Trò Chơi Thượng Vị

Chương 3

Chương 3: Thao chết em (H)

Qua miếng dán ở núʍ ѵú, có thể nhìn thấy đầṳ ѵú phấn hồng.

Thẩm Tứ Niên hết kiên nhẫn, thô bạo xé miếng dán ở núʍ ѵú.

Lớp keo tách khỏi đã có chút đau, Phó Chỉ nhíu mi, khẽ hừ một tiếng.

Hắn vùi đầu vào ngực cô, ngậm lấy đầṳ ѵú mà mυ'ŧ, vội vàng như đứa trẻ đói bụng mới sinh.

"Ưm ... nhẹ ... a ..."

Phó Chỉ bị mυ'ŧ có chút đau, nhưng nơi tư mật giữa hai chân có chút ngứa, dần trở nên ẩm ướt.

Không phải cô chưa từng ngủ với mấy người chức cao, nhưng bọn họ đa số đề dồn sức lực vào đầu óc nên thể lực chắc chắn không theo kịp, tầm 5-8 phút là xong việc.

Đối với Thẩm Tứ Niên, cô cũng cho là vậy, lại không ngờ hắn lại dũng mãnh như vậy.

Tính dục của hắn rất mạnh và kéo dài rất lâu, lúc hai người mới ở cùng nhau mỗi tối hắn đều làm đến tận nửa đêm, dù cô có dày dặn kinh nghiệm nhưng cũng cảm thấy hắn lăn lộn còn nửa cái mạng.

Mυ'ŧ đủ bên này rồi lại chuyển sang bên kia.

“A …”

Phó Chỉ mềm giọng xin tha, cơ thể cô run rẩy dưới sự hung hăng của hắn.

Hai mắt Thẩm Tứ Niên đỏ hoe, trong con ngươi lộ rõ tơ máu, không biết là do tức giận hay là say thật.

Tay nắm lấy khối ngực mềm mại của cô, nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau.

Đã thịt trắng nõn rất nhanh hằn lên những vết đỏ.

“Kỹ nữ!” Thẩm Tứ Niên dùng hai ngón tay kẹp đầṳ ѵú cô lôi kéo “Tối này tôi nhất định thao chết em!"

"Không, đừng ... a ... đau quá ... ư ..."

Hắn mặc kệ lời cầu xin của cô, xé toạc quần áo của cô.

Thân thể trắng nõn lộ ra ngoài không khí, hơi lạnh nhanh chóng xâm nhập.

Phó Chỉ run rẩy khóc thút thít, cảm thấy giữa hai chân có dòng nước ướt nóng chảy ra ...

Thẩm Tứ Niên lột sạch quần áo, cũng vội vàng cởϊ qυầи áo của hắn ra.

Cho đến giờ, cả hai hoàn toàn trần trụi.

Khi hai bên vυ' đã hút đủ rồi, hắn mới buông ra từ trước ngực cô ngẩng đầu lên.

Phó Chỉ bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của hắn thì giật mình, "Niên, anh ... anh say rồi à?"

Thẩm Tứ Niên không trả lời cô, vòng tay ra sau gáy ấn đầu cô vào giữa hai chân hắn.

Đồ vật kia cứng lên vừa nóng vừa dài, Phó Chỉ không thể kìm nén được, mỗi lần giúp hắn cô đều cảm thấy hít thở không thông và khó chịu.

Nhưng hiện tại sự tức giận của hắn viết lên trên mặt, cô không dám giãy dụa, đành phải nghe lời.

Cái miệng đỏ tươi từ từ mở ra, ngậm lấy quỹ đầu ...

Thẩm Tứ Niên khóe miệng tràn ra một tiếng rêи ɾỉ bị bóp nghẹt.

Dần dần, hắn không còn thoả mãn với hiện trạng, khàn giọng ra lệnh: "Ngậm hết đi."

Phó Chỉ ngậm lấy phần đầu từng chút từng chút nuốt xuống, mới nuốt được 2/3, lịa bị hắn nhấc thân lên.

Hắn bế cô trở lại phòng ngủ, đẩy cả người cô lên giường, nóng nảy đè cô xuống.

Tấm nệm êm ái chịu sức nặng của hai người cùng nhau chìm xuống một khối.

Lòng bàn tay của Thẩm Tứ Niên trượt xuống, chen vào giữa hai chân cô, cảm nhận được độ dính ở phía dưới.

"Mới thế đã ướt rồi." Hắn lẩm bẩm "Quả nhiên là kỹ nữ."

"Ưm ..." Phó Chỉ không kìm được rêи ɾỉ khi hắn chạm vào cô, hai chân thon dài trắng nõn bất an vặn vẹo trên giường.

Người đàn ông xoa nắn âm đế của cô vài cái, sau đó đưa hai ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt.