"Ninh Tiểu Tịch! Bà đừng có đánh trống lảng với tôi!" Giang Mục Dã nghe vậy trong lòng càng chua xót, thầm nghĩ, ông đây sao có thể được xem là tình nhân cũ của bà chứ, liệu có thể bì được với thanh mai trúc mã mà ngay đến trong mơ bà cũng gọi tên không?
Ninh Tịch bất lực: "Được được được, tôi không đánh trống lảng nữa, vậy ông muốn làm loạn lên để tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa tôi với anh và cả Tô Diễn nữa hả?"
Tên này tới khi nào mới có thể chững chạc hơn được đây!
Giang Mục Dã rốt cuộc không nói nữa.
"Anh thích trả thì đi mà trả!" Giang Mục Dã đáp lại với Tô Diễn.
Tô Diễn thấy Ninh Tịch vừa rồi không ngừng thì thầm vào tai Giang Mục Dã, lông mày không thể không cau lại, là ảo giác sao? Gã luôn có một cảm giác giữa Ninh Tịch và Giang Mục Dã không chỉ đơn thuần là quan hệ đồng nghiệp.
Thấy Tô Diễn thất thần nhìn về phía Ninh Tịch, Ninh Tuyết Lạc lắc lắc tay kéo sự chú ý của gã về, dịu dàng nói: "Diễn, đồ em nhờ anh mang đến đã mang chưa?"
Tô Diễn định thần lại: "Mang tới rồi đây."
Nói rồi, gã đưa cho cô ta một tệp thiệp mời, sau đó nói với mọi người: "Ngày mai là sinh nhật Tuyết Lạc, hi vọng tối mai mọi người có thể đến dự buổi tiệc sinh nhật của cô ấy!"
"Ah! Mai là sinh nhật Ninh lão sư à!"
"Vậy nhất định là phải đến rồi!"
"Tiệc sinh nhật của Ninh lão sư chắc chắn là rất sang trọng, chúng tôi phải đến để mở rộng tầm mắt chứ!"
Ninh Tuyết Lạc mỉm cười ngọt ngào, đưa thiệp mời cho từng người, lúc phát cho Ninh Tịch, còn không quên dặn thêm một câu: "Tiểu sư muội nhất định phải đến đấy nhé!"
Ninh Tịch lắc lắc ly rượu, mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm tấm thiệt đỏ kia.
Lúc đưa tới chỗ Giang Mục Dã, Giang Mục Dã chẳng thèm nhúc nhích: "Không cần đưa tôi, tôi không đi."
Ninh Tuyết Lạc nghe thấy vậy mặt liền cứng đờ lại nhưng ngay sau đó lại nhẹ nhàng quan tâm hỏi: "Mục Dã mai có việc gì à? Có thể tạm thời đổi ngày khác được không? Tôi rất mong cậu có thể tới dự! Xin cậu đấy!
Cô ta đã đồng ý với mấy cô bạn thân hâm mộ Giang Mục Dã là nhất định sẽ mời được cậu ta đến.
Được đại mỹ nữ dùng ngữ khí này để cầu xin, sợ là bất kể là người đàn ông nào cũng sẽ không thể kháng cự được.
Có điều, Giang Mục Dã không nằm trong danh sách này, thậm chí trong mắt còn mang chút khinh thường, bực bội nói: "Không đổi được, mai cũng là sinh nhật của bạn tôi!"
Nói rồi đưa mắt nhìn về phía Ninh Tịch.
Ninh Tịch nhấp rượu, không nói gì.
"Ưʍ... Trùng hợp vậy sao? Không ngờ bạn cậu là trùng ngày sinh nhật với tôi! Chắc là một người bạn rất quan trọng với cậu nhỉ? Vậy thật là tiếc quá! Nếu bên bạn cậu kết thúc, cậu có thể chạy tới chỗ tôi thì tốt quá, party của chúng tôi thâu đêm luôn mà!" Ninh Tuyết Lạc tỏ ra hiểu chuyện nói.
Hừ, không mời được Giang Mục Dã, chẳng phải sẽ khiến cô ta mất mặt trước hội chị em sao?
Người bạn kia của Giang Mục Dã rốt cuộc là ai, không những trùng ngày sinh với cô ta, còn quan trọng đến mức có thể khiến Giang Mục Dã từ chối lời mời của cô ta trước mặt bao người như vậy!
Đợi đã, ngày mai cũng là sinh nhật của....
Ninh Tuyết Lạc kinh ngạc, không ngừng nghi ngờ nhìn về phía Ninh Tịch.
Cô ta bỗng nhớ ra, sinh nhật của Ninh Tịch cũng trùng ngày với cô ta!
Người bạn mà Giang Mục Dã nhắc tới chắc không phải là Ninh Tịch chứ?
Đúng lúc này, cô ta chợt nhớ ra một chuyện. Vương Thái Hòa đã công bố người đầu tư thêm chính là Lục Cảnh Lễ mà ba cô ta lại nói với cô ta, đối phương đã âm thầm chỉ định với đạo diễn là để Ninh Tịch đóng nữ thứ, tại sao ông chủ của Thịnh Thế lại chỉ định Ninh Tịch đóng vai nữ thứ?
Nếu như cô ta đoán không lầm, mối quan hệ giữa Ninh Tịch và Giang Mục Dã không hề đơn giản, vậy chắc chắn là Giang Mục Dã đã nói giúp Ninh Tịch.
Như vậy, tất cả mọi chuyện đều có thể thông được rồi.
Chẳng lẽ Ninh Tịch lại cám dỗ được Giang Mục Dã?