Nhật Kí Chen Chân Của Tiểu Tam

Chương 23: Cô là của một mình tôi!

Cái đồ đĩ này quá dâʍ đãиɠ, người bình thường căn bản không khống chế được, Hoắc Thịnh nhìn Tô Linh người dưới thân phong tình vạn chủng vũ mị mê người đáy mắt trần trụi si mê, chỉ là bản thân hắn còn chưa phát hiện ra thôi.Cấp ba ba năm, hai người vẫn luôn duy trì hiện trạng yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, số lần quang minh chính đại gặp nhau không nhiều lắm, mỗi lần đều là cùng Giang Thính Âm có mặt. Bên ngoài Tô Linh vẫn luôn là trạng thái hũ nút, mỗi lần gặp mặt cũng không chủ động cùng Hoắc Thịnh nói chuyện, nhưng trong lén lút, lỗ nhỏ Tô Linh bị Hoắc Thịnh khai phá từ trong ra ngoài, vυ' bị Hoắc Thịnh xoa từ C đến D, cho dù Tô Linh ăn mặc đồng phục rộng thùng thình vẫn có thể nhìn ra đôi vυ' cao ngất. Trừ bỏ Hoắc Thịnh, ai cũng không biết dưới bộ đồng phục là một thân hình như thế nào, eo nhỏ, ngực lớn, mông vểnh, làn da trắng tuyết trơn trượt…

Hoắc Thịnh nhớ tới tiết trước hai lớp cùng nhau học môn thể dục, thầy thể dục lớp 11A18 dùng ánh mắt dâʍ đãиɠ xem Tô Linh, dưới thân dươиɠ ѵậŧ cũng nhếch lên đến quần vận động cũng không thể che dấu được, ánh mắt lạnh lùng. Có lẽ ở lớp nam sinh không thể phát hiện chỗ độc đáo của Tô Linh, ánh mắt thường hướng về bên ngoài đặt trên những thiếu nữ rộng rãi có sức sống, nhưng thầy giáo thể dục là người trưởng thành có kinh nghiệm, thường thường càng có thể nhìn thấu bản chất, phát hiện trên người Tô Linh có một mặt hấp dẫn hơn người khác, Hoắc Thịnh bóp chặt eo thon Tô Linh, chợt tăng tốc, “Đồ dâʍ đãиɠ, cô là của một mình tôi.”

“Ân ân, em là con đĩ của một mình A Thịnh, bím vĩnh viễn chỉ cho một người A Thịnh cắm.”

“Mẹ nó!”

Ba năm, Hoắc Thịnh sớm đã xem Tô Linh là vật phẩm riêng, là tính nô chuyên chúc của mình. Ba năm trước, Hoắc Thịnh trước nay chưa từng có ý tưởng lên giường với Giang Thính Âm chính là bởi vì Tô Linh quá dâʍ đãиɠ, một mình cô liền có thể ép khô hắn.

~

Tô Linh ăn mặc đồng phục rộng thùng thình, uống sữa đậu nành buổi sáng mẹ Tô ép, lúc đang tiến vào phòng học thì vừa lúc Từ Phong từ bên trong chạy ra ngoài, “Phanh!”

“A!” Sữa đậu nành hoàn toàn hất lên người cô, sữa đậu nành của cô, đồng phục của cô.

Vừa lúc Từ Phong đánh vào trên ngực thiếu nữ, chỉ cảm thấy vừa mềm vừa lớn, bất giác tầm mắt hướng nơi đó xem, đập vào mắt là cổ thiếu nữ trắng nõn như mỡ dê, đôi mắt như là bị một mảnh làn da hút lấy gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi đó, thẳng đến làn da nhiễm rặng mây đỏ, lộ ra một tầng hồng nhạt mới hồi phục lại tinh thần.

Từ Phong lập tức cứng.