Tuyệt Đối Khống Chế

Chương 10: Khó chịu sao???

Nghe thấy giọng nói trầm thấp ngoài cửa càng lúc càng gần, cô biết Mộc Phong đã về, lợi dụng sơ hở lúc anh đang nghe điện thoại ở bên ngoài, Mộc Nhu trốn vào trong phòng tắm, sau đó ngồi lên bồn cầu. Không lâu sau, Mộc Phong gọi tới. Mở cửa phòng tắm ra, liếc thấy tiểu tình nhân ngồi trên bồn cầu lo lắng nhìn mình, anh đi tới ngồi xổm trước mặt cô, “Khó chịu sao?”

Mộc Nhu vội vàng lắc đầu, lại nghe thấy anh nói:

“Vậy mà em đi toilet mà không cởϊ qυầи.”

“Anh, anh đi ra ngoài trước đi.” Mộc Nhu hai má đỏ bừng, gắt gao nắm chặt quần, sợ anh trực tiếp xé ra.

“Em có chỗ nào mà anh chưa thấy, chưa chạm, chưa hôn?” Mộc Phong cố ý nói ba từ cuối một cách mơ hồ, với phần kết thúc nghe rất suồng sã.

“Mộc Nhu.” Lúc này vừa vặn Mộc Tinh từ bên ngoài gọi cô, Mộc Nhu dường như vội vàng từ toilet đứng dậy, vội vã đi ra ngoài.

Mộc Phong khẽ nhếch khóe miệng, cởi hết quần áo ném sang một bên, sau đó đứng dưới vòi hoa sen, dùng nước sôi tắm qua.

Dáng người của Mộc Phong rất xuất sắc, mặc dù nhìn có vẻ gầy, vai rộng eo hẹp, eo và bụng săn chắc khỏe mạnh không chút mỡ, cánh tay cũng cường tráng, đũng quần cũng không nhỏ, vừa dày vừa dài.

Trên xương quai xanh tinh xảo có một sợi dây chuyền bạc, đó là quà sinh nhật Mộc Nhu tặng anh năm ngoái, anh cảm thấy rất thích nên đeo nó suốt.

Dòng nước ấm áp chảy xuống khuôn mặt kiên nghị của anh và thấm vào chiếc bụng săn chắc và phẳng lì, trước khi đi qua đôi chân thon thả của anh và rơi xuống đất.

“Mộc Tinh, tìm chị có chuyện gì?”

“Em tìm chị ra ngoài chơi. Em hẹn Tiểu Bang với mấy người nữa cùng nhau đi dạo phố. Chúng ta đi cùng nhau nha.” Tiểu Bang là bạn cùng lớp của Mộc Nhu, và thường chơi rất thân với Mộc Nhu.

Tiếng nước xối xả, miệng nhanh hơn não hỏi lại:

"Ai đang tắm trong phòng tắm của chị vậy?”

“Hai, anh hai.” Mộc Nhu đành phải thành thật trả lời, sợ Mộc Tinh hiểu lầm cái gì, cô giải thích nói:

“Nhà vệ sinh của anh ấy bị hỏng, cho nên…”

Nhưng hình như Mộc Tinh cũng không có hỏi thêm cái gì, “Chị đi không?”

Mộc Nhu muốn đi, nhưng nghĩ đến Mộc Phong lúc này đang tắm, cô do dự.

“Em ở cửa chờ chị, chị mau xuống nhé.” Mộc Tinh nói xong đi ra ngoài.

Mộc Nhu đi tới cửa phòng tắm, nhìn bóng người mơ hồ mảnh khảnh bên trong, nhẹ giọng gọi: “Anh hai.”