Trúc Mã Là Thẳng A, Ta Nên Làm Cái Gì Bây Giờ?

Chương 4

Trọng sinh trở lại năm 4 tuổi, tuy nói thân thể thu nhỏ nhưng rốt cuộc Dung Miên đã từng sống qua mười tám năm, lại nằm trong khoang ngủ đông mười năm, linh tinh vụn vặt cộng lại cũng tính là người trưởng thành. Đối mặt với heo con yếu ớt 4 tuổi thực đúng xem hắn như con trai của mình. Dung Miên tiện tay múc một chén canh, thổi cho nguội bớt rồi mới đưa sang cho Tống Dương.

“Cậu vào đây bằng cách nào?”

Nơi này là ký túc xá Omega, thân là Alpha, Tống Dương không thể tiến vào.

Từ thời điểm Dung Miên bắt đầu múc canh, tầm mắt của Tống Dương liền không dứt ra được. Nhìn cậu thổi canh nguội rồi đưa qua, lúc này hắn mới từ câu ‘con trai’ kia hồi phục lại.

“Bạn cùng phòng của cậu mở cửa cho tớ.”

Dung Miên có chút ngoài ý muốn: “Cậu ta trở lại rồi sao?”

Tống Dương nâng cằm hướng về phòng ngủ đối diện: “Không phải người ở đó sao?”

Dung Miên theo tầm mắt của hắn nhìn qua.

Cửa phòng hé mở, Tang Quả trốn sau kẹt cửa nhìn trộm bọn họ, nếu không nhìn kỹ còn không phát hiện ra.

“Cậu ăn cơm trưa chưa? Có muốn lại đây ăn một chút không?” Dung Miên hỏi.

Đối diện với ánh mắt của Dung Miên, Tang Quả theo bản năng muốn đóng cửa lại. Hắn khẽ cắn môi, từ khe cửa vươn ra một ngón tay, chỉ vào Tống Dương. “Cậu ta không phải do tôi ——!”

Nói đến một nửa, thấy Tống Dương đang trầm mê ăn canh đột nhiên liếc mắt nhìn về phía mình, sống lưng Tang Quả chợt lạnh ngắt, lập tức đóng cửa lại. Lưng dựa vào cửa, tim hắn đập bịch bịch bịch.

Thật đáng sợ.

“Ô ô ô Nhị Ninh, anh có thể sống đến khi tốt nghiệp sao ——”

Nhìn cánh cửa bị người dùng sức đóng lại, Dung Miên: “……”

Cậu bạn này cũng thật là kỳ kỳ quái quái.

Cậu nhìn về phía Tống Dương: “Vừa nãy cậu ta muốn nói cái gì vậy?”

Tống Dương không trả lời, gắp một khối bắp bỏ vào trong chén cậu. “Đây là bắp tớ mang từ quân đoàn về.”

Dung Miên: “Bọn Thần ca trồng sao?”

Tống Dương: “Không phải, anh tớ trồng.”

Dung Miên ngẩn người ra: “…… Du ca? Anh ấy còn trồng bắp sao?”

Anh họ của Tống Dương - Tống Du, là bạn lữ của anh trai cậu.

Tống Dương nhìn cậu ăn: “Mỗi lần anh ấy phát tính tình, sư phụ liền bắt anh ấy đi trồng một cây bắp.”

Dung Miên: “Sau đó thì sao?”

Tống Dương: “Đất trồng rau của quân đoàn nhiều thêm một rừng bắp.”

Dung Miên cười ra tiếng: “Đây đúng là chuyện anh tớ có thể làm ra.”

Tống Dương chống cằm: “Anh ấy hiểu nhất cách khi dễ người họ Tống.”

Dung Miên: “Ở trường học anh ấy khi dễ không tới.”

Tống Dương: “Cậu mau ngẫm nghĩ xem nên bồi thường tớ như thế nào.”

Dung Miên hỏi lại: “Cậu muốn tớ bồi thường như thế nào?”

Tống Dương nghĩ nghĩ: “Mười mấy rương linh kiện kia không có ai phụ giúp, tớ phải sửa sang lại thật lâu.”

Dung Miên: “Cố Phi đâu?”

Tống Dương vẻ mặt ghét bỏ: “Cậu ta chân tay vụng về, sẽ làm hư linh kiện của tớ.”

Dung Miên: “Tớ động vào thì không hư sao?”

Tống Dương không thèm để ý nói: “Hư thì hư thôi, làm lại là được.”

Dung Miên: “……”

Ở thời điểm hai người nhàn nhã ăn cơm, tin đồn về hai vị tân sinh chủ tịch lan truyền khắp trường quân đội. Diễn đàn ẩn danh của trường quân đội thảo luận chuyện này đến kịch liệt.

“Điển lễ khai giảng đều không tới, ngày mai là tân huấn không phải cũng không tới chứ?”

“Tân huấn không có thành tích liền bị cưỡng chế thôi học.”

“Hiện tại tôi đều hoài nghi hai người kia không phải chỉ treo cái danh thôi chứ?”

“Trường quân đội đã rất nhiều năm không có Omega làm chủ tịch, thật muốn biết cậu ta trông như thế nào a ô ô ô ——”

Chạng vạng hôm nay, trong đông đảo tiêu đề bình luận bỗng toát ra một cái mới toanh, nhanh chóng chiếm lĩnh trang đầu.

【Khu B phát hiện duy tu sư thần bí! Trong vòng một phút tôi muốn biết hết thảy tư liệu về cậu ta! 】

Kèm theo bên dưới là mấy tấm ảnh chụp, từ các góc độ khác nhau chụp lại hình ảnh của Tống Dương từ lúc tiến vào ký túc xá khu B cho tới khi rời đi.

“Đây tuyệt đối là tiểu ca ca mới tới! Tôi ở khu B đã ba năm, Alpha chất lượng như thế này tôi không có khả năng không phát hiện ra!”

“Quả nhiên là người đẹp mặc cái gì cũng đẹp, trên người là đồ bảo hộ lao động dính đầy dầu máy nhìn cũng thật đáng yêu.”

“Có ai biết cậu ta sửa cái gì không? Tôi đã độc thân mười chín năm, cầu cho tôi một cơ hội ô ô ô ——”

“Tân sinh chủ tịch gì đó không quan trọng, tôi ngồi đây cầu phương thức liên hệ của duy tu sư này!”

Trường quân đội khác với các trường đại học khác, học sinh ở đây thường xuyên nhận phải áp lực lớn, cho nên diễn đàn ẩn danh là nơi để bọn họ phát tiết cảm xúc.

Ký túc xá khu C, Cố Phi bị một đám beta huynh đệ mới nhận thức ép ngồi trên sô pha, cùng bọn họ xem bát quái trên diễn đàn.

“Tôi dám đánh cược, mấy người hỏi thăm phương thức liên hệ của duy tu sư này 90% là học trưởng hệ quân chính!” Beta ngồi bên trái hắn nói.

Cố Phi đặt khoai tây lát trên đùi, vừa ăn vừa trò chuyện: “Hệ quân chính? Hệ chuyên giành cho Omega sao?”

Beta năm 2 giải thích: “Cũng không thể nói là chuyên giành riêng cho họ được, trường quân đội cũng không phân ngành dựa theo giới tính, chỉ là mỗi giới tính đều có ưu thế bẩm sinh riêng, giống như Omega liền không quá thích hợp để ra tiền tuyến, cũng không thích chọn hệ chỉ huy.”

Nói xong, hắn lại cường điệu bổ sung thêm một câu: “Nói đến cùng, ở chỗ này vẫn là dựa vào nắm đấm để nói chuyện.”

Bỏ qua chuyện vũ khí cao cấp cùng các loại công cụ phụ trợ, nếu bản thân không có đủ thực lực, căn bản không có khả năng để người khác cam tình nguyện đi theo ngươi. Ở trên chiến trường, một quyết định nho nhỏ sai lầm đều có khả năng dẫn tới chiến sĩ bỏ mạng. Mệnh ai lại nhặt từ trong thùng rác ra chứ?

“Bất quá năm nay người xếp hạng hai không phải là một Omega hay sao?”

Beta tân sinh nói, “Thể năng cậu ấy vượt qua tuyệt đại đa số Alpha, nói không chừng sẽ lựa chọn hệ học khác.”

Beta năm 2 lắc đầu: “Cậu quá ngây thơ rồi, kì thi có chuẩn bị thể năng trước cùng với thực chiến là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, đơn giản nói tới năng lực sinh tồn nơi dã ngoại thì Alpha cao hơn Omega rất nhiều.”

Nghĩ đến Dung Miên, Cố Phi đang ăn cũng cắm vào một câu “Cũng không nhất định như vậy.”

-

Sau khi ngủ cả ngày, tinh thần Dung Miên tốt hơn một chút. Vừa mở thiết bị đầu cuối ra liền thấy một đống người gửi tin nhắn tới cho cậu, bao gồm cả Thiên Phàm gia gia.

【 sợ quấy rầy con nghỉ ngơi, thân thể khá hơn chút nào không? 】

Nghĩ tới chuyện ngày hôm qua không tham dự điển lễ khai giảng, Dung Miên thực băn khoăn, lập tức nhắn tin trả lời.

【 đã không sao rồi, hôm nay khảo thí con sẽ tới đúng giờ. 】

Mới vừa gửi đi không bao lâu, Thiên Phàm liền nhắn lại.

【 ngoan, cố gắng làm bài kiểm tra cho tốt, đừng có học theo anh con. 】

Dung Miên: “……”

Rửa mặt xong, bước ra khỏi phòng ngủ, cửa phòng ngủ đối diện cũng vừa vặn mở ra. Dung Miên thấy cậu ta theo bản năng lui ra sau nửa bước, lại kiên cường đứng tại chỗ, không biết sao lại có chút buồn cười.

Tang Quả dựa vào tường đi ra ngoài, căng da đầu nói: “Cậu, cậu khỏe rồi sao?”

Dung Miên cười cười: “Ừ.”

Không nghĩ tới cậu sẽ nhìn mình cười, Tang Quả ngẩn người ra, khẽ hừ một tiếng, sau đó cuống quít rời đi.

Hôm nay phải tiến hành tân huấn cho học sinh mới, là giai đoạn quan trọng nhất đối với học sinh mới nhập học vào trường quân đội Trung Ương. Tân huấn chia ra khảo hạch lý thuyết cùng thực chiến, chiếm 30% cùng 70% tổng số điểm. Thành tích này ảnh hưởng trực tiếp tới chỉ tiêu phân ban. Khảo hạch thực chiến quá mức khắc nghiệt, mỗi năm đều có một bộ phận học sinh không thích ứng được mà quyết định chuyển trường, đây cũng là cơ hội cuối cùng mà trường quân đội đưa ra cho học sinh suy xét. 5% học sinh có điểm tổng kết thấp nhất sẽ bị phán không thích hợp tòng quân, học tịch sẽ tự động chuyển sang trường đại học tổng hợp Trung Ương.

Trên đường đi, Tống Dương gửi tới tin nhắn, nói đang ở phòng thi chờ cậu, còn gửi tới hình ảnh hai phần sandwich. Dung Miên cười cười, tắt đi thiết bị đầu cuối, tốc độ nhanh hơn không ít.

Tới phòng thi, từ xa xa nhìn đến một đám người đang vây quanh bậc thang hành lang. Tới giờ này rồi mà phòng thi còn chưa mở ra?

“Mẹ nó! Cậu nói duy tu sư ngày hôm qua chính là tân sinh chủ tịch Tống Dương sao?!”

“Đúng vậy! Thật không thể tin nổi!”

“Mấy học trưởng kia bao vây cậu ta tới gắt gao, nhìn không thấy được người, thật tức giận!”

Nghe nhóm học sinh đàm luận, Dung Miên hiểu được bảy tám phần. Cậu hướng người tới chỗ đông người nhất, nam có, nữ có, Alpha, beta, Omega đều có. Từ nhỏ Tống Dương đã rất được hoan nghênh, từ lão nhân trăm tuổi tới con nít một tuổi đều không có khả năng chống cự, thêm vào đó còn ăn thông giới tính. Cậu có thể đem con trai dưỡng lớn tới như vậy cũng thật không dễ dàng. Người bị chèn ép tới gắt gao, Dung Miên nghĩ không biết có nên gọi video không.

“Dung Miên, bên này!”

Cố Phi hướng cậu vẫy tay, hô to.

Bị hắn kêu như vậy, mọi người chung quanh đều chuyển hướng nhìn về phía Dung Miên.

“Vừa rồi người kia kêu cậu ta là Dung Miên?”

“Cậu ta là Omega sao? Thật cao nha.”

“Quá đẹp trai! Ai đồn cậu ta là tráng hán cơ bắp vậy?”

“Trời ơi, phẩm chất của tân sinh chủ tịch năm nay thật sự quá tốt đi?!”

Bị một đám người nhìn chằm chằm, còn khe khẽ nói nhỏ, Dung Miên có chút xấu hổ. Rốt cuộc phát sinh chuyện gì vậy, sao cậu lại trở thành tâm điểm bàn tán rồi?

“Miên Miên.”

Nghe được tiếng Tống Dương, Dung Miên nhìn qua, trong nháy mắt hai mắt sáng lên.

Đồ bảo hộ lôi thôi chuyển thành quân trang đồng phục màu đen viền vàng, khí tràng liền thay đổi. Cái gì cũng đều không cần làm, heo con đã bỏ xa người khác tới mười tám con phố.

Thời gian khảo thí càng lúc càng gần, học sinh lục tục tới trình diện.

Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, Dung Miên cảm giác sandwich trong tay đều không còn thơm nữa. Để dời đi lực chú ý, cậu tùy tiện chọn đề tài: “Tối hôm qua ngủ ngon không?”

Tống Dương có tật lạ giường. Hồi 8 tuổi mới vừa chuyển trường tới Đế Đô Tinh, buổi tối mỗi ngày vừa tới thời gian đi ngủ Tống Dương liền ngồi trên giường khóc làm cho mấy bạn nhỏ khác trong ký túc xá không có biện pháp ngủ. Sau lão sư thật sự không có biện pháp, phá lệ đem bọn họ xếp chung vào một phòng, lúc này tình huống mới tốt hơn.

Tống Dương ngáp một cái: “Sắp ngủ đột nhiên tới linh cảm, liền vẽ tới hừng đông.”

Dung Miên dừng lại: “…… Không thể chờ ngủ dậy rồi vẽ sao?”

Tống Dương: “Không thể, ngủ dậy liền quên mất.”

Dung Miên: “……”

Bởi vì thành tích nhập học của hai người kề nhau, phòng thi cũng được phân chung phòng.

Khảo luận lý thuyết gồm ba phần: ngôn ngữ, lý luận tổng quát cùng lý luận quân sự.

Chờ tiếng chuông khảo thí vang lên, màn hình ảo trước mặt Dung Miên mở ra.

Màn hình trong phòng thi đều thiết kế ở chế độ riêng tư, chỉ có thí sinh mới có thể nhìn thấy, không có biện pháp gian lận. Thời gian kiểm tra kéo dài ba giờ, Dung Miên đem ba đề thi nhìn qua một lượt. Độ khó trung bình, cũng có mấy câu siêu khó nhưng đối với cậu không phải là vấn đề lớn.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, kết quả không tới một giờ, cậu bắt đầu mệt rã rời, càng ngày càng buồn ngủ. Đây là tác dụng phụ khi dùng thuốc quá liều, căn bản cậu không thể khống chế được. Cố gắng chống đỡ làm hết hai tờ đề đầu tiên, tới tờ đề thứ ba, mí mắt liền không mở ra nổi. Miễn cưỡng làm được một nửa, cậu lắc lắc đầu, nỗ lực làm cho mình tỉnh táo được một chút. Dư quang liếc nhìn qua vị trí của Tống Dương, không biết đối phương đã ngủ từ khi nào. Vốn dĩ đã rất muốn ngủ, nhìn qua thấy người khác ngủ ngon tới như vậy, sao có thể nhịn được chứ?!

Lão sư giám thị xoay người một chút, vừa nhìn lại liền thấy hai nhãi con bàn đầu tiên toàn bộ đều ngủ.

“……”

Tối hôm qua hai người các cậu là nắm tay nhau đi ăn trộm đúng không?!

Bầu không khí áp lực vô hình bao phủ cả phòng thi.

Các học sinh khác nhanh nhất cũng chỉ làm tới tờ đề thứ hai, hai đại lão xếp hạng nhất, hạng hai đã làm xong, đi ngủ luôn rồi! Bọn họ làm không cùng một đề thi đúng không?!

Chờ tới thời gian kiểm tra kết thúc, hai người bị lão sư giám thị đánh thức, cùng nhau đứng dậy, giống như hai lão nhân lắc lư lảo đảo đi ra ngoài.

Tống Dương vẫn còn buồn ngủ: “Tớ buồn ngủ quá……”

Dung Miên mặt không chút biểu tình: “Tớ cũng vậy……”

Mới vừa ra khỏi phòng thi, bọn họ liền bị tiếng kêu thảm thiết chung quanh làm cho giật mình.

“A a a a a a thật là khó nha! Không hổ là trường quân đội, đề mục cũng thật là khó quá đi!”

“Phần lý luận quân sự tôi làm được 45 điểm, chết ngay tại chỗ.”

“Phần lý luận tổng quát tôi làm được nhiều nhất, thành tích ra chỉ 48 điểm, tôi sợ bị đẩy qua trường đại học tổng hợp quá.”

“Ít ra các cậu còn làm được hơn 40 điểm, tôi chỉ mới vượt qua đầu ba thôi ô ô ô ——”

Bài thi này không cần phê chữa, vừa thi xong, nộp bài liền có thể nhận được kết quả.

Năm phút sau, thành tích xếp hạng ra tới.

Dung Miên lấy thành tích 100, 100, 60, tổng cộng 260 điểm xếp hạng nhất, Tống Dương lấy thành tích 100, 80, 80, tổng cộng 260 điểm cùng đứng hạng nhất, mà Triệu Viễn xếp hạng ba, tổng điểm chỉ có 215 điểm.

Thành tích vừa ra tới, toàn bộ trường quân đội đều oanh động. Ba bài kiểm tra, hai bài lấy điểm tối đa, đây là khái niệm gì?!

Chính là ngay tại văn phòng, các lão sư nhìn tới thành tích này cũng cả kinh đứng bật dậy.

“Không tin nổi, không tin nổi, đã bao nhiêu năm rồi không thấy điểm tuyệt đối!”

“Đề thi kỳ này độ khó cao, có thể đạt được 200 điểm trở lên đã phi thường ưu tú, không nghĩ tới có thể lấy được điểm tối đa!”

“Đáng tiếc, môn lý luận quân sự cuối cùng chỉ đạt được 60 điểm, học lệch có chút nghiêm trọng.”

Đang thảo luận, cửa văn phòng từ bên ngoài đẩy ra, Thiên Phàm tới.

Trịnh Hải nhìn thấy ông tới, vội vàng vẫy tay. “Hiện tại tôi xin điều tới hướng dẫn năm nhất còn kịp sao?”

Thiên Phàm lườm hắn: “Chậm.”

Một đám lão sư càng nói chuyện càng hưng phấn. Thiên Phàm nhìn tới thành tích kia, dùng quyền hạn hiệu trưởng lấy ra bài thi của Dung Miên. Môn lý luận quân sự, phàm là có trả lời đều là đáp án đúng, còn lại 40 điểm kia là để trống.

Các lão sư hít hà một hơi.

“Là không đủ thời gian làm bài sao?”

“Hệ thống biểu hiện cậu ta làm bài không tới một giờ liền dừng lại.”

Thiên Phàm nghĩ tới cái gì, gọi một cuộc điện thoại kêu lão sư giám thị tới.

Lão sư giám thị có khổ mà nói không nên lời: “Cậu ta thật sự ngủ rất ngon, sớm biết vậy tôi đã đánh thức cậu ta dậy.”

Trịnh Hải chắp tay sau lưng lắc đầu: “Đứa nhỏ này, có phải vừa mới tới trường học không thích ứng được, tối hôm qua ngủ không ngon đúng không?”

Thiên Phàm nghĩ đến cái gì, giọng nói rất thấp: “Do tôi tạo áp lực cho cậu ta.”

Ông lại hỏi: “Tống Dương thì sao?”

Khuôn mặt lão sư giám thị càng nhăn hơn: “Cậu ta so với Dung Miên ngủ còn sớm hơn.”

Thiên Phàm lại lấy ra bài thi của Tống Dương, xem xong huyết áp lập tức tăng vọt.

“Tên tiểu tử thúi này!”

Bài thi thứ nhất, chữ viết xem như qua loa bất quá đều lấp đầy.

Bài thứ hai lý luận tổng quát xem như có chút nóng nảy, quá trình đều giảng lượt, trực tiếp đưa ra đáp án.

Tới bài thi thứ ba bắt đầu thái quá, đề trình bày và phân tích lý luận quân sự, hỏi: “Tường thuật tóm lược đơn giản trường hợp nào có ảnh hưởng lớn nhất đến bạn?” Đáp: “Hoà bình thế giới.”