Đường Lê là cô gái thành phố, lớn lên không quá xinh đẹp nhưng người lại nhỏ nhắn đáng yêu. Hôm nay chính là ngày đại hỷ của cô, cô cưới chồng rồi.
Người ấy không có quá giàu sang gì cả, lại là người tỉnh lẻ. Gia đình đều ở nước ngoài không trở về. Hai người gặp nhau vào một năm trước, ở bãi biển du lịch. Sau đó nhanh chóng nhất kiến chung tình tiến tới hôn Nhân . Đường Lê bỏ lại thành phố mình sinh ra, lớn lệ để về một vùng quê nhỏ. Nơi anh đang mở một quy mô trang trại trồng và chăm sóc thảo dược. Tỉnh H ở trên cao, quanh năm se mát, xung quanh đều là núi rừng. Thập phần trong lành và dễ chịu. Trang trại trồng thảo dược đổ xuống theo sườn đồi thoại thoải xanh biếc.
Ở phía bên cạnh là một khuôn viên nhà ở rộng rãi với bốn bức tường xây cao kín đáo. Đám cưới của Đường Lê cùng Trần Ưng Thâm diễn ra rất náo nhiệt, trang viên chứa hàng trăm nghìn vị khách.
****
" Đường Lê, anh có được em rồi." Trần Ưng Thâm âu yếm ôm lấy cô từ phía sau, đôi mắt nóng rực nhìn cô trong gương. Đường Lê xấu hổ nở nụ cười, quay lại hôn má anh một cái: "Sao vậy? Say rồi à?".
Ưng Thâm cúi xuống cắn nhẹ lên vai cô, giọng khàn khàn: "Ừ! Anh say em mất rồi.". Bàn tay không ngoan ngoãn đã rục rịch kéo dây áo cưới phía sau xuống. Tầng váy màu xanh nhạt nặng nề tuột xuống sàn nhà lạnh lẽo. Đường Lê lúc nãy cũng đã uống một chút rượu, nhanh chóng tẩy trang mặt sạch sẽ, rồi ôm ấp cùng anh: "Tắm cùng nhau được không ạ?
Ưng Thâm cả người nóng ran gấp gáp chẳng đợi nổi nữa, gắt gao hôn lấy môi cô. Một nụ hôn cực kỳ chiếm hữu, len lỏi mọi ngóc ngách trong miệng nhỏ. Chiếc lưỡi ấm nóng thơm tho cùng nước bọt cũng bị anh mυ'ŧ vào miệng mình. Đường Lê không theo kịp tiết tấu nóng bóng của anh, thở hổn hển ngoan ngoãn hé miệng cho anh làm càn. Càng tiến vào phòng tắm, quần áo hai người càng ít đi.Cho đến khi ngã vào bồn tắm lớn đầy nước ấm, cả hai đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ loã thể.
Bàn tay to lớn kia nhào nặn đôi vυ' trắng muốt, tuy không quá to nhưng lại vừa tay. Anh không nhịn được mà nhéo quả anh đào hồng nhạt đang chuẩn bị cứng lại kia. Xúc cảm truyền đến mềm mịn, đàn hồi co dãn thật tốt.
"A~" Đường Lê khẽ kêu lên thoải mái, gương mặt phiếm hồng. Ưng Thâm khẽ cười, anh cúi đầu xuống ngậm lấy nó vào trong miệng day cắn. Bên kia được nắn bóp chăm sóc rất tận tình.
"Đợi một chút. A~! Lên giường đi anh."
Đường Lê phát run vì kɧoáı ©ảʍ, cô xấu hổ nhìn ra tấm cửa kính. Phòng tắm hai mặt đều hướng ra vườn cây phía sau. Tuy không có ai trong nhà nhưng vẫn có cảm giác quá lộ liễu. Ưng Thâm nhả ngực cô ra, nhanh chóng tắm rửa sơ qua cho hai người rồi lại bế cô lên giường. Nhìn người con gái đã nhiễm một màu hồng hơi nước mềm mại trên chăn nệm trắng. Ánh mắt mông lung nhìn lấy anh.
Đường Lê cảm thấy như hàng trăm vạn con kiến đang bò lên người mình. Huyệt phía dưới không ngừng ngứa ngáy khó chịu. Mànnhìn người đàn ông kia cứ đứng mãi ở cạnh giường không làm gì cả. Giọng nói nũng nịutruyền đến: "Anh ơi." Ưng Thâm hít sâu một ngụm khí lạnh, thằng em đã cương cứng đếntrướng khó chịu. Nhưng vẫn cố bình tĩnh lại mà trả lời cô: "Sao vậy em?"
Hai chân Đường Lê cọ xát vào nhau, hai bàn tay nhỏ cũng không chịu được mà tự xoa bóp đôi vυ'. Cô uỷ khuất nhìn thằng em hàng khủng kia rồi lại nhìn anh: "Em khó chịu." Ưng Thâm đưa tay vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ mình cho thoải mái một chút: "Em khó chịu hả? Bây giờ phải làm sao?"
Lỗ phía dưới co rút lại, cô nhìn theo giọt dịch rỉ ra từ qυყ đầυ của anh mà phát nứиɠ, cô duỗi tay xuống dưới xoa xoa hộŧ ɭε của mình: "Anh ȶᏂασ em đi."
Bấy giờ anh mới chấp nhận lời đề nghị của cô. Vừa rồi trong buổi tiệc, anh cho cô uống một ít thuốc kí©ɧ ɖụ©, bây giờ mới phát tác. Ưng Thâm hài lòng lên giường, hôn lên môi cô một cái. Bàn tay vuốt ve từ bụng xuống dưới háng cô, đυ.ng vào một bãi nước đang chảy ra thấm vào ga giường: "Muốn anh ȶᏂασ thế à? Cho em hai cây em chịu không?"
Đường Lê bị tìиɧ ɖu͙© chi phối mất đi lý trí, vươn người dậy vùi đầu vào hạ thể anh. Hai tay nhỏ cầm lấy thằng em đang ngẩng cao đầu, lè lưỡi liếʍ một cái rồi há miệng nuốt đầṳ ѵú vào. Ưng Thâm bị đột ngột. ưm một tiếng trầm thấp. Sau đó mới ngồi dựa lên đầu giường, đôi mắt rực lửa nhìn người con gái đang ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ mình. Anh lấy điện thoại ra gọi một dãy số: "Anh vào đây."
Tiếng cửa mở ra, bước vào là một chàng trai chỉ mặc độc một chiếc qυầи ɭóŧ giống y hệt với Ưng Thâm. Nhưng gương mặt lại mang vài phần nét lạnh lùng hơn. Hắn đứng nhìn chằm chằm vào Đường Lê, cười khẩy: "Em cũng thật biết cách đấy. Không sợ hôm sau cô ấy tỉnh dậy sẽ hận em à?"
Ưng Thâm nhẹ nhàng vuốt tóc cho cô, thoải mái ngâm một tiếng rồi trả lời: "Sớm muộn gì mà chẳng biết. Biết sớm thì thích ứng sớm chứ sao."
Trần Ưng Nguyên tháo kính đặt lên tủ đầu giường. Quay lại nói với Đường Lê: "Lê, quanđây giúp anh cởi đồ." Đường Lê nghe người gọi mình, nhả ©ôи ŧɧịt̠ Ưng Thâm ra không ăn nữa, mê man nhìn Ưng Nguyên sửng sốt. Nhưng cũng vẫn nghe lời toan đưa tay kéo qυầи ɭóŧ của anh xuống.
Ưng Nguyên giơ tay đánh vào vυ' cô, gằn thấp giọng: "Bằng miệng." Đường Lê ngoan ngoãn ghé miệng tới cắn lấy cạp quần kéo xuống. Dươиɠ ѵậŧ to đùng bật ra đập vào mặt cô, mang theo mùi tanh tanh nam tính. Ưng Thâm khó chịu trong lòng khi bị vợ bỏ rơi. Mang theo tức giận từ phía sau thúc thẳng vào cái l*и ướt nhẹp của vợ.
Đường Lê la lên một tiếng, da^ʍ thuỷ càng chảy ra dữ tợn, theo từng cú thúc động địa của người phía sau mà ê a rêи ɾỉ. Ưng Nguyên phía trước cũng chẳng chịu thua, ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm thẳng vào cuống họng. Hắn hừ hừ giữ lấy hai tav Đường Lê: "Sướиɠ không? Mẹ kiếp! Ngay cả bị hai thằng thay nhau ȶᏂασ mà cũng không biết."
Không có trọng lực nâng người, Đường Lê như chỉ phụ thuộc vào dươиɠ ѵậŧ trong miệng, a a kêu gì đó không rõ. Tiếng bạch bạch từ phía sau truyền đến, từng cái thúc tới tận tử ©υиɠ làm cô sướиɠ tê tái. Hai viên trứng của Ưng Thâm đánh vào mép l*и đến đỏ ửng. Da^ʍ thuỷ chảy ra nhỏ giọt xuống giường trắng một mảng lớn. Ưng Nguyên qua một lúc xuất tinh vào trong miệng Đường Lê. Hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nông nhanh chóng chui xuống bụng. Hai tay được thả ra chống xuống giường, nhẹ giọng dâʍ đãиɠ: "Thâm, a! Sướиɠ quá. TᏂασ chết em. Ư!
Em tới." Người cô co giật lên, cơ l*и siết chặt ©ôи ŧɧịt̠ của anh. Ưng Thâm gầm lên một tiếng chửi thề, phun ra lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong: " Vợ ơi, l*и em chật quá, sướиɠ thật."
Đường Lê vẫn đang trong trận cao trào, lại nhận thêm một ©ôи ŧɧịt̠ lớn nóng hổi. Lỗ l*и còn chưa kịp khép, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Ưng Thâm còn chưa kịp chảy thì Ưng Nguyên lại bắt đầu giã. Hắn nâng mông cô lên đùi mình, điên cuồng mà thúc: " Gọi tôi. Ưng Nguyên."
Đường Lê sướиɠ đến phát điên, hai tay nắm chặt ga giường: "Ư~! Nguyên, Ưng Nguyên. Hức ! Chồng ơi sướиɠ quá. Em chết mất." Ưng Thâm cúi xuống hôn lên môi cô: "Em có mấy chồng?" Đường Lê lè lưỡi ra muốn hôn, anh lại rụt lại, gặng hỏi : "Hửm? Nếu không nói anh không ȶᏂασ em nữa."
Đường Lê phát khóc, dang tay lên ôm lấy cổ anh: "Hai chồng ạ! Em có hai chồng. Hai chồng ȶᏂασ em đi "