Một trận chiến vừa mới xong, người đàn ông liền ôm Tiêu Thư rời khỏi chiến trường, côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn xong vẫn còn ở bên trong tiểu huyệt ấm áp, theo động tác đi lại mà cọ xát, côn ŧᏂịŧ lớn nửa mềm lại đứng thẳng lên, oai dũng mạnh mẽ cắm thẳng vào trong hoa huyệt.
Cứ như vậy ôm Tiêu Thư đi vào phòng ngủ của hắn và bạn gái, đem Tiêu Thư ném lên trên giường nữ chủ, nửa người trên Tiêu Thư nằm lên trên giường, đôi chân thon dài bị quấn lên eo người đàn ông.
Ánh mắt Diệp Trạch thèm khát nhìn hai bầu vυ' vừa mới bị bản thân mυ'ŧ đến đỏ lên đầy dụ hoặc, cúi người xuống một tay nắm chặt lấy bầu vυ', một bên há to miệng ngậm lấy một bên núʍ ѵú.
Côn ŧᏂịŧ cắm ở bên trong hoa huyệt cũng bắt đầu “bạch bạch bạch” mà thao lộng, sau mấy chục cái, phát hiện tư thế này thao huyệt không được tốt lắm, Tiêu Thư bị thao nảy lên trên, lại luyến tiếc nhũ thịt mềm ở trong tay, chỉ có thể đành buông nhũ thịt ra, đổi lại nắm lấy phần hông mảnh khảnh của Tiêu Thư, đem người không chế ở dưới thân mình, đè lên phía trên cô lại bắt đầu “Phụt phụt” thao lộng tiểu huyệt…
“Vừa nhiều nước, lại chặt, còn biết mυ'ŧ!”
Diệp Trạch nghĩ trong lòng, động tác không ngừng, ngoài miệng gặm cắn vô cùng vui vẻ. Khiến Tiêu Thư không nhịn được áp lực nức nở kêu lên tiếng, run rẩy thở dốc.
Lúc sau Diệp Trạch thay đổi tư thế, thả chậm tốc độ, lấy tư thế thong thả làm chậm tốc độ thọc vào rút ra tiểu huyệt cũng không đến mức không sướиɠ, tốc độ chậm lại để hai người mới có thể hoàn toàn cảm nhận.
Thịt mềm cọ sát thân gậy, liên tục mυ'ŧ vào bên trong.
Mà bên trong lỗ nhỏ, có khi bị thịt non đè ép mà thậm chí còn lộ ra một tầng thịt mấp máy bên trong tiểu huyệt, sung sướиɠ đến mức làm cả người hắn giật mình.
Tiêu Thư bị thao ôn nhu như vậy, cũng dần dần phục hồi lại tinh thần, tinh tế cảm nhận côn ŧᏂịŧ thô to từng chút từng chút một xâm phạm cơ thể. Cảm nhận được gân xanh, dường như là chui vào được một tầng da thịt khác của mị huyệt, rồi lại giãy giụa mềm mại không mở ra…
Côn ŧᏂịŧ tiến lên phía trước rất ôn nhu, nhưng vào thời điểm cuối cùng, lại đột nhiên làm khó dễ, quy đầy hăng hái tiến về một hướng, khai phá khối thịt mềm, đυ.ng phải hoa tâm mềm mại, tiếp đến miệng tử ©υиɠ, sau đó hung hăng đè mạnh xương hông của cô mà nghiền ép nơi sâu nhất trong huyệt động, thân thể cô mềm nhũn, trong miệng ô ô kêu lên: “A a không cần đỉnh a a a ~”
Người đàn ông không ngừng lại, giống như là phát hiện ra bảo bối, lại càng muốn hung hăng nghiền nát, một bàn tay ngăn cản thân thể cô muốn bỏ trốn, một tay vẫn luôn tà ác xoa nắn âm đế ở miệng huyệt như đóa hoa đỏ tươi, nắm lấy mà xoa nắn nghiền ép, buộc Tiêu Thư khóc thành tiếng…
Hai người hiển nhiên là không biết tiết chế, liên tiếp thay đổi mấy loại tư thế mới nếm trải hương vị, hung hăng chiến đấu đến tận khi nữ chủ sắp trở về.
Ga giường màu xanh nước biển nhăn nhúm thành một cục, một đống một tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đọng lại bên trên, đủ thấy hai người điên cuồng như thế nào. Vẫn là đến lúc nữ chủ sắp trở về mới bắt Diệp Trạch dừng lại.