trì Dao không nhịn nổi, cuối cùng cũng nức nở kêu lên. Cô bị thao đến vô lực, mông liên tục trượt xuống phía dưới, Giang Diễm trở thành điểm tựa duy nhất của cô, mỗi lần hắn đỡ cô lên là một lần thâm nhập, khoái ý cùng thống khổ hoà vào nhau, cô sắp bị hắn bức đến điên rồi.

“Giang Diễm, Giang Diễm……”

“Ừm.”

Giang Diễm si mê nhìn Trì Dao, cô càng kêu hắn càng hưng phấn, va chạm mạnh mẽ giống như đóng cọc vào nơi mềm mại. Đây quả là loại thoả mãn mà trong mơ khó có thể đạt được.

Chàng trai vốn ưa vận động, thường xuyên tập thể hình, cơ bắp trên người cuồn cuộn, mỗi một lần phát lực đều tác động đến toàn thân, tiểu huyệt trở thành đường đua độc quyền của hắn. Một vòng lại một vòng, vô cùng siêng năng, Trì Dao tự nhận tố chất thân thể không tồi, cũng không chịu được sự va chạm liên tục của Giang Diễm.

Tiểu huyệt trướng đến tê dại, cô bắt đầu nức nở xin tha.

Giang Diễm nghe thấy giọng nói của cô thay đổi, hắn nhanh trí bất ngờ dùng ngón tay xoa bóp âm đế nhô lên làm tiếng rêи ɾỉ càng thêm cao vυ't.

Hắn cắm càng sâu, một tay mạnh mẽ xoa nắn hạt đậu nhỏ bên dưới.

“Không cần…… A……”

Lúc lêи đỉиɦ, Trì Dao phát ra tiếng thét chói tai, gần như đồng thời, hạ thể của cô phun ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt. Cả người mềm nhũn vô lực, thân thể vô ý thức run rẩy, bụng nhỏ phập phồng lên xuống, nước da^ʍ rót vào chỗ giao hợp, ướt đẫm một mảng.

Tiểu huyệt kịch liệt co rút chớp mắt liền thả lỏng, Giang Diễm đột nhiên rút côn th*t ra, tháo áo mưa tùy ý vứt xuống, hắn nhìn Trì Dao không chớp mắt, tay nhanh chóng loát động dương v*t, mấy chục lần lên xuống, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, chất lỏng sền sệt dính lên gạch men trên tường trông cực kì bắt mắt.

Hắn chẳng thèm để ý, một lần nữa ôm lấy Trì Dao, liếʍ môi cô.

“Thoải mái không?”

Trì Dao không còn sức lực, từ từ ổn định hô hấp, cô rời khỏi vòng ôm của hắn, hỏi lại: “Không gọi chị nữa à?”

Giang Diễm thẹn thùng, nói: “Em cho rằng chị thích.”

Trì Dao mếu máo, lười so đo cùng hắn.

Giang Diễm lại cứng.

Cô khó mà lờ đi thứ đang cộm dưới thân mình.

Trì Dao đẩy hắn: “Không được.”

“Đây chỉ là phản ứng tự nhiên của em với thân thể của chị mà thôi, đợi một lát là ổn mà.” Hắn ra vẻ tự nhiên hỏi: “Em tắm cho chị nhé?”

Trì Dao nghẹn họng.

Bên dưới của hắn đã sưng to dữ tợn, biểu tình trên mặt lại thành khẩn vô hại.

Cô từ bỏ: “Tùy em.”

Trên thực tế, ở lại trong phòng tắm chưa được bao lâu, bọn họ lại tiếp tục lăn lộn thêm một hồi.

Dưới sự áp chế tuyệt đối của sức mạnh, Trì Dao đành phải thuận theo.

Sau khi kết thúc, cô được Giang Diễm ôm vào phòng.

Nơi này cô chưa từng đi vào bao giờ, lần đầu đến nhà hắn cô cũng không để tâm quan sát, chỉ thấy mùi hương trên giường của hắn rất dễ chịu, giống hệt mùi trên người hắn.

“Em ôm chị về đi.” Cô thuận miệng sai bảo.

Cả người cô gái trần trụi, thân thể xinh đẹp nổi bật trên ga giường màu xám đậm, làn da trắng nõn, đường cong lả lướt, trên bờ mông đầy đặn còn lưu lại vết đỏ do hắn xoa bóp mà thành.

Hầu kết Giang Diễm lên xuống, nằm xuống cạnh cô.

Hắn không trả lời Trì Dao, chỉ nói: “Em quên không lấy qυầи ɭóŧ cho chị.”

Hai nhà chỉ cách một cánh cửa còn nói lời vô nghĩa này làm gì?

Trì Dao hé mắt nhìn hắn: “ Em muốn nói cái gì?”

“Ở chỗ em có một chiếc quần mới mua, nếu không...” hắn chột dạ, giả vờ ho một tiếng: “Chị dùng tạm một chút vậy?”

- --------

23/12/2022

T: Hmmmmm.... Giang ca có ý gì zợ???? Chỉ sợ là không phải quên đâu nhá 。◕‿◕。

• Hôm nay đăng 2 chương nên tuần này không đăng thêm nha các nàng. Tuần sau tui bận thi cuối học kì nên chương mới sẽ được đăng vào thứ 7 và chủ nhật nhé!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~