Xuyên Nhanh: Tiểu Tam Thượng Vị

Chương 8: Dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong thân thể cô.

Ngày thứ sáu, nữ chủ sắp trở về. Sáng sớm hai người đã làm một trận, sau khi trao một nụ hôn ướŧ áŧ dính mồ hôi, hai người liền trực tiếp ra sân bay đón nữ chủ. Tài xế ngồi ở phía trước, tra nam ngồi ở ghế phụ. Tiêu Thư và nữ chủ ngồi ở ghế sau.

Trước khi đi phía dưới Tiêu Thư bị Diệp Trạch nhét một cái dươиɠ ѵậŧ giả không chuyển động vừa to vừa dài, vì phòng ngừa cây gậy chuyển động bị rơi ra ngoài, Diệp Trạch còn quấn lại vào bụng cô, lúc rời khỏi nhà bị Diệp Trạch mở ra tốc độ rung chuyển bình thường, hai người ra ngoài đi trên cầu thang, giống như một đôi tình lữ nắm tay nhau.

Lúc xuống cầu thang cây gậy rung chuyển vào tận hoa tâm, làm cho Tiêu Thư nhịn không được mà thở gấp muốn khóc nấc lên, ôm chặt cánh tay của Diệp Trạch, bộ ngựa mềm mại cọ xát cánh tay của hắn, cao trào hai lần.

Cùng nữ chủ ngồi ở phía sau, Tiêu Thư dồi dào tinh lực thông qua kính chiếu hậu câu dẫn Diệp Trạch, hai chân vì mặc váy mà hơi mở ra, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, môi đỏ khẽ nhếch lên nhỏ giọng thở hổn hển, quấn quýt đối mặt cùng Diệp Trạch, đôi mắt câu hồn mê người.

Ăn cơm chiều xong, Tiêu Thư và Diệp Trạch cùng ngồi trên ghế sa long, nữ chủ trở về phòng thu thập hành lý.

Diệp Trạch lấy dụng cụ điều khiển từ xa từ trong túi quần ra, đem cây gậy đã tắt đi trước lúc ăn cơm bật đến mức cao nhất. Tiêu Thư lập tức giống như cá giãy lên một cái. Dươиɠ ѵậŧ giả trong bụng không kiêng nể gì mà đâm loạn, điểm mẫn cảm liên tục bị cọ sát không ngừng.

Tiêu Thư cũng không muốn mình phát da^ʍ mà hắn cái gì cũng không có, cô quan sát một lúc phát hiện nữ chủ trong thời gian ngắn không đi ra ngoài được, vì thế cô vén váy dài của mình lên, lộ ra phía dưới không mặc qυầи ɭóŧ, hai chân mở ra, gập thành hình chữ M da^ʍ tiện, móc cái bầu vυ' từ trong cổ áo tròn ra, một bên xoa nắn một bên nhỏ giọng rêи ɾỉ, còn dùng ánh mắt ám chỉ hắn.

Hắn chỉ có thể nhìn thấy, mép hoa huyệt ở phía dưới đỏ tươi xinh đẹp như hoa dùng trạng thái dâʍ đãиɠ như thế nào để tiết dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài, run rẩy đóng mở co rút lại, càng giống như muốn nói đang câu dẫn hắn.

Diệp Trạch không nhịn được, hắn giả vờ như nhận điện thoại, đi nói với nữ chủ mình muốn ra ngoài một lúc. Đem cửa mở ra rồi đóng lại ngụy trang bản thân đã ra khỏi cửa sau đó đi vào phòng ngủ cho khách của Tiêu Thư như bình thường.

Hắn không cần phải nhẫn nhịn cái gì nữa, dùng tốc độ nhanh nhất cởϊ qυầи áo, tiến vào trong thân thể cô.

Âm thanh bạch bạch bạch vang lên, tiết tấu thọc vào rút ra thong thả mà tràn đầy nặng nề, Diệp Trạch cúi người kề sát người cô, bóp eo thon của cô, đùi thô tráng chặn bên xương hông cô, hai tay dùng lực xoa nắn bầu vυ' đầy đặn, thỉnh thoảng dùng sức nhéo hạt đậu nhỏ trên quả mâm xôi, hung hăng tàn nhẫn đâm vào hoa huyệt phấn nộn của cô.