Sở Ý Mính vừa mới vàng cửa đã bị người ta không kìm nổi mà ấn trên cửa hôn một hồi. Đầu lưỡi thô cứng xâm nhập vào răng, quấn lấy đầu lưỡi phấn nộn mút mạnh, bàn tay làm loạn đưa vào trong váy cô, vuốt ve hai bên đùi, quần lót vừa mới bị kéo xuống, Sở Ý Mính đã keph hai chân lại, ngăn chặn hành vi của người trước mặt.
“A…… Tôi còn chưa tắm rửa.”
Lãng Thiêm dừng lại một chút, không nói gì mà bế cô lên, đi vào phòng tắm, trước khi đi vào còn thuận tay cởi giày cao gót của cô đá vào gầm giường.
Nhìn hắn gỡ vòi sen xuống điều chỉnh nhiệt độ nước, Sở Ý Mính thong thả ung dung cởi nút quần áo. Áo sơ mi màu xanh lá kiểu cách vừa cởi ra, là da thịt trắng như tuyết, vòng eo mảnh khảnh, bầu ngực đầy đặn, nội y ren đỏ vừa đẹp đẽ vừa gợi cảm. Vừa được cởi bỏ trói buộc, hai bầu ngực nhảy bật ra, khiến đôi mắt hắn như muốn nổ tung.
Người phụ nữ xoay người đưa lưng về phía hắn, xoắn mông cởi váy, quần lót chữ T nằm ở giữa kẽ mông, khiến cặp mông đầy đặn càng thêm tròn trịa trắng nõn. Khi mảnh vải cuối cùng bay bay rơi trên mặt đất, Sở Ý Mính dựa vào bồn rửa tay, hai tay tách mông ra nhếch lên, lộ ra hoa huyệt đang phun nước.
“Nơi này…… Cần được rửa sạch sẽ nha.”
Máu trong cơ thể chảy cuồn cuộn, tất cả nhiệt độ dồn về phía thân dưới, dươиɠ ѵậŧ sung huyết đứng thẳng, khiến cho đũng quần dâng lên một cái liều trại. Lãng Thiêm cố gắng kiềm nén, đẩy mấy sợi tóc thô cứng hỗn độn ra, tìm được hoa huyệt đang khép kín mà nhẹ nhàng vuốt ve, đầu ngón tay dính đầy nước, không biết là nước trên tay hắn đã có từ trước, hay là từ cô chảy ra.
Mật huyệt được vòi hoa sen tưới tắm ngày càng mềm mại hơn, ngón tay Lãng Thiêm xoa nắn hoa huyệt đang run rẩy, vừa mát xa vừa đảo quanh cửa huyệt, lại lấy ngón tay thâm nhập vào quấy phá moi đào.
Sở Ý Mính thoải mái ưm một tiếng, nhắm mắt hưởng thụ nhiệt độ nước ấm áp, chân càng ngày càng tách rộng, tùy ý để hắn rửa sạch huyệt nhỏ.
Tiếng nước tí tách tí tách không biết khi nào thì dừng lại, Lãng Thiêm quay lại giường lấy đồ bảo hộ, nhanh nhẹn đeo vào, nâng mông cô lên, đẩy côn thịt đang vận sức chờ phát động chen vào hoa huyệt ướt dầm dề, lấp đầy nó, cũng bỏ thêm cảm giác trống rỗng xa cách với Sở Ý Mính vào.
“A…… Thật lớn, sảng khoái quá……”
Mật huyệt được vòi hoa sen tưới tắm trở nên mềm mại hơn, qυყ đầυ đẩy thịt mềm chồng chất ra, hoàn toàn đi sâu vào trong dễ như trở bàn tay.
Đã lâu mới trải qua cảm giác ướt nóng chật hẹp khiến lỗ chân lông toàn thân của Lãng Thiêm đều mở rộng, sảng khoái đến mức không nhìn thấy rõ. Hơi thở của hắn dồn dập, thong thả rời khỏi một chút, lại đâm thật mạnh vào, động tác như thế lặp đi lặp lại.
“Ưm, chặt quá, sâu hơn một chút, a a…”
Quy đầu đập vào vách tường thịt mềm, Sở Ý Mính chỉ cảm thấy vừa đau vừa sảng khoái, càng khát vọng nhiều hơn.
Lãng Thiêm rũ mắt, nặng nề nhìn chằm chằm dươиɠ ѵậŧ lần lượt xỏ xuyên rồi đâm mạnh, mị thịt đỏ thắm bị kéo ra kéo vào, hình ảnh da^ʍ mị càng khiến cho côn thịt bừng bừng phấn chấn to hơn một vòng.
“Cạch ——”
Tiếng cửa phòng đột nhiên mở ra khiến trong lòng hai người giật mình, phía dưới lập tức há mồm mấp máy co rút lại, gắt gao xoắn chặt côn thịt bên trong.
Lãng Thiêm bị kẹp mà cả người phát run, nhịn không được hít hà một hơi.
Tiếng người cãi cọ ầm ĩ vang lên, sau đó là tiếng bước chân ngày càng gần, trên cửa phòng tắm chiếu ra bóng người, bạn cùng phòng gõ gõ cửa, “Lãng Thiêm, đang tắm hả?”
Lãng Thiêm dừng động tác.
“Làm sao vậy?”
Sở Ý Mính nhân cơ hội quay đầu lại, giảo hoạt cười với hắn, hoa huyệt vẫn đang cất chứa côn thịt, miệng nhỏ giọng rầm rì, không hề sợ bị người ta nghe thấy. Ánh mắt Lãng Thiêm lập tức tối sầm.
—— Người phụ nữ này, lúc này rồi cũng da^ʍ đãng được.
“Mấy anh em muốn đi chơi bóng, cậu đi không?”
Hắn cúi đầu, một đôi tay to lớn vòng lên trước, nắm lấy bầu ngực đầy đặn phấn nộn, mang theo sự trừng phạt hung hăng lôi kéo đầu nhũ ra phía ngoài. Côn thịt thong thả đánh vòng nghiền nát trong hoa huyệt, Sở Ý Mính bị ma sát vừa đau vừa sảng khoái, âm thanh nghẹn lại ở cổ họng cũng bật thốt ra, cô cố gắng cắn môi dưới rồi quay đầu lại, tức giận liếc mắt nhìn hắn một cái.
“Các cậu đi trước đi, tôi tắm xong sẽ đến sau.”
“OK — vậy chúng tôi đi trước đây, cậu nhanh lên.”
Cho đến khi tiếng đóng cửa vang lên, cô mới hờn dỗi nói: “Ghét muốn chết, tên nhóc quỷ, cậu học hư rồi.”
Hắn không nói lời nào, cố gắng đâm thẳng đỉnh đầu về phía trước, qυყ đầυ thẳng tắp chọc vào thịt mềm bên trong, chọc đến mức cô yêu kiều rêи ɾỉ liên tục.
Sau khi xác nhận các bạn cùng phòng sẽ không quay lại, hắn liền không còn băn khoăn nữa, ra sức di chuyển vòng eo, tùy ý làm bậy.
Hoa huyệt sưng đỏ bị đâm càng mềm mại hơn, nước sốt giàn giụa, làm ướt lông tóc ở bụng dưới của hắn, tinh hoàn liên tục đánh vào mông thịt, tiếng bạch bạch quanh quẩn ở phòng tắm không dứt.
Cô thất thần, nhất thời không chịu nổi sự va chạm như mưa rền gió dữ của hắn, thịt cùng thịt cọ xát khiến vách tường thịt liên tục co rút lại, bầu ngực rủ xuống cũng vì động tác mãnh liệt của hắn mà không ngừng đong đưa trên dưới, giọng rên rỉ cũng bị đâm thành mảnh nhỏ.
“Ưm, sảng khoái muốn chết, a a…”
Thủy triều mãnh liệt dâng lên trong cơ thể, chuyển tới bụng nhỏ rồi trào dâng, càng dâng càng cao, đã đạt tới điểm giới hạn, kɧoáı ©ảʍ cũng bao phủ ý thức của cô. Cùng lúc đó, hoa huyệt kịch liệt co rút một trận, cả người Sở Ý Mính run lên, thét chói tai tiết ra.
Lãng Thiêm bóp mông cô, cắn răng hung ác đâm mạnh mười mấy cái sau đó tưới tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào toàn bộ áo mưa.