Chương 9 : Sự thật
Tô Dương : "..."
thảo nào cái mặt nó lại khinh thường thế kia , hoá ra mẹ nó đã truyền pháp quyết lại cho nó rồi à .
Tô Dương : Khục.. ta tưởng cháu chưa được pháp quyết , không ngờ mẹ cháu đã truyền lại cho cháu rồi .
Hắn tựa hồ suy nghĩ một rồi lại lấy ra một chiếc nhẫn nói : Đây là nhẫn không gian rất giá trị nha .
Duy dơ tay lên . Chiếc nhẫn không gian hiện lên.
Tô Dương : ".."
Mất mặt ! quá mất mặt . Không được cứ như này mặt mũi của hắn đã triệt để không còn với cháu ngoại .
" Để ta xem Lan kia còn thứ gì chưa tặng cho tiểu tử ngươi " Tô Dương lấy ra một cái pháp bảo nói đắc ý : đây là Tháp Trấn hồn , chỉ cần truyền linh lực và thuộc tính của mình thì kẻ bị nhốt sẽ không khác gì tra tấn . Tô Dương đắc ý nói
Duy tựa hồ suy nghĩ một lát ngẩng đầu nói : kì thực .. cháu không có thuộc tính .
Tô Dương ngu ngơ : Hả ?
Duy gãi đầu : đi kiểm tra người ta nói cháu chỉ có thiên phú tinh thần lực .
Tô Dương : "..." dm mặt mũi triệt để không còn .
Tô Dương chỉ cảm thấy hắn đã già đi mấy tuổi .
Tô Dương suy nghĩ một lát lấy ra một chiếc pháp bào trong suốt nói :
-Đây là pháp bào phẩm chất : Pháp bảo nhất phẩm . Tên là Trong Suốt Chi Bào của một tên thần bí chế ra nghe nói chất liệu của nó là Thần Tàm tộc . Có thể tăng cấp . Nó có thể đổi màu dựa vào ý thức của ngươi
Duy tiếp nhận chiếc áo rồi suy nghĩ mặc lên .
Chợt loé , chỉ thấy chiếc áo đổi 7 màu .
Tô Dương : ".."
đau tim quá , nghẹn ghê !
Duy cũng đơ ta nào có thích áo 7 màu ? ta chỉ thích sịp 7 màu thôi !
Duy suy nghĩ lát , pháp bào lại đổi thành màu trắng muốt . Hắn chắp tay sau túi ánh mắt lộ ra sự thâm thuý . Khí chất xuất trần cộng thêm vẻ đẹp trai của hắn .
Tô Dương nhìn thấy cảnh này chỉ cảm thấy mình già rồi không theo kịp giới trẻ .
"- A ... trang bức..."
-Thế nhé , ngày mai ta dẫn ngươi đi nhận tổ quy tông .
Đang xem cái áo mới Duy nhanh chóng đáp vâng.
Đêm tối, hắn bước nhanh trong toà tiểu viện ..phòng hắn cạnh phòng mẹ . Hắn bước vào phòng mẹ gõ cửa : Mẹ ơi ?
- Vào đi - tiếng mẹ hắn đáp .
Hắn bước vào cửa nhìn thấy hốc mắt nàng vẫn còn đỏ hoe .
Hắn bước tới ôm lấy mẹ . Một vòng tay đã ôm trọn Lan vào lòng . Lan tựa đầu vào ngực hắn nói : Hồi trước khi ta yêu hắn , hắn chỉ là một kẻ bình thường không có gì xuất chúng , nhưng hắn là một người tốt , hắn luôn cố gắng để được gia tộc ta chấp nhận , hắn điên cuồng tu luyện ... trong một bí cảnh hắn bị trúng độc . Ta đã cầu xin gia tộc dược liệu , một cây dược liệu ngàn năm để chữa trị cho hắn , nhưng tộc lại tự tuyệt ta ..
Nói xong nàng nước mắt tuôn rơi , nàng vùi đầu vào ngực Duy khóc ..
Duy nhìn thấy thật thương xót . Trong tim hắn nhói đau .. hắn vỗ về lưng nàng .
-Yên tâm , từ bây giờ đã có ta ở đây . Duy trầm giọng nói .
Nàng nghe thấy tiếng trầm ổn của một nam nhân . Nàng ngửa đầu nhìn Duy .
Duy mỉm cười : ta sẽ thay hắn chăm sóc cho nàng .
Lan con mắt long lanh ngấn nước như một đứa trẻ .
Duy chợt hôn lên đôi môi nàng . Một nụ hôn ngọt ngào làm sao , hai đầu lưỡi chạm nhau quyện nhau như đang hoà tan . Duy bế Lan xuống giường .
Hai tay hắn bắt đầu sờ lên cặp bưởi tròn của nàng , dùng sức xoa bóp , làn da nàng trắng mịn làm sao , làm cho người ta đê mê.
Duy cởi từng chiếc áo cho Lan , hắn lột chiếc yếm của nàng lộ ra một cặp bưởi tròn .
Hắn dùng lưỡi liếʍ đầu ti nàng làm cho nó cương cứng ..
Ưʍ..ưm - Lan rêи ɾỉ .
-Ưʍ..ưh..ơ..
Ngấu nghiến đầu ti nàng , hắn lại dùng tay cởi chiếc quần của nàng ra .
Lộ ra một đôi chân dài trắng như ngọc trông thật quyến rũ ..
Hai chân nàng đang uốn éo , nàng đang rất hứng tình .. Duy hôn lên bụng dưới của nàng .
Hắn cởϊ qυầи áo lộ ra một cơ thể nhỏ săn chắc , phía dưới dươиɠ ѵậŧ hắn đang cương cứng .
Lan bắt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn , bàn tay nhỏ của nàng sờ lên nó , rồi bắt đầu xoa ..
Duy sướиɠ tê tái , làm cho dươиɠ ѵậŧ hắn càng cương lên .
Lan cười nhẹ : To hơn rồi . Nàng bắt lấy nó thè lưỡi nàng liếʍ lên nhìn nàng bây giờ như một mèo con đang liếʍ đồ chơi của nó .
Duy sướиɠ kêu lên : A...ư...
Sướиɠ quá , Lan đang liếʍ cho hắn .
..a..a..
Không chịu nổi, hắn lật người Lan lại đè lên nàng .. hắn ngấu nghiến vùиɠ ҡíи của nàng . Hắn bú ɭϊếʍ hắn như một con thú đói khát hung hăng dữ tợn ..
-Ư...thϊếp sướиɠ...
-... sướиɠ...
..Đút...đi...thϊếp..không chịu nổi nữa rồi...
Nàng rêи ɾỉ đói khát thèm thuồng dươиɠ ѵậŧ Duy .
Duy nghe giọng nói vũ mị của nàng , hắn lại hứng cao hơn . Hắn trực tiếp đè nàng nhét dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn vào l-n nàng .
..ọt..
-Ư....ớ...
Dươиɠ ѵậŧ hắn đang trong l-n nàng , nó lại bắt đầu to hơn .
-..Khít..quá... hắn nói.
-..Nó..to..hơn rồi kìa . Lan nhỏ nhẹ rên..
Hắn bắt đầu nhấp
-Ư..á..ớ..thϊếp sướиɠ... mạnh lên ... Lan rên lên , hai quả đào của nàng đung đưa đeo nhịp .
Duy trực tiếp bú lấy đầṳ ѵú nàng .
-Mạnh..nữa lên ... cho thϊếp nữa đi-
Duy hôn lên môi Lan nói : Ta yêu nàng..
-ư..ư..ớ...yêu...ngươi..
Tiếng rên của hai người , tiếng kêu của da thịt , tiếng yêu thương , tình mẫu mủ , ái tình , như hoà vào một bản ca tìиɧ ɖu͙© .
Bạch bạch bạch bạch bạch bạch
..Á... Thϊếp..ra Lan run rẩy nói , từng đợt da^ʍ thuỷ tuôn chào . Dươиɠ ѵậŧ của Duy vẫn đang từng lần chạm Tử ©υиɠ của nàng . Nó như chiếm lấy địa bàn của mình , dường như lỗ l-n của nàng sinh ra chỉ để dành cho nó .
Duy thở vào tai Lan : Hãy để âʍ đa͙σ của nàng được khắc mãi dươиɠ ѵậŧ ta không ai được thay thế .
Nói xong hắn lại điên cuồng nhấp .
Hắn hét : Lan ơi , Anh yêu emmm !
rồi dươиɠ ѵậŧ hắn co giật , từng đợt tinh bắn thẳng vào tử ©υиɠ nàng .
Thân thể Lan lêи đỉиɦ run rẩy co giật , nàng đang hưởng thụ từng đợt khoái hoạt .
-ớ..ớ.. em cũng yêu anhhhhhh..
Trong phòng tràn đầy sắc xuân , duy và lan nằm trên giường , hai đôi mắt nhìn nhau có ôn nhu có yêu thương .
Duy cười nói nhẹ : Ta không phải Tô Thanh Duy..
Lan cơ thể run run , mắt nàng khóc nói : ta đã biết .
Duy lấy tay lau đi nước mắt của nàng , tay hắn nhẹ nâng chiếc cằm nhỏ của nàng nói : Từ bây giờ ta sẽ thay hắn yêu thương nàng .
Lan ôm lấy Duy khóc lóc . Duy chỉ biết nhìn nàng khóc thương tâm .
Một lúc sau Lan ngừng khóc , nàng nhỏ nhẹ : hắn mất lúc nào .
Duy chợt suy nghĩ nói : 19-4 , khi ta tỉnh dậy thì đã trong thân thể hắn .
Hắn ngẩng đầu nhìn vào mắt nàng nói : nếu ta nói ta không gϊếŧ hắn , nàng có tin không ?
Lan gật đầu nhẹ , rồi lại như con thỏ con vùi đầu vào hắn.
Duy chỉ nằm ôm nàng ngủ .
Sáng dậy hắn tỉnh giấc , đêm qua hắn không tu luyện chỉ lặng lẽ ôm Lan đi ngủ . Hắn mở mắt nhìn thấy thân thể Lan trần trụi vẫn đang rúc vào thân thể hắn ngủ . Nàng hơi run run thân thể , trên mí mắt chảy nước mắt .
Nàng đã phải tiếp nhận một sự thật rất đau đớn ..
Duy chỉ thấy xót xa , hắn vuốt nhè nhẹ thân thể nàng . Tay hắn vuốt nhẹ nhàng thì sắc mặt nàng dịu lại .
Duy thở dài lấy chăn đắp cho nàng .
Hắn bước ra ngoài phòng . Hít thở sâu .
Phù...
Hắn chạy đến gặp Tô Dương hôm nay ông hứa đưa hắn đi nhận tổ quy tông .
Tô Dương mỉm cười : chúng ta đi gặp các trưởng lão .
Duy ánh mắt chợt loé : " gặp trưởng lão , thường thì tý chắc chắn sẽ có kẻ phản đối mình ! "
2 ông cháu bắt đầu đi tới một phòng có tấm biển tên là "Phòng xum họp gia đình "
Bước gần thì có thể cảm nhận được khí tức yếu ớt nhưng rất nguy hiểm ngập tràn từ phòng kia . Duy bước vào hắn nhìn thấy đây là một phòng rất rộng lớn xung quanh là 9 thân ảnh đang ngồi trên các ghế . Ở giữa trung tâm có một cái ghế to lớn chắc chắn là ghế dành cho ông ngoại Duy , gia chủ rồi . Phía dưới là các đệ tử nội gia có mặt tại Động phủ Tô gia .
Từng ánh mắt nguy hoặc nhìn vào Duy .
"A kia có phải là vị huynh đệ hôm qua đi cùng tiểu thư không ? "
9 vị trưởng lão đã cố thu liễm lại khí tức nhưng vẫn cường đại rất nhiều .
Lúc này Tô Dương ngồi lên ghế gia chủ , ánh mắt uy nghiêm nói : chào mừng trưởng lão đã có mặt tại ngày hôm nay .
Một trưởng lão mỉm cười hoà ái : gia chủ mời chúng ta về nhất định là có chuyện lớn ! .
Một nữ trưởng lão cũng hỏi : gia chủ hôm nay ngài mời chúng ta về đây có chuyện gì sao ? lại nói vị tiểu huynh đệ kia là ai ?? trông khá quen mắt a !
Gia chủ Tô Dương mỉm cười nói : Hắn là con của Tô Lan !