Việt Nam Tu Tiên Giới

Chương 65: Dùng miệng nàng cơ

Chương 65 : Dùng miệng nàng cơ

Duy rên sung sướиɠ , Duy nói : chỗ đó của ta thật khó chịu .. hai nàng có thể giúp ta được không ?

A Mây , A Văn dừng lại , hai nàng mặt đỏ rực ngẩng lên hỏi : giúp ?

Duy gật đầu : Đúng vậy , hai nàng có thể “ Chăm sóc “ nó giúp ta .

A Mây , A Văn tim đập thình thịch nhìn vào khúc đại nhục bổng đang ngẩng cao kia .

A Văn rón rén , cúi mặt trước nó hít hít .

Duy nói : Dùng miệng nàng cơ .

A Văn khuôn mặt đỏ rực : A?

A Văn , A Mây là một yêu hầu của Yêu Hoàng từ khi nàng còn nhỏ . Nói đúng hơn chính là bạn từ thơ ấu vậy , nàng được đào tạo từ nhỏ để phục vụ Yêu Hoàng .

Thân là thành viên của Cửu Vĩ Yêu Hồ , hai nàng trời sinh mị hoặc , khuôn mặt xinh đẹp ngất ngây khiến nhiều nam tử trong tộc cũng phải say đắm .

A Văn không còn lựa chọn nào khác , nàng cắn răng há miệng nhỏ nhắn ngậm lấy nhục bổng của Duy .

-Ưm .. – A Văn nhíu mày , nhục bổng quá to nó không vừa miệng nàng .

Duy sảng khoái , hắn nói : Ư.. tốt lắm .. giờ nàng hãy dùng lưỡi đi .

Duy vừa nằm vừa chỉ bảo A Văn .

A Văn lưỡi nhỏ của nàng khẽ quấn quanh nhục bổng quả Duy , đưa qua đưa lại làm Duy sướиɠ tê tái .

A Mây nhìn em gái mình đang được sủng ái , nàng cũng không muốn thua . Nàng cắn răng cúi đầu về phía thân dưới Duy cạnh A Văn đang chăm sóc nhục bổng . A Mây miệng nhỏ nhắn khẽ ngậm lấy hai hòn của Duy .

Duy rên rên sướиɠ , A Mây nàng ngậm lấy liếʍ qua liếʍ lại , rồi lại ngậm lấy nửa phần dưới nhục bổng chăm sóc .

Vì A Văn chỉ ngậm được nửa nhục bổng phần trên là đã vừa miệng nàng . Nên A Mây chăm sóc phần dưới .

Hai nàng quần áo ướt nhẹp chổng mông về phía mặt Duy .

Quần áo ướt nhẹp tôn lên hai cặp mông quá căng tròn nóng bỏng . Duy thân dưới được hai nàng chăm sóc , hắn quá hứng bèn nắm lấy mông A Văn .

Duy cởi cái quần ướt sũng của nàng ra mở ra một chỗ vô cùng xinh đẹp , Duy không nhịn được hắn cúi mặt xuống chỗ đó , bắt đầu liếʍ .

A Văn người hơn lâng lâng , bị Duy khám phá chỗ bí mật đó , nàng rên lên : Ư..Đừng mà.. Duy tiên sinh…A Văn khó chịu …

A Văn miệng ngậm lấy nhục bổng của hắn giờ nàng đã thành thạo mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để nó .

Duy đảo lưỡi , hắn lưỡi chầm chậm chạm nhẹ âʍ ɦộ của nàng khiến cho A Văn khó chịu thân thể cực điểm uốn ngoáy , chỗ đó của nàng rỉ ra một chút nước .

Tay kia của Duy cũng không quên chăm sóc A Mây , ngón tay hắn đi từ từ vào chỗ đó nàng , khựng một cái , Duy tỉnh lại hắn biết hai nàng vẫn là thiếu nữ .

A Mây đang chăm sóc nhục bổng cùng A Văn , nàng con mắt mê ly khẽ rên rên : Ưʍ..Duy tiên sinh…

Duy dươиɠ ѵậŧ được chăm sóc kỹ bởi hai cái miệng nhỏ nhắn tuyệt vời của hai nàng .

Giây phút cao trào , em nhot của Duy không chịu được ma sát giữa hai lưỡi của hai nàng nữa , nó dựng đứng mạnh mẽ giật giật : Phụtt !!

Một dòng tinh nóng hổi bắn vào hai khuôn mặt xinh đẹp .

A Văn , A Mây : Ưʍ..

Hai nàng cảm thụ lấy vị tinh bị bắn vào miệng mình , thật ngậy ngậy ..

Hai nàng thân thể khó chịu , nóng rực . Ngọn lửa du͙© vọиɠ trong người hai người thiếu nữ như hai nàng trỗi dậy . Nàng thèm khát cái thứ vừa to vừa cứng kia đi vào chỗ đó của nàng .

Duy một bên lêи đỉиɦ xong , hắn cảm thụ ngâm mình dưới nước .

Hai nàng mỗi người một bên hắn , thật là đúng phong cách của thiếu gia ăn chơi !

Hai nàng thân thể mềm nhũn vô lực dựa vào Duy .

A Văn , A Mây nhắm mắt chờ chuyện tiếp theo xảy ra .

-A?

Nhưng không có chuyện gì xảy ra ?

Chỉ thấy Duy đang nhắm mắt .

“ Chẳng lẽ Duy tiên sinh bị liệt dương ?”

“Không thể a ! Duy tiên sinh đã làm chuyện đó với Yêu Hoàng ! “

Hai nàng nghĩ trong đầu .

A Mây bèn hỏi : Duy tiên sinh ..ngài không làm tiếp ư ?

Duy mở mắt hắn nhìn nàng cười nói : Làm tiếp ?

Hắn lại lắc đầu , hắn nói : Hai nàng vẫn là thiếu nữ , ta không có quyền trừ phi hai nàng cho phép .

A Văn , A Mây mở to mắt , hai nàng nghe rõ câu đó trong đầu .

Hai nàng du͙© vọиɠ tan biến , A Văn A Mây cùng cười ngọt ngào , ôm lấy Duy , Hai đầu nàng dựa vào ngực hắn .

A Văn nhắm mắt cảm thụ cảm giác này nói : Duy tiên sinh.. ngài thật tử tế !

Duy thì vẫn nhắm mắt bình tĩnh nhưng trong đầu hắn đang đấu tranh rất loạn .

“ Có nên thịt hai nàng không ? “

“ Mà sợ Tiên Tiên phát hiện thì chết ! , dù sao hai nàng cũng là người thân cận nàng .”

“ Lỡ kể ra thì chết mẹ đời ta ! “

Duy quyết định sẽ không thịt hai nàng vội .

Duy không biết trong đầu của hai nàng , bóng dáng của Duy cao uy phong , xuất khí đến dường nào .

Hồ Tiên Tiên xuất hiện trong một căn phòng . Trong căn phòng chỉ có một lão bà.

-Ngài đã tới, Yêu Hoàng - Miêu Nghiên hành lễ .

-Đứng lên đi – Hồ Tiên Tiên khẽ nói .

Hồ Tiên Tiên : Ngươi có chuyện gì ?

Miêu Nghiên lão bà nói : Dạ, Chính là chuyện về Tứ Đại Vương Tộc và Độc Chu Tộc .

Hồ Tiên Tiên gật đầu nói : Chuyện này thì ta đã có cách giải quyết.

Miêu Nghiên nhìn nàng ánh mắt sắc bén , lão bà hiểu ý nàng nói : Dạ ! ta sẽ thực hiện ngay ạ .

Miêu Nghiên bèn nói : Còn chuyện nữa !

Hồ Tiên Tiên hỏi : Chuyện gì nữa ?

Miêu Nghiên lão bà lúng túng nói : Chuyện giữa ngài và nhân tộc thiếu niên kia …

Hồ Tiên Tiên má chợt đỏ. Nàng nói : Chuyện đó ngươi không cần phải lo.

Miêu Nghiên nói : Nhưng Yêu Hoàng, ngài cũng cần phải đề phòng. Lòng người không lường được.

Hồ Tiên Tiên gật đầu, nàng nói : Chuyện đó ta biết, ta còn biết hắn sẵn sàng hy sinh Bách Độc Thảo trân quý giá nào để cứu ta !

Duy sau khi cho nàng sử dụng Bách Độc Thảo thì Bách Độc Thảo cũng đã hoá thành bụi .Nhưng hắn không tiếc giá nào, vì hắn không biết giá trị của Bách Độc Thảo..à nhầm..là vì nàng chính là nữ nhân của hắn.

Miêu Nghiên mở to mắt, lão bà quên mất còn có việc này !

Miêu Nghiên gật gù.

Hồ Tiên Tiên nhìn Miêu Nghiên cười ấm áp. Miêu Nghiên lão bà là người chăm sóc cho nàng từ nhỏ kể từ khi cha mẹ mất khi bị một tên cường giả nhân tộc săn bắn, cho nên Miêu Nghiên như là người mẹ thứ hai của nàng vậy.

Nàng cũng rất cực kì ghét cay ghét đắng Nhân Tộc, nhưng lớn lên nàng hiểu cũng có kẻ tốt và kẻ xấu tỷ như nàng đã gặp được một tên nam tử xấu xa đã cướp đi đời thiếu nữ của nàng nhưng hắn lại có thể không kể giá nào cứu lấy nàng.

Duy đang được A Văn và A Mây ôm ấp, hưởng thụ cảm giác mỹ nữ trong bồn cùng.

Duy mở mắt, hắn tự nói : Hình như ta thấy ta quên mất cái gì a ?

A Văn hỏi : Duy tiên.. Chàng quên gì ?

Duy nhìn nàng lắc đầu , hắn xoa đầu nàng.

Ba thân thể trần như nhộng ôm lấy nhau khiến Duy sôi trào nhưng hắn phải kiềm chế. Hắn không muốn bị nột cường giả lục phẩm yêu tộc nào đó đánh ghen mà lại nói ở chung các nàng khiến cho hắn có một cái cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ không tả, kiểu lén lén lút lút vậy.

A Văn ngoan ngoãn dúi đầu vào ngực hắn.

Ở một nơi nào đó, một nơi bẩn thỉu toàn xương khô chất đống, ở tầng sâu nhất có một toà ngục trong đó có một con Khủng Long Bay đang khóc ròng , nó nói : Chủ nhân, ta đẹp như vậy sao ngài lỡ quên ta ? huhu.

Ân, quả thật là Duy đã quên mất con hàng này, quên không giải độc cho nó.

Khủng Long Bay vô cùng thương tâm, bổn tước thế nhưng là phượng hoàng a !