Nhìn thấy chỗ băng bó vẫn còn rất tốt, không có bị nước thấm ướt, Tề Nguyệt lúc này mới yên tâm một chút, nhưng khi nhìn thấy chính mình trên người quần áo đã ướt đẫm, trên mặt biểu tình vừa tức giận lại bất đắc dĩ, “Ngươi nhìn xem ngươi đang làm gì, quần áo của ta đều bị ngươi làm cho ướt hết.”
Lục Cận Xung nhìn theo Tề Nguyệt tầm mắt nhìn xuống, bởi vì vừa rồi kia phiên động tác, Tề Nguyệt vạt áo bị nước làm cho ướt mà hơi hơi rộng mở, lộ ra ở trên cổ đang đeo một sợi dây màu đen.
Lục Cận Xung chỉ dùng một ngón tay nhẹ nhàng mà câu lấy nó, sợi dây màu đen cùng với gắn liền với nó mặt trang sức liền nhảy ra tới, nháy mắt mà xuất hiện ở hai người trong tầm mắt.
Cái kia mặt trang sức chính là một phen tiểu kiếm được khắc bằng gỗ đào, nhìn xiêu xiêu vẹo vẹo cũng không được đẹp mắt, nhưng màu sắc thì lại oánh nhuận, xung quanh được một tầng ánh sáng bao phủ.
“Phu nhân, ngươi giấu nó cũng thật kĩ a.” Lục Cận Xung đuôi lông mày hơi nhếch, ngữ khí trêu chọc nói.
Hai người thành hôn lâu như vậy, hắn vẫn là không nhìn thấy được trên người Tề Nguyệt cái này mặt trang sức, nếu không phải lần này bất ngờ mà trở về, chỉ sợ vẫn là còn không thấy được nó đi.
Tề Nguyệt sắc mặt có chút xấu hổ, cúi đầu làm bộ không nghe thấy Thấy Lục Cận Xung hỏi.
“Ngươi vì cái gì lại không muốn nói cho ta?” Lục Cận Xung cúi người để sát vào Tề Nguyệt ép hỏi.
“Cũng không có gì.” Tề Nguyệt có lệ trả lời.
Kỳ thật lúc trước hắn cũng nghĩ tới, phải dùng mặt trang sức cùng Lục Cận Xung nói chuyện.
Bất quá lần đó khi hai người gặp mặt, Lục Cận Xung trên mặt biểu tình rất là trầm trọng, làm cho người khác vừa thấy liền rất là sợ hãi, làm cho Tề Nguyệt đột nhiên mà ý thức được, Lục Cận Xung hiện giờ cùng lúc khi còn nhỏ đã sớm không phải cùng một người.
Nếu như Lục Cận Xung đã chán ghét hắn, liền tính đã biết thì lại có thể như thế nào, chỉ sợ còn sẽ bởi vì bị lừa mà thẹn quá thành giận.
Nếu tình huống là ngược lại, sau khi thành hôn, bọn họ nếu là có thể ở chung hoà hợp, thì cũng có thể chứng minh Lục Cận Xung trong mắt chỉ có mình hắn, mà không phải cái kia “Nàng”, Tề Nguyệt trong lòng cảm thấy như vậy cũng khá tốt.
Lục Cận Xung nghe thấy Tề Nguyệt trả lời đến vân đạm phong khinh, giống như chuyện quá khứ không hề đáng giá nhắc tới, không khỏi nguy hiểm mà nheo lại hai mắt, cắn răng gằn từng chữ một nói, “Ngươi có việc giấu ta, cư nhiên còn nói là không có gì?”
Lục Cận Xung suy nghĩ cùng Tề Nguyệt là không giống nhau, Lục Cận Xung vô pháp chấp nhận giữa hai người có bí mật, đời trước cũng chính là như vậy, mới có thể làm cho hiểu lầm càng ngày càng sâu, đời này hắn như thế nào có thể lại giẫm lên vết xe đổ lần nữa.
Tề Nguyệt nhìn thấy Lục Cận Xung thế nhưng vì việc này mà đối hắn tức giận, Tề Nguyệt thấy vậy cũng bực bội mà cau mày hỏi, “Ngươi liền như vậy mà để ý sao? Vì nàng mà hung dữ với ta?”
“Cái gì? Ai?” Lục Cận Xung bị Tề Nguyệt đang tức giận mà nói cho sửng sốt, hắn nơi nào hung dữ với Tề Nguyệt, hơn nữa hắn là vì ai chứ?
Từ từ, Lục Cận Xung nhìn về Tề Nguyệt trong tay mặt trang sức, đột nhiên phát hiện ra vấn đề, “Phu nhân, ngươi không phải là ở cùng chính mình ghen đi?”
“Ta không biết ngươi là đang nói cái gì.” Tề Nguyệt bị người này lời nói chọc phá suy nghĩ trong lòng, có chút quẫn bách mà đoạt lại mặt trang sức.
Tề Nguyệt cái này bộ dáng rất giống giấu đầu lòi đuôi, làm cho Lục Cận Xung quả thực cảm thấy rất là dở khóc dở cười, chính mình phu nhân sao lại có thể đáng yêu như vậy.
Liền nắm lên Tề Nguyệt cằm, Lục Cận Xung có chút không kìm lòng nổi, mà cẩn thận khẽ chạm vào hắn mềm mại đôi môi, trằn trọc tư ma như là đang trấn an hắn, lại giống như là không hề tiếng động mà nhẹ nhàng dụ dỗ hắn vậy.
Kỳ thật Tề Nguyệt lúc nói xong liền cảm thấy hối hận, cũng cảm thấy hắn như vậy mà làm ra vẻ, lại còn vô cớ gây rối, hiện giờ lại bị Lục Cận Xung như vậy ôm lấy, vừa rồi những cái đó cảm xúc không thoải mái lập tức cũng liền bị vứt ra sau đầu.
Lục Cận Xung lúc này cũng là phát hiện Tề Nguyệt cảm xúc đã thả lỏng, mới dần dần mà gia tăng nụ hôn này, một bàn tay cũng vói vào trong nước, kéo ra Tề Nguyệt bên hông dây lưng.
Chờ đến khi hai người đôi môi tách ra, Tề Nguyệt trên người chỉ còn có một kiện duy nhất quần áo là trung y màu trắng, đã vậy còn bị nước làm thấm ướt mà dán sát ở trên người, hình ảnh làm người ta vừa nhìn đến, máu trong người liền sôi sục lên.
Lục Cận Xung đôi mắt liền trở nên thâm trầm, ngón tay ở Tề Nguyệt trên môi nhẹ nhàng mà vuốt ve, rõ ràng thân thể đã thực mệt mỏi, nhưng lúc này lại không biết sao mà tinh thần phấn chấn.
“Dưới gối quyển sách tranh, ngươi nhìn thấy sao?” Lục Cận Xung cười như không cười đối Tề Nguyệt hỏi.
Lục Cận Xung lòng bàn tay mang theo thật dày vết chai, cọ qua trên môi khi tê tê ngứa ngứa, làm cho Tề Nguyệt cả người run rẩy lên.
Thẳng đến khi nghe thấy Lục Cận Xung trong lời nói không có ý tốt, Tề Nguyệt mới đột nhiên mà thanh tỉnh, cắn cắn hắn kia chỉ tác loạn ngón tay, “Ngươi quả nhiên chính là cố ý.”
Tề Nguyệt vẫn luôn cho rằng, hắn cùng Lục Cận Xung đã tại thành hôn ngày đó, mà làm hết hai cái nam nhân hoan hảo việc, thẳng đến hắn nhìn thấy cái kia quyển sách tranh.
Bất quá quyển sách kia sẽ xuất hiện ở biệt uyển, khẳng định là Lục Cận Xung cố tình an bài đi.
“Một người vui không bằng mọi người cùng vui, thứ tốt không thể chỉ có ta một người xem a, phu nhân cũng phải giám định và cùng thưởng thức a, như vậy chúng ta mới có thể cùng nhau thâm nhập tham khảo.” Lục Cận Xung cười nói, lại một tay đem Tề Nguyệt ôm lại gần chút, cơ hồ là ấn người ngồi ở trên người mình.
Tề Nguyệt lập tức liền phát hiện dưới nước, có nóng bỏng đồ vật đang cộm hắn, cả khuôn mặt hợp với thân mình, lúc này đều đỏ lên giống như con tôm luộc vậy.
“Ai muốn cùng ngươi tham khảo cái này.” Tề Nguyệt quay mặt đi, nghĩ đến Lục Cận Xung cái kia không phải người đồ vật, trên mặt liền không còn có ngày xưa thanh lãnh, ngược lại có chút hoảng hốt mà khẩn trương.
“Không thử một chút sao? Ta sẽ tận lực không làm ngươi đau.” Lục Cận Xung thanh âm nặng nề hỏi.
“Chờ ngươi thương tốt lại nói.” Tề Nguyệt nghĩa chính từ nghiêm mà nói, hai mắt lại không dám cùng Lục Cận Xung đối diện, rất sợ không cẩn thận đã bị hắn mê hoặc.
Nói như thế nào, Lục Cận Xung hiện tại vẫn là người bệnh, không thể mặc hắn làm xằng làm bậy.
Chỉ là Lục thiếu tướng quân đã hạ quyết tâm muốn làm chuyện gì rồi, sao lại có thể mà từ bỏ, sau đó lại nhẹ giọng mà làm nũng lên, người ta thường nói liệt nữ sợ triền lang, huống chi, Tề Nguyệt cũng không phải cái gì liệt nữ.
Từ khi thành hôn đến giờ, Tề Nguyệt thường xuyên bị Lục Cận Xung dụ dỗ làm không ít chuyện xấu hổ, đã từng hưởng qua tư vị đó rồi, rốt cuộc cũng không thể thanh tâm quả dục như trước nữa. Kiên trì không bao lâu liền bị đánh cho tơi bời, vô lực mà ghé vào Lục Cận Xung trên người.
Lục Cận Xung nhìn thấy thời cơ đã chín muồi, một bàn tay tham nhập vào trong nước sờ soạng. Tề Nguyệt chỉ cảm thấy có dị vật xâm lấn, tuy rằng không có đau nhưng cảm giác cũng không dễ chịu, hơn nữa giống như còn có dòng nước ấm áp chui vào trong vậy.
“Không cần ở chỗ này.” Tề Nguyệt có chút kinh hoảng nói.
Lục Cận Xung nghe lời mà thu tay lại, cánh tay phải trực tiếp đem Tề Nguyệt ôm lên, bước ra thau tắm mà đi hướng phòng ngủ đi đến.
Tề Nguyệt lúc này ngồi ở Lục Cận Xung trong khuỷu tay, nhìn thấy càng lúc càng đến gần giường, nghĩ đến kế tiếp muốn phát sinh sự tình, nhịn không được mà thẳng nuốt nước miếng, “Ngươi trước phóng ta xuống dưới đi, ta chính mình có thể tự đi.”
“Không cần, sắp đến rồi.” Lục Cận Xung lại cường thế nói, buông xuống nói không chừng người liền chạy.
Chờ đến khi Tề Nguyệt đã bị người đặt ở trên giường, còn chưa có từ bỏ ý định mà thương lượng nói, “Ngươi thương còn không có tốt, không bằng chờ ngày mai lại tiếp tục có được không.”
Tề Nguyệt trong đầu hiện hiện giờ chỉ có một suy nghĩ, đó là có thể kéo được một ngày là hay một ngày.
Lục Cận Xung nơi nào mà không biết trong lòng Tề Nguyệt đang nghĩ gì, lắc lắc đầu, “Không được, ta sợ ngày mai tinh lực quá dồi dào, thật sự sẽ làm ngươi bị thương.”
Đây là lý do quỷ quái gì, Tề Nguyệt thật muốn dùng một cái tát đánh vào trên mặt hắn, sau đó nhìn thấy Lục Cận Xung không biết từ nơi nào mà lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, Tề Nguyệt cảm thấy cái chai này sao quá quen mắt, quả thực cùng trong quyển sách tranh kia giống nhau như đúc, làm Tề Nguyệt kinh ngạc trừng lớn đôi mắt.
“Ngươi chừng nào thì giấu nó?”
Hắn ở trên cái giường này ngủ vài ngày, cũng không biết còn có thứ này.
Lục Cận Xung cũng không có trả lời, chỉ là lại lần nữa mà cúi người hôn nhẹ Tề Nguyệt, trên tay thì lấy ra dầu trơn từ trong bình ngọc, động tác hết sức ôn nhu lại chấp nhất mà muốn công thành đoạt đất.
Sau một hồi lâu, Tề Nguyệt mới dần dần thói quen có dị vật tồn tại, thậm chí còn theo Lục Cận Xung động tác mà cả người trở nên kỳ dị mềm mại, trong miệng phát ra thanh âm cũng dần dần thay đổi ngữ điệu.