Thế Thân Nghỉ Việc Vừa Đáng Yêu Vừa Sắc Tình

Chương 2: Ở nhà chờ anh (H)

Vốn dĩ hắn chỉ tới là vì muốn cùng hiệu trưởng bàn chuyện chính sự, nhưng mà lại bị tiểu yêu tinh nhiệt tình trên người trêu chọc làm chậm trễ thời gian.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, người bên trong xe lại đang chậm rãi hưởng thụ nên cũng không quan tâm thời gian đang dần trôi qua nhanh chóng.

Tay Hạ Bá Cần đang đặt trên eo cô vuốt ve, chậm rãi dời xuống phía dưới, nơi nào tay hắn đi qua đều để lại cảm thấy nóng bỏng. Tay hắn tìm đến khu tam giác không một chút lông mao, quen thuộc mà day nhẹ âm đế. Thân thể Vưu Gia chợt có dòng điện chạy qua, tiểu huyệt ngăn không được mà co bóp dữ dỗi hơn, lại càng muốn côn ŧᏂịŧ đâm sâu hơn nữa địa phương thần bí kia.

Ở bên nhau cũng lâu rồi, Hạ Bá Cần đối với thân thể của cô gái này vô cùng quen thuộc, vì thế không chút ngần ngại mà hướng đến bên trong cơ thể cô tìm được điểm nhạy cảm mà đâm khiến cho người Vưu Gia mềm nhũn ra vì sung sướиɠ. Nếp uốn trong tiểu huyệt gần như bị côn ŧᏂịŧ to lớn thao đến mức sưng đỏ, thịt non điên cuồng đè ép mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ khiến tiếng thở hắc dồn dập tràn ngập kɧoáı ©ảʍ của Hạ Bá Cần tràn ra khỏi khóe môi.

Người này ngày thường ở bên ngoài luôn mang dáng vẻ vô cùng nghiêm túc đứng đắn, lúc này đã động tình đến khó nhịn. Cho dù chỉ là tiếng thở dốc thô nặng trầm thấp nhưng vẫn có lực kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn hẳn thuốc kí©ɧ ɖụ© hay là sử dụng khiêu đả.

Bên trong tiểu huyệt no đủ phồng lên, nhưng lại càng cảm thấy ngứa ngáy tê dại, vì thế ngón tay mềm mại khẩn thiết đặt trên bả vai Hạ Bá Cần, thân mình Vưu Gia ra sức vặn vẹo, tìm kiếm cảm giác càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn mà mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ chạm đến điểm mẫn cảm bên trong nội huyệt.

"Ngoan, tiếp tục..."

Hai người đều tới thời điểm quan trọng, nên Hạ Bá Cần hung liền hăng bóp eo cô mà đâm cắm không chút lưu tình, hắn mạnh mẽ cắm thêm mấy trăm cái rồi thúc mạnh tới hoa tâm mà phun ra tϊиɧ ŧяùиɠ ấm nóng. Vưu Gia cùng lúc lên tiếng rêи ɾỉ rồi phun ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠, mệt mỏi vô lực ngã vào ngực hắn mà há mồm thở dốc.

Xong việc, Hạ Bá Cần rút thân côn ŧᏂịŧ ra , hắn đảo mắt nhìn ra hướng khác nhịn xuống cảm giác muốn xem gương mặt ửng hồng cả người mềm nhũn chọc người muốn thao của Vưu Gia. Lúc này tài xế hạ xuống tấm màn ngăn cách giữa hai gian nghe hắn phân phó:

"Đi tòa hành chính."

"Vâng, tiên sinh."

Trên người Vưu Gia sớm đã loạn đến mức không thể nhìn, núʍ ѵú sưng đỏ, tiểu huyệt cũng không ngoại lệ, đang chậm rãi chảy ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa kết hợp với dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống ghế xe. Trên người được che phủ bởi áo khoác ngoài của Hạ Bá Cần, Vưu Gia lại nổi hứng há mồm ngậm lấy ngón tay hắn mà mυ'ŧ, khiến cho hắn tức giận đến mức phải búng vào cái trán xinh đẹp của cô một cái:

"Ở nhà chờ anh."

Vừa mới làm một trận nên thanh âm của Vưu Gia đặc biệt mềm mại lại ngọt ngào, phảng phất như khiến lòng người mềm nhũn, côn ŧᏂịŧ nghe thanh âm của cô liền đứng thẳng:

"Được nha, em ở nhà chờ anh về."