Gia Đình Cực Phẩm

Chương 27

Từ lúc Tử Lam bước vào có ánh mắt nhìn nàng rất thân thiện cũng có những ánh mắt khinh bỉ, đối với Tử Lam nàng coi thường hành động đó của họ..

Điều khiến Tử Lam bất ngờ nhất đó là Trọng Nhược Tình thế nhưng lại là trưởng phòng thiết kế.

Tử Lam nghĩ nếu như nàng đi làm trong công ty nhất định sẽ chạm mặt Trọng Nhược Tình nhưng vĩnh viễn nàng không ngờ rằng nàng lại xui xẻo như vậy, đúng là oan gia ngõ hẹp mà… Thật con mẹ nó đời quá đen!

Quả nhiên trời cao thật quá trớ trêu! Tử Lam âm thầm oán trách ông trời..

Tử Lam nhìn Trọng nhược Tình nàng nở một nụ cười rạng rỡ hào phóng ” Chào trưởng phòng “.

Trọng Nhược Tình vẫn ngồi im tại vị trí, ngẫng đầu lên dùng một ánh mắt săc bén nhìn Tử Lam ‘ nữ nhân này vào trong tay nàng chỉ có một con đường chết ‘!

“Hoan nghênh cô gia nhập tập đoàn MK phòng thiết kế ” Trọng Nhược Tình giả vờ giả vịt đứng lên cầm tay Tử Lam chào hỏi..

“Cảm ơn, ta rất vinh hạnh! ” Tử Lam cũng cười bắt tay, nhưng nàng biết những ngày sắp tới đây nàng sẽ được ‘ chăm sóc ‘ rất tận tình đây..

Nhưng giữa hai người ngầm hiểu nhau nụ cười đều không tới khóe mắt..

” Lâm tiểu thư, tôi có một câu muốn khuyên cô, hãy làm tốt trọng trách chức vụ của mình, nếu như cô không đảm nhiệm được phần công tác này, tôi sẽ lập tức khai trừ cô, biết không ” Trọng Nhược Tình giọng nói đầy cao ngạo hống hách.

Nói thật, Tử Lam xem thường Trọng Nhược Tình nhưng nàng sợ nhất là có một ngày Mặc Thiếu Thiên nhớ ra tất cả, khi đó nàng chết chắc không cần bàn cải..

Chỉ là… Đang đứng dưới mái hiên thì cho người ta một xíu mặt mũi..

Tử Lam nở một nụ cười rất chuyên nghiệp ” trưởng phòng cứ yên tâm, nếu có một ngày tôi không đảm nhiệm được thì tôi sẽ tự động viết đơn từ chức.. ”

Nhìn Tử Lam nụ cười vô hại khiến trong lòng Trọng Nhược Tình cảm thấy không được thoải mái chút nào.

” Tốt lắm, tất cả đi ra ngoài làm việc đi! ” Trọng Nhược Tình giọng nói có vẻ không vui.

Tử Lam cũng không nói thêm gì nữa nàng tự động ra ngoài.

Cùng đồng hành với Tử lam là Cảnh Thần nhìn nàng nhỏ giọng thắc mắc hỏi ” Cô có phải là đắc tội với cô ta rồi không? ”

” Có sao.. ” Tử Lam nhíu mày hỏi ngược lại.

” Cô ta giống như là đang cố ý ghym cô ”

” Cô ấy chắc là đại di mụ viếng thăm ” Tử Lam mỉm cười giảo hoạt nói.

” Phụt ‘” Cảnh Thần nhịn không được bật cười, lần đầu tiên có người dám nói Trọng Nhược Tình như thế.

Nếu lời này để Trọng Nhược Tình nghe thấy nhất định sẽ nỗi điên.

Cảnh Thần quay sang nhìn Tử Lam âm thầm giơ ngón tay cái với nàng, nữ nhân này thoạt nhìn rất thanh thuần tuyệt đối không giống với nữ nhân tuổi ngoài 20, nhưng nàng ta lại phúc hắc, hài hước, tự tin, khôi hài, không điệu bộ làm cho người ta có cảm giác thật thoải mái dễ gần gủi.

Hai người ra đến bên ngoài nhìn mọi người tụm lại nói chuyện bát quái..

Tử Lam đứng thẳng tắp tự tin giới thiệu về mình ” Chào mọi người! Tôi tên là Lâm Tử Lam rất hân hạnh được hợp tác với mọi người, về sau xin mọi người chăm sóc nhiều hơn! ”

Tử Lam mỉm cười rực rỡ rất chói mắt, một nụ cười rất tự tin.

Trần Mặc dẫn đầu trả lời ” mỹ nhân, chúng ta về sao cần phải chăm nhiều hơn ”

Hinh Nguyệt nhìn Trần Mặc coi thường một cái nói ” sắc phôi ”

Dứt lời Hinh Nguyệt cũng quay sang nhìn Tử Lam một cái nói tiếp “Cô yên tâm, có chúng ta ở đây mấy ‘ sắc phôi ‘ đừng hòng chiếm được tiện nghi của cô.. ”

Cả phòng đồng loạt cười ầm lên..

Tử Lam rất thích không khí như vậy, mọi người cười cười nói nói, làm việc rất dễ dàng!

Phòng của Mặc Thiếu Thiên cũng nằm chung một tầng lầu, phòng thiết kế ở phía tây còn phòng làm việc của Mặc Thiếu Thiên ở phía đông.

Cách nhau không xa nhưng Tử Lam thường tránh đi về phía đông, nên cũng không đối mặt với Mặc Thiếu Thiên.