Một cây đao trực tiếp cắm ở trong ngực hắn, mà động tác của bọn họ quá nhiều, đoán chừng bị Mao Khái lão sư theo dõi, tay ông chỉ một cái, chỉ hai người bọn họ: "Hai bạn học nam kia, các em đứng lên."
Xoát, tất cả bạn học ở hàng trước đều nhìn về sau.
Thẳng tắp nhìn như vậy, nhìn Tiết Nhượng cùng Tiêu Lệ, Trương Lam sửng sốt, nắm lấy cánh tay Tiết Nhượng, Tiết Nhượng vỗ vỗ tay của cô, vô cùng ung dung đứng lên.
Tiêu Lệ thấp giọng mắng một câu, cũng không tình nguyện đứng lên, Mao Khái lão sư là một lão đầu nói chuyện chậm rì rì, hỏi: "Tên gọi là gì?"
Tiêu Lệ không kiên nhẫn nói: "Tiêu Lệ."
Chữ Tiêu đó, làm cho Tiết Nhượng nhìn hắn một cái, buổi trưa tiểu học đệ đó nói qua, Tiêu đại tài tử nào đó đang theo đuổi Trương Lam, tròng mắt anh sâu thẳm.
Mao Khái lão sư kia lại đỡ kính, tầm mắt dừng ở trên người Tiết Nhượng, "Còn em thì sao?"
" Tiết Nhượng!"
Một tiếng Tiết Nhượng này vừa đáp làm cho các bạn học nữ đang suy đoán, rối rít kinh hô lên, điện thoại di động buông xuống lần nữa lấy ra, Mao Khái lão sư kia vừa thấy động tĩnh, hô: "Làm gì vậy? Làm gì vậy? Một người Tiết..... Em tên là gì?"
"Tiết Nhượng!"
Mao khái lão sư đỡ mắt kính, có chút bất khả tư nghị hỏi: "Tiết Nhượng Thanh Hoa? Trạng Nguyên XX kì thi đại học?"
"Là em."
"Em tới đại học trung y dược chúng tôi làm gì?"
"Gặp bạn gái."
Bạn học nữ thét chói tai.
Mao Khái lão sư vỗ bàn, bên dưới yên tĩnh, ông nhìn nhìn Tiết Nhượng, cười hỏi: "Bạn gái em là ai?"
Tiết Nhượng cúi đầu nhìn.
Ánh mắt của mọi người hướng tới Trương Lam, Trương Lam nhất thời đỏ mặt, che mặt, Mao Khái lão sư lại hỏi: "Bạn gái của Tiết Nhượng, em tên là gì?"
Trương Lam mặt đỏ lợi hại hơn, cô đứng lên.
"Thầy giáo, em gọi là Trương Lam."
Mao Khái lão sư cười: "Ai nha, người trẻ tuổi, đều ngồi xuống đi."
Trương Lam thật nhanh túm lấy Tiết Nhượng ngồi xuống, Tiết Nhượng khẽ cười một tiếng, cũng ngồi theo xuống, sau đó chương trình học mới bắt đầu, mà trong thời gian học.
Tin tức Tiết Nhượng Thanh Hoa chạy tới đại học trung y gặp bạn gái cùng bạn gái lên lớp Mao Khái ở trên diễn đàn nổ tung, khắp nơi pháo bông.
Bái thϊếp treo cao đứng đầu bảng các diễn đàn lớn.
Sau đó tên Trương Lam cũng sát theo bị kéo ra ngoài.
Thì ra bạn gái của Tiết Nhượng Thanh Hoa là tiểu tỷ tỷ Trương Lam của đại học Trung y, thật sự rất xứng đôi.
Cao muội giơ điện thoại di động, đưa cho Trương Lam nói: "Cậu nổi tiếng."
Trương Lam mở ra, lại nhìn Tiết Nhượng ngồi bên cạnh, cô đem đem điện thoại di động đẩy tới bên cạnh Tiết Nhượng: "Anh cũng nổi tiếng."
Tiết Nhượng nhìn bái thϊếp kia, nhìn xuống, sau đó hài lòng: "Sau này trường học em đều biết bạn trai em là anh, anh nhìn xem còn có ai dám theo đuổi em."
Trương Lam: "..."
Tiểu ca ca du͙© vọиɠ chiếm hữu của anh quá mạnh.
Học xong Mao Khái, chương khóa tiếp theo của Trương Lam là giờ chuyên ngành, Tiết Nhượng cũng không đi theo, nhưng anh buổi chiểu không có chương trình học, ở quá cà phê Trung y dược chờ Trương Lam.
Thật sự thành tích của Trương Lam không phải rất xuất sắc, cô chỉ có thể đảm đàm chiến chiến đêm mỗi bài giảng đều chăm chú, tranh thủ không muốn treo, ban đầu cô thi đậu vào thật sự rất vất vả, bây giờ thi đi lên, tự nhiên phải đem chương trình học đều làm tốt, bất quá bài chuyên ngành của cô không tệ, thông minh của cô ở chỗ năng lực chủ động mạnh.
Trong phương diện châm cứu, cô so với người cũng mạnh hơn, thầy giáo giờ chuyên ngành rất thích cô.
Giờ học chuyên ngành này, Trương Lam vẫn như cũ nhận được ánh nhìn chăm chú của bốn phương tám hướng, cô lúc trước ở trường học rất được hoan nghênh, tuổi còn trẻ nhưng đã lái xe Jeep, thân thế bối cảnh tuyệt vời, bộ dạng lại xinh đẹp, tính cách sáng sủa, bao nhiêu hoạt động đều thích tìm tới cô, hiện tại lại thêm bạn trai cô là Tiết Nhượng Thanh Hoa.
Cô rất được chú ý.
Học xong giờ chuyên ngành, lúc cô ôm sách cùng Bàn muội đi ra phòng học, có rất nhiều người nhìn cô, Trương Lam đem quyển sổ nhét vào trong ngực Bàn muội, nói: "Bài tập buổi tối cậu chụp gửi đến cho tớ, hình như là luận văn đúng không?"
Bàn muội gật đầu, ngay sau đó nháy nháy mắt: "Hẹn hò sao? Buổi tối lại không trở về?"
Trương Lam đỏ mặt: "Ừ, hai ngày cuối tuần tớ không về, các cậu tự mình giải quyết."
"Nói thế sao cậu, đi đi!" Bàn muội duỗi chân một cái, đạp tới cô, Trương Lam thật nhanh chạy xuống bậc thềm, xách túi nhỏ, chạy tới quán cà phê.
Chạy tới gần cô dừng lại, một đám nữ sinh vây ở bên ngoài kính thủy tinh, không ngừng giơ điện thoại di động trong tay chụp chụp, trong miệng lẩm bẩm, rất hưng phấn.
Trương Lam đi tới, đứng ở bên người các cô, ánh mắt nhìn theo.
Chỉ thấy Tiết Nhượng ngồi ở trên ghế sofa, cổ áo anh hơi mở ra, lộ ra xương quai xanh, cúi đầu chơi điện thoại di động, ngón tay khớp xương rõ ràng thật nhanh ấn, tốc độ kia rất nhanh, gò má góc cạnh, điêu khắc, môi mỏng nhẹ mân, vô hình để lộ ra một loại hấp dẫn, một bạn học nữ trong đó hỏi: "Anh ấy đang làm gì vậy?"
"Chơi game?"
"Anh ấy thích chơi game sao?"
Trương Lam ở bên người các cô đáp: "Thích."
"Thật sao?" Ánh mắt các cô cũng không dời đi, cứ nhìn như vậy, cũng không chú ý tới thêm một người, còn trả lời vấn đề của các cô.
Trương Lam nói: "Thật."
"Vậy anh ấy chơi game gì?"
" Vương giả vinh dự."
"A cái này tôi cũng chơi, cậu biết..." Mấy nữ sinh kia quay lại nhìn Trương Lam, câu cậu biết ID của anh ấy không nghẹn ở trong cổ họng.
Trương Lam hướng các cô khẽ mỉm cười, hỏi: "Chồng của tôi có rất tuấn tú không?"
Đám nữ sinh kia theo bản năng gật đầu: "Ừ ừ ừ."
Nói xong, Trương Lam mang theo ý cười, đi vào quán cà phê, từ sau lưng Tiết Nhượng, ôm lấy anh, Tiết Nhượng buông điện thoại di động trong tay xuống, ngửa đầu nhìn cô, hôn môi cô, sau đó đứng dậy, nắm lấy tay cô, nói, "Buổi tối hẹn Tần Thiên."
"Ừ."
Tác giả có lời muốn nói: Tuyên cáo chủ quyền thành công.