Hoa huyệt nóng ướt vừa hút lại vừa chặt, mỗi lần qυყ đầυ va chạm vào, đều cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ cực điểm.
Bởi vì nữ chủ ở cách vách thu dọn hành lý, Tiêu Thư chỉ nhẹ nhàng kêu ra tiếng, côn ŧᏂịŧ sắt nóng bỏng ma sát tới lui, âm đế thỉnh thoảng bị bộ lông cong của hắn nhẹ nhàng cọ sát, bầu vυ' bị hắn giày vò, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cho cô cực kỳ vui vẻ, chỉ có thể ở dưới thân hắn che miệng phát ra tiếng rên rất nhỏ mà lại mê người.
Hắn nâng eo nhỏ trong tay lên cao một chút, khiến cô bị bắt hùa theo, hoa tâm bị đâm vào thật sâu, thời gian ngắn ngủi nhanh chóng xâm nhập vào mang đến càng nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cho Diệp Trạch thoải mái thở dốc.
Tiêu Thư cũng nhấc cao hông lên, hai chân quấn lấy eo hắn. Kết quả bởi vì cô bị thao mà hai mắt ngập nước, liếc mắt một cái giống như là quăng mị nhãn, làm cho Diệp Trạch túng dục quá độ đem chân Tiêu Thư đè lại bắt đầu thâm nhập thao lộng.
Theo tốc độ va chạm tăng lên, túi tinh cũng đánh vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô, dâʍ ŧᏂủy̠ cô bắn lung tung, rõ ràng theo động tác thao l*и hung hăng, cơ thể cô dính nhớp nháp mồ hôi, nơi bị cắm vào nặng nề nhất, không ngừng tỏa ra cảm giác tê dại mệt mỏi, từ thắt lưng đến đỉnh đầu, lại lan đến toàn thân.
Cô quyến rũ vặn vẹo eo bị Diệp Trạch cố định, mông hắn run rẩy tăng lên, làm cô không nhịn được vắt chân, quấn lấy hắn, huyệt thịt trong kɧoáı ©ảʍ khẩn trương kẹp chặt, bởi vì hắn ma sát, mà chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.
Sáng sớm hôm sau hai người chờ nữ chủ đi làm liền trở về nhà, tình toán có một ngày làm thế giới của hai người. Tiêu Thư mua đồ ăn, làm vợ hiền con thảo định trổ tài cho Diệp Trạch một bất ngờ.
Diệp Trạch nhìn Tiêu Thư mặc một cái tạp dề, quần áo gì cũng không mặc, nhũ thịt khiêu gợi như ẩn như hiện, ao thẳng mông vểnh chân dài ngực lớn, quả thật là bị cô mê hoặc chết rồi. Không nhịn được nữa mà bước tới, một bàn tay lớn chui vào từ bên cạnh tạp dề, bắt lấy một bên nhũ thịt nhào nặn, thân thể đè lên người Tiêu Thư.
Mà Tiêu Thư lại cúi người xuống cong mông lên, Diệp Trạch sờ xuống, được lắm, tiểu dâʍ đãиɠ này qυầи ɭóŧ cũng không mặc. Hắn tự cởϊ qυầи bản thân xuống, cầm lấy côn ŧᏂịŧ lớn căng cứng cắm thẳng vào, “Phụt” một tiếng đâm cho thân thể Tiêu Thư mềm nhũn, đồ ăn trên tay Tiêu Thư rơi xuống.
Không nói thành lời, cuối cùng chỉ có thể để mặc cho người đàn ông tùy ý nâng mông nhỏ lên “bạch bạch bạch” thao huyệt, còn mình thì giống như tượng đứng chịu thao, cánh mông trắng nõn bị đánh cho ửng hổng, côn ŧᏂịŧ màu tím đỏ sáng lấp lánh, dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, thọc vào rút ra ma sát huyệt thịt của cô, ngứa, nhục bổng kia thật sự rất to lớn.
Người đàn ông nhìn mình hung hăng mạnh mẽ lần lượt xâm chiếm tiểu huyệt, trong lòng dâng lên một sát ý “phải thao chết cô” mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không có nhẹ nhàng chậm rãi, ngược lại còn tăng thêm sức mạnh, hận không thể thao chết người ở dưới thân mình, dùng côn ŧᏂịŧ thao nát cô!