“Tôi cảm thấy cô có nhiều tiềm lực có thể khai thác, ngoài ra chính là, khi ở chỗ rẽ chạm vào nhau, tôi liền cảm giác được chúng ta là có duyên phận.” Thẩm Nhiên Vũ như cũ mặt mang tươi cười nói.
Ở cùng một công ty chạm vào nhau thì tính là có duyên sao? Đáng tiếc ở Đường Tiểu Mễ sẽ tự động lọc bỏ chi tiết tình cảm trong óc, tình cảm như có như không liền hoàn toàn mất đi hiệu quả.
Nhưng mà thật tốt quá, giống như thật sự không phải bởi vì gây chuyện gì đó khiến anh ta tức giận nên mới bị tóm đi. Đường Tiểu Mễ rốt cuộc buông tảng đá trong lòng xuống.
Thẩm Nhiên Vũ nhìn thấy biểu tình yên tâm của cô, đã biết cô hoàn toàn không hiểu hàm ý trong câu nói kia, đột nhiên trong lòng như bị đả kích, rõ ràng trước kia cùng người phụ nữ khác giao lưu, cho dù đối phương không rung động, cũng có thể khiến các cô ngượng ngùng mặt đỏ một lúc.
Đáng tiếc, cứ cho là lãnh đạo Thẩm Nhiên Vũ là người thông tuệ, thì cũng đều không phải là vạn năng, càng thấy không rõ mạch não thần kỳ của Đường Tiểu Mễ.
Sau khi Yên tâm Đường Tiểu Mễ đã dần dần buông cảnh giác, đem Thẩm Nhiên Vũ trở thành cấp trên bình thường mà đối xử, trong quá trình ở chung nói chuyện với nhau, càng nghe anh giải thích nhiều cái nhìn khách quán, càng thêm ngưỡng mộ anh.
Rõ ràng chỉ hơn mình có vài tuổi mà thôi, lại có thể dựa vào năng lực bản thân lên được chức vị hiện tại, thật không hổ là Thẩm tổng giám đốc! Đường Tiểu Mễ bắt đầu hiểu trong công ty vì cái gì có nhiều người mê muội anh như vậy.
Cứ nghĩ rằng thời gian ngồi xe sẽ kéo dài rất lâu, Đường Tiểu Mễ ở cùng Thẩm Nhiên Vũ giao tiếp thuận lợi ngoài ý muốn, cho dù tìm không thấy đề tài đối phương cũng có thể thật tự nhiên dẫn ra cái chủ đề tiếp theo, hơn nữa cũng thật sự nghiêm túc lắng nghe ý tưởng của cô, làm cô có cảm giác được coi trọng.
Bọn họ nhanh chóng đi đến trạm cuối, lập tức chạy nhanh cầm hành lý xuống xe.
Chờ khi xuống xe, sắc trời đã dần dần tối sầm xuống, tới gần thời khắc chạng vạng.
“Hôm nay thời gian đã muộn, chúng ta dự định là sáng ngày mai đi đến công ty khách hàng đàm phán, đêm nay trước tiên đi khách sạn đặt phòng trước đi!” Thẩm Nhiên Vũ nói xong liền trực tiếp lôi kéo Đường Tiểu Mễ cùng của hành lý của cô, đi đến hướng xe công ty vừa mới thuê đang đỗ.
“Thẩm tổng giám đốc, cái kia… hành lý của tôi, tự tôi kéo là được, hay là hành lý của anh cũng để tôi kéo cho!”