Chương 21: Ngày thứ 21 đã ly hôn.
Vốn dĩ, mọi người biết được Lương Yên có cảnh ngộ và thân thế bi thảm đều thập phần đồng tình, “Đau lòng Lương Yên” dần dần lêи đỉиɦ hot search, nhưng mà sau khi một bạn đăng ảnh lên, hot search chuyển thành “Ngọa tào trách không được Lương Yên dọn gạch như vậy lợi hại ha ha ha ha ha ha ha”.
Ảnh chụp bé gái diện mạo trang điểm đều quê mùa, nhưng từ ngũ quan hình dáng vẫn cứ nhìn ra được tới, đây là Lương Yên, mỹ nhân từ bé.
Sau đó phương hướng bàn luận liền hoàn toàn chạy trật đường ray.
【 tôi ha ha ha ha ha ha ha trách không được Lương Yên trước kia không muốn đăng ảnh khi còn nhỏ ảnh chụp ha ha ha ha ha ha ha 】
【 nhỏ như vậy liền luyện cử tạ, Lương Yên như thế nào từ khi ở trường đến bây giờ dáng người có dáng người như vậy, tôi muốn a. Chanh tinh.jpg】
【 trời ơi, này cũng quá đáng yêu bá! 】
【 còn nhỏ như vay liền luyện cử tạ thật sự đối thân thể phát dục thật không tốt a, vẫn là thực đau lòng Lương Yên. 】
【 kia hai đống cao nguyên hồng tôi trước cười vì tấm hình. 】
【 xem ra Lương Yên sức lực cực kỳ lợi hại. 】
【 không nghĩ tới cử tạ cũng có thể như vậy đáng yêu. 】
【 từ ngũ quan có thể nhìn ra tới Lương Yên căn bản không chỉnh a, vẫn là mũi cao cầm tiêm. 】
Vì thế “Đau lòng Lương Yên” hot search càng ngày càng yếu, thay thế chính là “Lương Yên yêu tinh cử tạ” đi lên.
Đang xem đến ảnh thơ ấu phía trước, ai cũng sẽ không đem nữ minh tinh xinh đẹp dịu dàng liên tưởng đến vận động viên cử tạ, vì bức ảnh này đã chọc mọi người thấy dễ thương do có sự tương phản, lập tức có chia sẻ vài vạn.
Lương Yên cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Cô vốn dĩ chính là sốt ruột ảnh này trực tiếp bị fans đăng ra, tưởng chính mình phải bị cười nhạo thành bộ dáng gì, cả trái tim đều đau, kết quả lại không nghĩ rằng phía dưới bình luận sẽ là dạng này.
Weibo cô trực tiếp tăng mười vạn fans.
Sớm biết rằng như thế trước kia liền không cất giấu. Lương Yên xem bình luận cười cười, lúc này di động vang lên, cô nhận điện thoại, từ điện thoại truyền đến giọng bại hoại của Trần Tuyết Vân: “Lương Yên! Cô không cần cùng tôi chơi trò này!”
Lương Yên nghe cái giọng nữ tức muốn hộc máu kia, vừa rồi tâm tình nhẹ nhàng trở thành hư không, đáy mắt xẹt qua một tia cô đơn, nhưng ngay sau đó lại khôi phục, hít sâu một ngụm, tiếng nói bình tĩnh: “Tôi không có chơi bà, tất cả đều tôi nói chính là lời nói thật, không phải sao?”
“Tôi hiện tại phải đi nói với phóng viên, tôi muốn kiện cô! Cô là đồ bạch nhãn lang, cô không phụng dưỡng mẹ ruột và em trai! Tôi muốn làm cho cô thân bại danh liệt táng gia bại sản!”
“Vậy bà liền đi kiện đi.” Lương Yên nói, năm ngón tay gắt gao cầm di động.
Trần Tuyết Vân tựa hồ không nghĩ tới Lương Yên nói nhẹ nhàng như vậy, bộ dạng không chút nào sợ, ngây ngẩn cả người.
Điện thoại là tiếng cô thở.
Lương Yên im lặng, đang chuẩn bị tắt điện thoại, Trần Tuyết Vân không cam lòng thanh âm lại vang lên: “Cô cho rằng cô có thể thoát khỏi tôi sao? Nằm mơ đi, cô đời này đều là từ bụng lão nương sinh ra.”
“Chỉ cần tôi còn một hơi thở tôi đều là mẹ cô, tưởng cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ mẹ con quan hệ? Cô mơ tưởng!”
“Không trả tiền đúng không, cô chờ cho ta.”
Trần Tuyết Vân tắt điện thoại.
Lương Yên nhìn nhật ký trò chuyện, đứng tại chỗ, hít hít mũi.
Cô tự giễu dường như cười cười.
*******************
Cổ chợ phía đông, khách sạn, Lục Lâm Thành nhìn sự tình của hôm nay trên Weibo.
Trần Tuyết Vân ở trước màn ảnh đối với con gái mình lên án, hotsearch Weibo đang là Lương Yên đứng đầu, kết quả buổi tối 7 giờ Lương Yên công bố sự thật cùng ghi âm còn có những cuộc gọi, dư luận xoay ngược lại, một lòng “Đau lòng Lương Yên”.
Cuối cùng, cũng chính là hiện tại hotsearch, là ảnh chụp hồi nhỏ Lương Yên cử tạ.
Lục Lâm Thành đem bức ảnh đem phóng đại.
Khi còn nhỏ Lương Yên trên mặt là có thịt, môi đỏ mận, gương mặt bởi vì dùng sức mà đỏ lên. Tầm mắt anh ngắm nhìn đến ảnh chụp đôi mắt Lương Yên, đôi mắt cô như phát ra ánh sáng, trong ánh mắt cất giấu sự kiên cường không chịu thua vượt qua bạn cùng lứa tuổi.
Lục Lâm Thành nhẹ nhàng nhắm mắt, phảng phất về tới một buổi tối kia, cô cũng là như thế này, hai má đỏ hồng, trong mắt ngập nước lung linh, cánh tay ôm lấy cổ anh, gắt gao treo ở trên người anh, ngữ khí nói chuyện mang theo khóc nức nở: “Giúp tôi, giúp tôi được không……”
Giống như kẹo mạch nha kéo hoài không đứt.
Sau đó là một lần lại một lần, anh nồng nhiệt cực kỳ, cô rũ đầu ngồi ở chỗ kia, không ngừng giảo ngón tay: “Thực xin lỗi, tôi thật sự cho rằng……”
“Anh về sau không cần lo cho tôi, tôi bảo đảm an an tĩnh tĩnh, tuyệt không nhảy ra cọ nhiệt anh.”
“Thật sự xin lỗi.”
" Anh muốn khi nào ly hôn đều có thể, tôi khẳng định sẽ ký tên.”
Lục Lâm Thành thở dài.
Nhìn Lương Yên gạch từng đều anh bồi thường dứt khoát như vậy muốn rớt con mắt, anh còn tưởng rằng đây là cô gái có gia đình tốt đẹp nên mới có ngạo khí cùng tự tin.
Anh giống như không thế nào hiểu biết Lương Yên.
***********************
Khương Mộc tiến vào trạng thái sẵn sàng chịu tấn công của quân địch.
Xét thấy Trần Tuyết Vân cuối cùng ở trong điện thoại nói lời tàn nhẫn như vậy, cô bước tiếp theo khẳng định còn có động tác.
Vì sợ Trần Tuyết Vân tìm người trả đũa, Khương Mộc liền cửa cũng không cho Lương Yên ra, mỗi ngày đúng giờ đưa cơm hộp đến nhà.
Trừ lần đó ra, Khương Mộc trước tiên viết bản thảo* trước, nhằm vào Trần Tuyết Vân sắp sửa các loại khả năng hay tình huống nhảy ra mỗi loại một cái, đến lúc đó trực tiếp chia các đại truyền thông giải trí.
Bản thảo*: đây là soạn văn bản để thanh minh, để bảo vệ mình, đính chính tin đồn, thậm chí là tăng bốc hay hắc người khác, cuối cùng là đưa nó cho các phóng viên đăng bài.
Có người liền sợ không biết xấu hổ, tính Lương Yên cứng rắn như vay, Trần Tuyết Vân mà làm nữa thì bà cũng thực khó coi.
Lương Yên cũng cô đơn, ở nhà đợi hai ngày, rốt cuộc chờ tới rồi Trần Tuyết Vân lại một lần xuất hiện.
Vẫn là cái kia “Quả cam giải trí”.
Khương Mộc vẫn luôn nhắc mãi “Tới tới vẫn là tới”, cả người khẩn trương không thôi, click mở chính văn nội dung.
Lương Yên nhìn qua, hai người cùng nhau xem bài thanh minh này.
Sau đó càng xem biểu tình trên mặt càng kinh ngạc, Khương Mộc cằm đều muốn rớt trên mặt đất.
Tin tức đầu đề ——
“Trần Tuyết Vân: Chính thức tuyên bố cùng Lương Yên đoạn tuyệt quan hệ mẹ con, không còn dây dưa.”
Khương Mộc nói lắp: “Này này, đây là có chuyện gì?” anh nhìn về phía Lương Yên, “Em cùng bà ta liên lạc?”
Lương Yên đồng dạng hoảng sợ: “Không có, em còn tưởng rằng là anh a.”
Trần Tuyết Vân đột nhiên buông tay không dây dưa, này quả thực là điên rồi đi.
Khương Mộc nhìn hồ sơ chính mình đã viết dự phòng chân tay luống cuống, này, này mẹ nó nên phát cái nào đây.
Hai người đồng thời mắt to trừng mắt nhỏ.
Weibo phía dưới bình luan thực náo nhiệt:
【 chúc mừng Lương Yên thoát khỏi quỷ hút máu! 】
【 Lương Yên cố lên, nanh sói vĩnh viễn duy trì chị! 】
【 Trần Tuyết Vân dễ dàng như vậy liền buông tay, khẳng định có vấn đề. 】
【 phỏng chừng là cho tiền đi. 】
【 Lương Yên quá không dễ dàng, lại có loại này mẹ. 】
Lương Yên không tin Trần Tuyết Vân sẽ thống khổ buông tay như vậy sao, trực tiếp gọi điện thoại cho bà: “Tiền là ai cho bà?”
Trần Tuyết Vân bại hoại nói: “Tiền, ha, cái gì tiền? Lương Yên, cô còn có mặt mũi tới cùng tôi nói tiền? Cô cùng chồng trước là diễn cái tuồng gì?”
Lương Yên đang nghe đến từ chồng trước, sau đó mặt đen lại: “Bà có ý tứ gì”
Trần Tuyết Vân hừ một tiếng: “Hỏi chồng trước cô đi.”
Lương Yên cả người cứng đờ.
………………
Cô tìm rất lâu, từ trong nhật ký liên lạc hai ngày trước khi ký hiệp nghị ly hôn tìm ra mot dãy số.
Lương Yên cắn môi, suy nghĩ mãi, vẫn là gọi đi.
“Uy.”
Thanh âm đàn ông dễ nghe cực kỳ, trong trẻo như nước suối.
Lương Yên phồng lên dũng khí, chất vấn: “Anh cùng Trần Tuyết Vân rốt cuộc đã nói cái gì? Bà vì cái gì đột nhiên thay đổi?”
Lục Lâm Thành: “Bà về sau sẽ không đến dây dưa với cô.”
Lương Yên: “Anh cho rằng Trần Tuyết Vân là người nào, bà nói không liền là không sao? Anh cư nhiên tin bà?”
Lục Lâm Thành nhẹ giọng cười cười: “Tôi đương nhiên không tin. Cô có thể đến thử xem, bất quá tôi phỏng chừng bà đã không có lá gan đó nữa.”
“Cũng không ngu ngốc đến mức sẽ làm tiếp.”
Lương Yên: “Vì cái gì?”
Lục Lâm Thành: “Tôi nói cho bà đại khái còn tới dây dưa cô nữa, trừ phi…… Bà muốn cho con trai bà chết ở trong ngục giam.”
Lục Lâm Thành có cái bản lĩnh kia, Lương Yên biết là như vậy.
Lương Yên cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, không nghĩ lại chịu người này một ân huệ: “Anh muốn cái gì, nói đi. Tôi sẽ trả cho anh.”
Lục Lâm Thành khe khẽ thở dài: “Không cần.”
Lương Yên nổi giận: “Tôi không nợ nhân tình của anh, nói muốn gì anh liền trả cho anh!”
Lục Lâm Thành không nghĩ tới Lương Yên kiên trì như vay, đột nhiên nhẹ giọng cười: “Mẹ cô muốn cô lấy 800 vạn mới bằng lòng buông tha cô, cô nếu muốn bồi thường cho tôi như vậy không bằng trả tôi 800 vạn.”
“………………”
Lương Yên là ở lúc sau khi tắt điện thoại mới bắt đầu hối hận.
Khương Mộc nhìn phản ứng của cô sau khi nghe điện thoại không đúng, hỏi: “Làm sao vậy?”
Lương Yên cả người đều không tốt.
“Cùng anh nói chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ, em hiện tại mắc nợ ——
800 vạn.”
#Đường Mật