Tiểu Mỹ Nhân Mỗi Đêm Đều Bị Thao Khóc (NP)

Chương 5: Uống sữa bò của giáo sư + Bị ba nuôi phát hiện

Đàm Bác Diên bị cái miệng của mèo nhỏ liếʍ dươиɠ ѵậŧ, hắn ngửa đầu, bàn tay đè lên gáy Đồng Diệc chọc vào rút ra liên tục.

Hai bên má của Đồng Diệc hóp lại, đầu thịt dày và dài chọc vào cổ họng cô, cô ngậm thật sâu đến lông cu của Đàm Bác Diên khiến cho khuôn mặt ngứa ngáy khó chịu, hạ bộ ướŧ áŧ không chịu nổi, lông cu của Đàm Bác Diên đặc biệt thô cứng, mỗi khi đâm vào âʍ ɦộ đều khiến cô ngứa ngáy tê tái.

Đồng Diệc cũng cảm nhận được chiếc bút ở trong âʍ đa͙σ mình, tăng nhanh tốc độ lắc lắc mông, ăn dươиɠ ѵậŧ Đàm Bác Diên, thật mau đã bị bút máy ở trong cơ thể làm cho cao trào, chỉ là lần này không phun ra được vì đã bị chiếc qυầи ɭóŧ kia chặn lại.

Đồng Diệc như bị ngạt thở, sau đó liền cảm thấy một dòng nước xối xả xông vào cổ họng, Đàm Bác Diên rút dươиɠ ѵậŧ ra rồi vuốt ve, qυყ đầυ sắc đỏ đập vào môi Đồng Diệc một cách dâʍ ɭσạи, miệng cô hơi mở ra, Đàm Bác Diên lại bắn một lượng lớn tϊиɧ ŧяùиɠ vào bên trong.

Đồng Diệc cúi đầu nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng, "Ô...Sữa của ba uống thật ngon..."

Đàm Bác Diên bế Đồng Diệc lên, hôn xuống môi cô, "Ba phải đi dạy rồi."

Đồng Diệc liếʍ môi Đàm Bác Diên, "Con không muốn xa ba..."

Đàm Bác Diên mỉm cười mặc lại quần áo cho cô, khoác áo khoác cho Đồng Diệc trước khi cô ra ngoài, "Em có thể đi được không, đừng để bị cảm."

Đồng Diệc rụt đầu lại, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng từ chiếc áo khoác, cô gật đầu: "Ba, ba tan sớm một chút, tiểu bức của bảo bảo còn bị cắm bút máy..."

Đàm Bác Diên tiến lên chặn miệng cô lại, "Đừng nói nữa, ba không muốn lên lớp với dươиɠ ѵậŧ còn đang căng cứng."

“Đúng rồi a.” Đồng Diệc ậm ừ, hơi chớp mắt nhìn Đàm Bác Diên, “Dươиɠ ѵậŧ của ba thô như vậy, nhất định sẽ bị học sinh nhìn thấy mất.”

Đàm Bác Diên bất lực nhìn cô, bỏ mắt kính ra để lên trên bàn rồi thở dài, hắn không thể tiếp tục nghĩ đến chuyện đấy nữa.

Đồng Diệc vừa đi ra khỏi cửa thì rùng mình, không phải vì lạnh, mà là vì cây bút máy kia còn đang ở trong âʍ ɦộ của cô, động tới động lui theo động tác đi lại của Đồng Diệc, quả thực làm cô sướиɠ muốn chết, Đồng Diệc quyết định không lấy bút máy ra, cô đi ra khỏi khuôn viên trường rồi ngồi lên một chiếc xe.

Ba ruột của cô đến đón cô, nhưng có chút không ổn, vừa mới lên xe đã bị ba ngửi thấy mùi tao vị, vì vậy hắn nghiêm túc yêu cầu cô cởϊ qυầи xuống.