Toàn thân thế Lâm Bội Sam như bị tác động lạ mà bất chợt co quắp lại.Ở phía trên hai cái bánh bao căng mọng cũng được Khải Liêm Vân về đến nỗi đỏ ửng.Anh hít hà hương thơm đặc biệt trên cơ thể cô.Cái mùi thơm ngào ngạt từ tiểu huy*t này rất là thân thuộc.
Vừa vân vê hai bầu v* tui nhỏ, nhưng lại vừa tay Cố Khải Liêm.Anh tặc lưỡi tỏ ra rất hài lòng, sau này cậu sẽ thường xuyên xoa nắn đề 2 bầu v* tăng thêm kích cỡ, như vậy bóp mới thích, sờ mới sướиɠ.
Nụ cười gian ta lại một lần nữa được xuất hiện trên khuôn mặt hoàn hảo của Cố Khải Liêm.Khi cậu bắt đầu di chuyển xuống chỗ hạ thân nóng bỏng kia.Bàn tay nhẹ nhàng tách hai chân nhỏ nhắn, thẳng tắp ra mà thưởng thức.Chỗ ấy của cô hồng hào, ẩm ướt,nhớp nhát đến là thường.Có cả điều bí ẩn nằm bên trong, khiến cho Khải Liêm nổi lên tia ham muốn thèm khát tột cùng, muốn vào sâu bên trong để khám phá mọi thứ.
"Ưʍ...a...ưm đừng.Cậu dừng lại ...a a a..."
Vừa nãy bị anh xoa nắn hôn hít từ chỗ này đến chỗ kia, đã xúc cảm trào dâng rồi. Đến khi Cố Khải Liêm chọc một đầu ngón tay thôn dài vào hoa hu*yt đạo nhỏ đỏ hồng ấy càng làm Bội Sam thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.Miệng phát ra những âm thanh d*m đ*ng, du͙© vọиɠ bao trùm.
"Đừng,dừng lại đi...Đừng mà cậu chủ,...a.."
"Cậu chủ đừng làm thế, chỗ đó rất dơ... agh..a...ưʍ.."
"..."
Cố Khải Liêm không thèm nói lời nào, vẫn trực tiếp làm chuỗi hành động đang dang dở, như hành hạ thân thể, thể xác nhỏ bé của Sam Sam.Tay anh không ngừng chọc vào rút ra nơi chỗ nhỏ chật hẹp.Chỗ vách động co rút liên hồi, nó thật đẹp. So với d**ng vật to lớn của cậu thì nơi đó rất hẹp, chắc là không đủ. Phải thật dịu dàng,mở ra,dần dần mở ra thì cả hai mới sướиɠ được, nhất là cậu.
"Agh...agh...ưʍ...đau đau chết mất...a a a..."
"Để tôi dậy em nhé, làm cách nào để sướиɠ điên đầu."
Bàn tay thô bạo của Cố Khải Liêm bịt chặt miệng Bội Sam lại.Bên dưới bàn tay ấy vẫn liên tục khuếch tán, làm trương mật đạo.
"Ưʍ...ưʍ...a... nơi đó,nơi đó sắp không chịu nổi nữa rồi."
Lâm Bội Sam rêи ɾỉ, nước mắt theo vậy mà rơi xuống.Anh Khải Liêm đang làm gì vậy. Cô rất đau đấy, ở đó còn dơ nữa.Đến khi sự sung sướиɠ đến cực độ dòng nước chảy ra,chất lỏng nóng hổi men theo tay Khải Liêm từ tiểu huy*t chảy ra ngoài.
Bội Sam thật sự bật khóc.Tại sao chứ, tại sao lần đầu tiên của cô anh Khải Liêm lại mạnh bạo như vậy...
Cố Khải Liêm thỏa mãn, hài lòng mỉm cười nhìn chất lỏng đυ.c ngầu có chút hoen đỏ tràn trề ra ga giường.Rồi mảy may mà đưa lên miệng mình mà nếm thử. Một màn được Bội Sam thấy rõ ràng, cô xấu hổ vội nhắm mắt vào.Không biết mùi vị ấy kinh dị đến như thế nào, nhưng sao trên nét mặt của anh Khải Liêm lại không có chút gì ghê tởm thế nhỉ, chỉ thấy toàn sở thích thú trong đó.
""Cậu chủ...em,em sợ...Cậu đừng như vậy mà... được không.Ban đầu... rõ ràng ban đầu cậu...""
Gương mặt non nớt của Bội Sam nổi lên từng tầng mồ hôi mỏng.Hương vị kí©ɧ ŧìиɧ cũng vì thế mà được tăng lên.Lâm Bội Sam cô sợ hãi, không muốn.Nhưng bản năng của cô lại trái ngược mà thêm khao khát muốn anh Khải Liêm. Nhưng Cố Khải Liêm là người mà cô có thể với tới sao?Không thể. Không thể nào.Nên cô mới không chấp nhận được.Lâm Bội Sam rất sợ hãi cô cảm giác bất an về mọi thứ của mình đối với cậu.
Cố Khải Liêm ghé sát hôn môi cô, cắn lấy đôi môi đỏ mọng ướŧ áŧ.
""Ban đầu tôi như thế nào hả? Nói đi? Rõ ràng là ban đầu em quyến rũ tôi,câu dẫn tôi, muốn tôi ch*ch em?Không phải sao?Hửm?"
"Ban đầu rất tốt...cậu rất tốt với em.Ưm a... rất tốt cơ mà.Cớ sao...?Agh a...a..."
"Em biết đấy tôi cũng là đàn ông mà.Đàn ông thì chính là động vật suy nghĩ bằng nửa thế dưới. Nếu em đã tình nguyện đồng ý dâng đến tận miệng tôi, cớ sao tôi lại có thể từ chối không ăn em?Hả?"
Nói xong,Cố Khải Liêm lại thúc mạnh hơn,c* vật lớn đ*m sâu vào l*n nhỏ của Bội Sam.
"Aaaaaaa....Agh...ưm"
Lâm Bội Sam cô bỗng thét lên,trong kɧoáı ©ảʍ. Bàn tay cô không tự chủ được mà đánh vào ngực săn chắc của anh.Gương mặt cô thẩn thờ, mơ hồ đến sai trái, cô mơ màng nhìn lên cậu.Đôi mắt diễm lệ nổi lên từng tầng đỏ thẫm mơ hồ,thao thao bất tuyệt.