Ma Vật Tế Đàn

Chương 42: Khó bề phân biệt

Dịch: LapTran - Edit: Vinatel

---

“Không biết đối phương là ai, ngươi đang chơi ta à?”

Phương Bình nhướng mày, ánh mắt trở nên không tốt.

“Thật sự, là thật sự, người mà tìm ta làm… loại sự tình này, đều là vì không cho người khác… sinh hoài nghi với người mình, không có khả năng sẽ cho biết… thân phận của hắn.”

“Vậy trước đó ngươi nói là đắc tội người không nên đắc tội, có ý tứ gì?”

“Đoán, nếu không phải ngươi đắc tội người có thân phận, sẽ có người chịu chi 30 vạn tới mua mạng ngươi?”

“30 vạn?”

Phương Bình trợn to mắt, thời điểm tài sản của hắn nhiều nhất, cũng bất quá mới hơn sáu vạn mà thôi, dĩ nhiên có người chịu chi tới 30 vạn để mua mạng hắn, thật đúng là có nhiều tiền.

“Sau lưng ngươi có thế lực khác hay không?”

“Không có, ta là liệp ma nhân tự do”

“Đối phương có hay không lưu lại số điện thoại để liên hệ?”

“Không có.”

“Vậy ngươi hoàn thành ám sát, đối phương trả tiền cho ngươi như thế nào?”

“Trước tiên hắn cho ta năm vạn đồng tiền. là tiền để thế chấp, số tiền còn lại nói là chờ sau khi ta gϊếŧ ngươi, chuyển tới thẻ ngân hàng của ta.”

“Tiền để chỗ nào? Thẻ ngân hàng mật mã là gì?”

Lại hỏi một phen, sau khi thấy không hỏi ra được cái gì, Phương Bình đem đối phương trói lại, cầm thẻ ngân hàng của đối phương đi tới ngân hàng gần nhất, đem tiền trong thẻ ngân hàng bộ lấy ra tới.

“Gϊếŧ người phóng hỏa đai lưng vàng, thật đúng là lời lẽ có lý!”

Lấy bao nilon đựng tiền lấy ra từ thẻ ngân hàng, trong lòng Phương Bình tràn đầy cảm thán.

Tổng cộng có mười ba vạn đồng tiền, trong nháy mắt làm tài phú của hắn gia tăng gấp mười lần.

Nghĩ đến hắn săn gϊếŧ Ma Vật, hơn nửa năm qua, cũng chỉ thu hoạch được hơn bảy vạn đồng tiền, mà gần đây bắt lấy một Giác Tỉnh giả muốn gϊếŧ mình, là có thể nhiều thêm ước chừng mười ba vạn, quả nhiên gϊếŧ người phóng hỏa mới là cách nhanh nhất có tiền.

Trở lại tiểu viện kia, Phương Bình quyết đoán cho đối phương một cái thống khoái, rồi sau đó tìm xe vận tải nhỏ của mình, quay về chỗ ở.

Điện thoại có nhắc tới thi thể Ma Vật, nếu là không có, đơn sinh ý thứ nhất tuyên bố thất bại.

Ngay sau khi Phương Bình rời đi không lâu, một chỗ giữa sân khi nãy, một người nam tử mặc áo xám xoay người nhảy vào.

“Mùi máu tươi ở bên trong!”

Đi vào trong phòng, hắn gặp được thi thể Nhiễm Minh.

“Nhiễm Minh, cũng coi như là nhân vật có chút danh tiếng, thế mà lại chết ở nơi này.”

“Nếu đã chết, vậy ta cũng không khách khí nhận lấy thi thể.”

Nam tử mặc áo xám mười phần thuần thục mà móc ra một cái bao bố, đem thi thể Nhiễm Minh bỏ vào trong đó, vác túi lên, trèo tường rời đi chỗ sân này.

Khi nam tử mặc áo xám rời đi không lâu, lại lần nữa có người tới, lúc này đây, là một vị nam tử thân mặc chế phục của Khoa Ma Vật Đối Sách.

“Có dấu vết chiến đấu, từ dấu vết xem thấy, hai bên chắc hẳn là đều là Giác Tỉnh giả.”

“Có dấu vết bị trói, trong đó một bên đã bị bắt lại, thậm chí có khả năng đã bị gϊếŧ chết, tuy nhiên lại không có thi thể lưu lại, đây là lần thứ mấy trong tháng này?”

……

“Đến tột cùng là trong tám gia tộc Giác Tỉnh giả, là cái gia tộc nào đây?”

Trở lại chỗ ở, đầu óc Phương Bình nghĩ về việc gặp ám sát trước đó không lâu.

Bị thế lực nào đó âm thầm theo dõi, nhưng cái thế lực này đến cuối cùng là thế lực nào chưa thể xác định, hắn ở chỗ sáng, địch nhân lại ở nơi tối tăm, không thể không nói đây là một cục diện thực sự tốt đẹp gì.

Sau ngày hôm nay, bất cứ lúc nào hắn đều có khả năng gặp ám sát đến từ thế lực nào đó, mà hắn chỉ có thể ở thời điểm đối phương ám sát mà ứng chiến, một lần lại một lần mà gặp phải nguy cơ.

Cục diện như vậy rất không tốt, làm tâm tình của hắn rất là trầm trọng, dù vừa mới có mười ba vạn tiền, cũng không thể làm tâm tình của hắn tốt hơn chút nào.

“Thông qua Doa Doa no Mi lẻn vào tám gia tộc Giác Tỉnh giả này, tra xét từng cái gia tộc, nói không chừng có thể thám thính rốt cuộc là cái gia tộc Giác Tỉnh giả nào muốn mạng của ta, nhưng mà ta cũng không biết chỗ ở của tám gia tộc này, nên hỏi thăm ở nơi nào đây?”

Phương Bình nghĩ tới Phàn Huyên, đối phương là người thuộc gia tộc Giác Tỉnh giả, khẳng định là biết chỗ ở của những gia tộc Giác Tỉnh giả khác.

Tuy vậy hắn lại lập tức bỏ đi ý này, Phàn gia là gia tộc bị hoài nghi nhất, nói không chừng là Phàn gia ám sát hắn, thậm chí đối phương cũng tham dự trong đó.

Phương Bình không muốn suy đoán người khác theo hướng ác ý, nhưng nên có đề phòng vẫn phải có đề phòng.

“Có thể ở trên diễn đàn tuyên bố treo giải thưởng, chỉ là nếu như vậy, tám gia tộc Giác Tỉnh giả kia có thể thông qua kỹ thuật của hacker truy tung đến ta.”

Phương Bình lâm vào khốn cảnh, duy nhất cảm thấy có thể được, là hình thức treo giải thưởng, ở diễn đàn bản địa tuyên bố treo giải thưởng.

Nhưng cứ như vậy, tám gia tộc Giác Tỉnh giả kia hoàn toàn có thể thông qua kỹ thuật hacker truy tung được hắn.

“Ta tựa hồ đã suy nghĩ lầm, ta hoàn toàn có thể cho người lạ giúp ta tuyên bố treo giải thưởng.”

Thực nhanh, Phương Bình liền có chủ ý, rời khỏi nhà, tìm một chỗ cách xa nhà ở, dùng Doa Doa no Mi mở cửa không gian.

Cổng không gian chuyển tiếp vào trong một cái phòng, Phương Bình mau chóng dõi theo một thiếu niên đang chơi game chiến đấu hăng hái ở giữa phòng.

Dùng Doa Doa no Mi xuất hiện ở sau lưng đối phương, lấy chủy thủ đặt trên cổ đối phương, rồi sau đó dùng mười phần khách khí mà bắt đối phương đăng nhập tài khoản diễn đàn tuyên bố thiệp treo giải thưởng.

Tiêu đề treo giải thưởng nhanh chóng được phát ra, Huyền Thưởng Kim cao tới 1000 khối, đến nỗi tiền sử dụng tuyên bố treo giải thưởng, tất nhiên là từ trong thẻ ngân hàng của cậu thiếu niên này.

Treo giải thưởng 1000 đồng tiền, ở trong diễn đàn, cũng không phải là giải thưởng nhỏ, lập tức dẫn tới diễn đàn sôi trào một trận nhỏ.

Rất nhanh, liền có người trả lời vấn đề Phương Bình treo thưởng, tuy rằng cảm thấy Phương Bình treo giải thưởng rất là kỳ quái, tràn đầy quỷ dị, nhưng hiển nhiên không có người sẽ bỏ mặc tiền.

Trên thực tế, chỗ ở của gia tộc Giác Tỉnh giả cũng không xem là bí mật lớn gì, chút ít người quen biết với gia tộc Giác Tỉnh giả đều biết được.

Tuy rằng có được trả lời, nhưng mà Phương Bình cũng không lập tức quyết định ngay, bởi vì hắn không thể xác định đối phương có trả lời chính xác hay không, hắn tiếp tục chờ đợi.

Thực mau, lại có người trả lời, địa chỉ đưa ra cùng người thứ nhất hoàn toàn giống nhau.

Sau khi liên tục thu được trả lời từ vài người, Phương Bình trên cơ bản xác định, người đầu tiên cung cấp địa chỉ là thật.

Quyết đoán trả Huyền Thưởng Kim cho người thứ nhất, lại lấy ra 1100 đồng tiền đem cho thiếu niên này, trong đó 100 đồng tiền xem như bồi thường vì làm đối phương kinh sợ, Phương Bình từ sau lưng cậu thiếu niên biến mất.

Từ đầu đến cuối Phương Bình đều không có cho cậu thiếu niên nhìn thấy khuôn mặt chính mình.

Trong một biệt thự, một thanh niên anh tuấn nằm trên ghế ở bể bơi, bên cạnh là hai nữ tử xinh đẹp dáng người nóng bỏng, thân mặc áo tắm.

Một nam tử khác đi tới, thanh niên anh tuấn phất tay ra hiệu hai nữ tử rời đi, sau đó ánh mắt nhìn phía đi tới nam tử nói.

“Chuyện gì?”

“Thiếu gia, không lâu trước đây có được tin tức, Phương Bình lọt vào ám sát, ra tay chính là một tên Nhị giai Giác Tỉnh giả tự do Nhiễm Minh, trước mắt Giác Tỉnh giả này đã không rõ tung tích, có khả năng trốn tránh, cũng có thể đã bị Phương Bình gϊếŧ chết hủy thi diệt tích.”

“Nhị giai Giác Tỉnh giả tự do? Sau lưng khẳng định có người thuê, ai đang ra tay với Phương Bình?”

Nam tử trẻ tuổi anh tuấn Diêu Tuấn trầm ngâm, một lát sau phân phó nói.

“Điều động thế lực gia tộc, tra ra độc thủ sau màn, nên là lúc chúng ta bày ra thiện ý!”

Đối với người không tiếp nhận mời chào, nhưng lại có thiên phú cực cao, việc nên làm tất nhiên không phải ám sát mà là kết giao, hiện giờ Phương Bình lọt vào ám sát, đang ở trong hiểm nguy, đúng là thời điểm bày ra thiện ý.