""Ai bảo em sẽ ngủ ở giường của tôi?Hay em thích ngủ ở phòng tôi nhỉ?""
""Ơ...ơ không, không có ạ. Vậy sao cậu lại bảo em vào đây ạ""
Cố Khải Liêm rất mạnh miệng, hành động theo ham muốn chiếm đoạt của bản thân.Đến cả cơ hội Bội Sam từ chối, cậu cũng không cho cô.
""Giường tôi giờ rồi, em mau dọn dẹp đi.""
""Vâng ạ.""
Bình thường, hai ba ngày Bội Sam sẽ dọn dẹp thay ga giường để giặt.Tại sao mới hôm qua mà nay anh Khải Liêm lại nói giặt nhỉ?
Dù như vậy Bội Sam vẫn nhanh chóng dọn dẹp thay ga giường, bước chân của cô trở nên gấp gáp, mọi hành động được bản năng chỉ đạo.Mặc dù đã cùng nhau sống được mấy tháng, rung động là cự nhiên sẽ có, nhưng lại không có Dũng khí để thổ lộ đi ra.Huống hồ, anh Khải Liêm là có thể thu hút mọi sự chú ý của cô, không thể từ chối là điều khó khăn nhất đối với Bội Sam lúc này.
Nhưng khi mới làm việc được một nửa, cổ tay của Bội Sam bị Cố Khải Liêm giữ lại, anh ngang ngược ép người cô nằm xuống,nhoài trên chiếc giường Kingsize rộng lớn.
""A...cậu,cậu chủ làm gì vậy?""
Hai tay của cô bị Cố Khải Liêm khóa chặt trên đầu, Khải Liêm lại thích thú dương đôi mắt ma mị ấy để Bội Sam cô cuốn vào vòng xoáy thỏa mãn du͙© vọиɠ của mình.
""Tôi còn chưa làm gì em cơ mà.Hay là em muốn tôi thỏa mãn hết phần của buổi tối hôm đó nhỉ?""
""Cậu...cậu chủ, tha cho em đi mà.""
Hẳn là cô bị anh dọa đến cho sợ hãi, nước mắt rưng rưng.Càng không biết che giấu khát vọng của mình bằng cách nào?
""Ngoan... ngoan nào, em có muốn tôi vui vẻ không hả?
Lâm Bội Sam suy nghĩ trong sự sợ hãi, cô cất tiếng trả lời.
""Có..., có ạ."" Cô nghiến răng gật đầu nhẹ.
Thật sự Cô rất muốn anh được vui vẻ, cho dù việc này cô rất không dám làm.
Cố Khải Liêm được nước liền cúi xuống hôn môi cô, cười từng chiếc áo quần của cô ra chuẩn bị làm công việc của bản thân.Đồ trên người cô bị anh vứt xuống sàn nhà, sau đó cũng tự mình thoát y.Anh đã lâu chưa đυ.ng chạm vào người cô, du͙© vọиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm anh có chút gấp gáp.Cô mở mạng nhìn anh trêu đùa cơ thể mình, có vẻ sung sướиɠ.Cô cũng không hiểu vì sao bản thân lại thuận theo anh như vậy.
Những Linh kêu lên của cô làm cho Khải Liêm có chút hoảng hốt, anh thấy cô khóc như vậy trong lòng có chút mềm đi.
Anh bây giờ chị có thể nhẹ nhàng khuấy động, còn cô Lâm Bội Sam trong lòng bỗng tràn đầy kɧoáı ©ảʍ, khó có thể giải thích.Cô chị biết mình thích và không muốn anh dừng lại.
Trong miệng giờ chỉ có thể phun ra những tiếng rêи ɾỉ như mèo con, lý trí đã không thể xem nhẹ cảm giác khuây khỏa của thân thể.
Cố Khải Liêm đặt tay cô lên vùng bụng nhỏ, mỗi lần Khải Liêm luân động vật to lớn đó lại cọ xát vào bàn tay cô.Bội Sam còn tinh tế cảm nhận được cô bị anh đ*m đến tử ©υиɠ rồi.
......................
Đã qua được hai mươi phút,Bội Sam đã sớm không còn sức lực thừa nhận cao trào liên tiếp không ngừng, sau khi nhận lấy lượng t*nh dịch cực nóng từ anh, cuối cùng cũng hoàn toàn ngất đi trong trận hoan ái điên cuồng kéo dài này.
Lâm Bội Sam ướt đẫm mồ hôi bật dậy,cô thở gấp gáp,hồng hộc.Nhìn xung quanh mới biết, đây là phòng của bản thân mình cô mới nhớ lúc nãy mệt mới vào phòng ngủ thiết đi.Hoá ra nãy giờ làm mộng tình của bản thân cô.
Ôi trời ơi, thật xấu hổ mà.