Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chủ

Quyển 2 - Chương 2: Bạch nguyệt quang của quan hệ công chúng nam

Thanh âm của tiểu tỷ muội bị Quân An Nhã làm như là nghe không thấy.

Nhìn vào hình ảnh trên máy tính bảng.

Quân An Nhã chỉ cảm thấy giờ khắc này toàn bộ thế giới đều im lặng.

Trong ảnh là một thanh niên rất trẻ.

Hắn thoạt nhìn không giống quan hệ công chúng nam đến từ nơi sắc dục quấy phá này, ngược lại càng giống như là một quý công tử nổi tiếng được thế gia tỉ mỉ bồi dưỡng.

Bức ảnh này được cho là do hắn chụp theo tùy ý.

Một thân áo sơ mi trắng đơn giản cùng quần tây đen, mi cốt tinh xảo, ngũ quan tuyệt sắc, mặt không chút thay đổi nhìn về phía trước ống kính, đồng tử đen kịt, thanh lãnh cấm dục đến cực kỳ.

Giống như một pho tượng Phật vô tình vô dục.

Nhưng bởi vì nốt ruồi son câu người dưới mí mắt phải của hắn, cả người hắn lại lộ ra một chút hương vị tà mị mê người.

Đây là một thanh niên có khí chất mâu thuẫn với nhau nhưng lại đặc biệt hấp dẫn.

Chỉ cần liếc mắt một cái đã làm cho người xem miệng đắng khô lưỡi, làm cho người ta muốn lột tất cả quần áo của hắn ra, muốn làm cho pho tượng Phật như hắn này lộ ra biểu tình mê hoặc khác nhau.

"Tớ muốn anh ta."

Quân An Nhã kìm lòng không được mà mở miệng lên tiếng.

Những người khác trong phòng thấy nhiều không trách, các cô cùng Quân An Nhã phổ cập kiến thức.

"Không được, top 10 nam PR trong "Thiên Thượng Nhân Gian" đều là tự nguyện ra mắt, Tư Luật là người đứng đầu bảng, nghe nói đã lâu không có ra mắt."

"Hơn nữa nam quan hệ công chúng xếp hạng top 3, phí ra sân đều là giá trên trời, Tư Luật hắn càng là giá trên trời."

"Có không ít thiên kim tiểu thư giàu có vung tiền muốn Tư Luật, nhưng đều bị Tư Luật cự tuyệt."

"Hậu trường của 《Thiên Thượng Nhân Gian》rất lớn, dám làm bậy đều hung hăng ăn đủ giáo huấn rồi."

"..."

Sau khi học một bữa phổ cập khoa học, Quân An Nhã cũng không hết hy vọng.

Cô gọi giám đốc điểm danh muốn bảo Tư Luật đến đây, quản lý do dự, cô vẫn tăng giá.

"Năm mươi vạn."

"Một trăm vạn."

"Năm trăm vạn."

"Một ngàn vạn."

"..."

Quản lý nghe được trái tim như là muốn nhảy ra, hận không thể lập tức đồng ý.

Trong khi đó.

Một ngôi nhà hai phòng ngủ và một phòng khách bình thường.

Nguyễn Khanh Khanh đang bị con chó sói con đè lên giường tàn nhẫn thao làm.

Đây là một ngôi nhà chung cư cũ.

Ngôi nhà không có cách âm lớn.

Trong phòng ngủ thứ hai.

Nguyễn Khanh Khanh lún sâu vào giường tràn ngập khí tức nam tính, đầu vùi vào trên chăn, vểnh mông bị Phương Hiểu hung hăng tiến vào từ phía sau.

Nơi hai người giao hợp đã là một mảnh hỗn độn.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ đã bị nghiền thành bọt trắng, một cây côn ŧᏂịŧ dữ tợn đến dọa người mỗi lần rút ra đẩy vào đều mang theo từng sợi bọt nước trắng đục kinh người.

Bụng của Nguyễn Khanh Khanh cũng đã bị làm cho đến mức phồng lên hơn nửa phân.

Toàn thân của cô bởi vì tìиɧ ɖu͙© thiêu đốt biến thành một mảnh hồng nhạt.

Kɧoáı ©ảʍ lâu dài lại cực kỳ thoải mái khiến cho Nguyễn Khanh Khanh dần dần thực cốt tiêu hồn, ăn tủy biết vị.

Khi cây côn ŧᏂịŧ dữ tợn kia lại một lần nữa lui về đến cửa tiểu huyệt tiến vào, cô không khỏi ưỡn người lên, nghênh đón từng đợt va chạm kịnh liệt của người thiếu niên bên cạnh.

"A!"

Quá sâu.

Cây côn ŧᏂịŧ này một đường nghiền ép tiểu huyệt trực tiếp liền muốn trùng trùng điệp điệp đυ.ng phải hoa tâm, Nguyễn Khanh Khanh nhịn không được rên rỉ kêu ra tiếng, cả người đều đã kịch liệt run rẩy.

Cô lại trực tiếp cao trào.

Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng từ sâu bên trong tiểu huyệt mẫn cảm trào ra, đứng mũi chịu sào, rửa sạch qυყ đầυ mẫn cảm đến cực điểm của người nam nhân.

Phương Hiểu kêu lên một tiếng đau đớn, ánh mắt càng là sâu đậm hơn một chút.

"Tỷ tỷ sao lại sốt ruột như vậy?"

Dừng rút côn thịt ra, cúi người thì thầm mập mờ bên tai của người phụ nữ.

Thanh âm của Phương Hiểu vừa nhẹ nhàng vừa dễ nghe.

"Thân thể tỷ tỷ không tốt, không phải đã nói là tỷ tỷ chỉ cần phải hảo hảo hưởng thụ là được, không cần chủ động nghênh đón hay sao?"