Tiếng nước chảy quá lớn, cô khẽ kêu qua cửa, mãi cho đến khi Mộc Nhu hét lớn hơn, Mộc Phong mới nghe thấy, quay xuống dòng nước để đón cô.
“Chuyện gì vậy?”
Mộc Nhu ngoài cửa bất an nắm lấy ngón tay mình,
“Mộc Tinh rủ em ra ngoài chơi, em muốn cùng bạn bè đi mua sắm...”
“Em muốn mua cái gì, anh đi mua cùng em.” Mộc Phong nhíu mày, ngữ khí nghe không ra là vui mừng hay giận dữ.
“Em không, em đi, em đi cùng bạn.” Đùa giỡn một chút, Mộc Nhu chỉ là muốn thoát khỏi anh, tự mình có được một chút tự do, cũng mất bình tĩnh.
Mộc Phong không có ý định hoàn toàn hạn chế cô, suy nghĩ vài giây nói:
“Vậy thì em đi đi, nhưng mà…”
Anh liếc xuống nhìn ngọn lửa du͙© vọиɠ cùng sự bất mãn nơi đũng quần, vốn dĩ anh muốn yêu đương với cô trên giường một lúc, nhưng hiện tại xem ra chỉ có thể trì hoãn.
Vì vậy, trong phòng tắm đầy sương mù, Mộc Nhu quỳ giữa hai chân Mộc Phong, hai bàn tay nhỏ nhắn nâng hạ dươиɠ ѵậŧ của hắn lên xuống, thỉnh thoảng đưa đầu dươиɠ ѵậŧ của anh đưa vào miệng, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ liếʍ.
Mộc Phong luồn năm ngón tay vào trong tóc cô, tận mắt nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô hơi khó nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ dày và dài của anh, ngày càng sâu hơn, tiếng rêи ɾỉ vui sướиɠ tràn ra từ cổ họng.
“Hmm... Bảo bối, hãy ngậm sâu hơn...”
Mộc Nhu liếʍ mυ'ŧ thật mạnh, đầu lưỡi liếʍ dọc gân xanh nóng bỏng của anh đến tận gốc, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng quấn lấy hai túi trứng phía dưới anh, cảm nhận được tiếng thở dốc của Mộc Phong đột nhiên trở nên nặng nề hơn.
Điểm, cô nghĩ nơi này là điểm thoải mái của anh, cô liền ra sức liếʍ ngậm, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng xoa xoa.
Mộc Phong đã lâu không có phát tiết, Mộc Nhu hai má đau, trong miệng thứ kia vẫn cứng như sắt.
Cô miễn cưỡng nhả dươиɠ ѵậŧ của anh ra khỏi miệng, dùng tay thay thế vuốt lên vuốt xuống, phát hiện khuôn mặt tuấn tú của Mộc Phong có chút ửng hồng, vô cùng quyến rũ, đôi mắt đen xinh đẹp cũng tràn ngập du͙© vọиɠ.
Cuối cùng, cô liên tục liếʍ lỗ nhỏ trên đầu dươиɠ ѵậŧ vài lần, hít sâu vài lần, cuối cùng cũng hoan nghênh sự phóng thích của anh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun vào miệng, Mộc Nhu vội vàng lùi lại, suýt chút nữa nghẹn, ho khan hai tiếng, bọt trắng chưa kịp nuốt xuống liền tràn ra từ khóe miệng của cô, khiến đôi mắt thâm thúy của người đàn ông có chút tối sầm lại, anh liếc nhìn bản thân vừa mới nhả ra nhưng lại không thấy chút yếu ớt nào.