Bà chủ cửa hàng vụиɠ ŧяộʍ quan sát một chút hai người đứng trước mặt nàng.
Người đàn ông giống như lúc buổi sáng hắn tới, tráng kiện tuấn lãng, thậm chí còn có tinh thần sung mãn thoả mãn hơn.
Cô gái xinh đẹp kia thì quá thảm, mắt to khóc vừa đỏ vừa sưng, gương mặt ửng đỏ, vừa nhìn là biết bị người đàn ông yêu thương quá hung ác, hai đầu lông mày đều là ý xuân.
Bà chủ cửa hàng nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn này thanh thuần giống như xử nữ thuần khiết nhất, thân thể lại rất dâʍ đãиɠ, bị người đàn ông thọc một ngày phải lên tiếng cầu xin tha thứ mà còn kiều mị muốn chảy ra nước.
Nàng mặc váy dài ngược lại là dáng vẻ cao quý điển nhã, ở trong phòng thay đồ không biết dâʍ đãиɠ đến mức nào, nàng còn bị thọc vào tử ©υиɠ, bị thọc đến mất khống chế tiểu tiện ra ngoài, vén váy lên sẽ lộ ra huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ không biết đã bị người đàn ông thọc thành dáng vẻ thảm họa đến mức nào! Thậm chí ngay cả đứng cũng đứng không vững, yếu ớt đến mức bắt buộc phải để người đàn ông bế ra ngoài.
Bởi vì Mạc Sâm ra tay hào phóng, hắn lại ngang nhiên làm một trận hoan ái hoang da^ʍ với Vi Nhĩ trong phòng thay đồ, bà chủ cửa hàng liền đặt rất nhiều biệt danh “Hồ Mị Tử” cho Vi Nhĩ, chỉ cảm thấy Vi Nhĩ là một người phụ nữ phóng đãng không chịu nổi.
Đóng gói quần áo xong, Mạc Sâm đưa Vi Nhĩ vội vàng rời đi.
Hắn để người hầu đi giặt sạch quần áo dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, bế cô gái nhỏ mềm nhũn trở về phòng.
Vừa nghĩ tới chỗ giữa hai chân dưới váy dài hoa lệ cao nhã của nàng đã bị chính mình thọc đến nỗi da^ʍ mỹ nở hoa, Mạc Sâm vừa đặt nàng lên giường, hắn lại liếʍ mυ'ŧ, chiếm hữu huyệt mềm đã bị “thương yêu” quá nhiều của nàng.
“Chàng......Sao chàng lại......”
Hắn không phải đã bắn rồi sao! Sao lại cứng rắn như sắt nhanh như vậy!
Bây giờ cả cơ thể Vi Nhĩ đã mềm nhũn bất lực, chỗ giữa hai chân càng sưng đỏ dẻo mềm hơn, sao có thể tiếp nhận người đàn ông “yêu thương” được nữa!
Lần trước hoan ái một ngày một đêm đã khiến người đàn ông “tham ăn” hơn trước.
Nghĩ tới lần trước thọc nàng hung ác như vậy, trải qua mấy ngày huyệt lại trở về dáng vẻ nhỏ hẹp, như vậy sao được? Hắn không thích cái huyệt nhỏ co rút chặt chẽ khiến hắn bước đi khó khăn chút nào!
Hôm nay vất vả lắm mới thọc lỏng được huyệt và tử ©υиɠ của cô gái nhỏ, chi bằng nhân cơ hội bây giờ hắn công thành xới đất khiến nó mở to ra, để cái huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ này luôn luôn mở rộng cửa huyệt, lúc nào cũng chảy nước để cho hắn thọc mới tốt!
“Bây giờ ta mới bắn ba lần, lần trước ta còn bắn 10 lần đấy.” Mạc Sâm ngôn từ chính nghĩa.
Nghĩ tới cô gái nhỏ mặc dù yếu ớt muốn chết, hắn vừa cắm vào là nàng vừa khóc vừa rêи ɾỉ, huyệt lại dâʍ đãиɠ vô cùng, lên cao trào vừa nhanh lại vừa nhiều lần, trong huyệt ướt dầm dề, có thọc thế nào cũng không hỏng được, hắn liền yên lòng, chuẩn bị bắt đầu một đêm ý xuân liên miên.
Trước tiên, Mạc Sâm cho Vi Nhĩ ăn một chút cơm, uống một chút nước, sau đó hắn không để ý lỗ của nàng còn chưa chùi sạch sẽ dịch nhờn và tϊиɧ ɖϊ©h͙, một ngụm liền ngậm huyệt của nàng vào trong miệng, bắt đầu liếʍ cắn.
Hắn liên tục liếʍ láp huyệt sưng lên của nàng đến khi nước xuân tuôn trào da^ʍ mỹ, lúc này cự long sưng lên mới ngay ngắn chui vào, dễ dàng vạch cổ tử ©υиɠ xốp dẻo ra, thọc vào trong tử ©υиɠ sưng đỏ của nàng.
“Ôi ôi...... Không được...... A a! Đau...... A a......” Huyệt sưng lên vừa nhói nhói vừa tê dại, sau khi bị cự long hung hăng thọc mở lại vừa sảng khoái vừa đau, giày vò khiến cô gái nhỏ khóc nỉ non không thôi.
Người đàn ông một khi đã túng dục thì nàng cầu xin tha thứ kiểu gì cũng vô dụng.
Vi Nhĩ vừa kêu đau vừa kêu trướng, kết quả da mặt của người đàn ông cực kỳ dày, lập tức cho nàng nhìn một mảng ga giường lớn bị nước xuân thấm ướt: “Đau mà chảy nhiều nước vậy à? Huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ chính là thèm thọc!”
Thân thể của nàng non nớt, lại bị người đàn ông dạy dỗ trở nên mẫn cảm mà dâʍ đãиɠ, điều này ngược lại trở thành lý do để người đàn ông “ức hϊếp” nàng .
Người đàn ông thọc nàng ròng rã một đêm, chăn lông, sàn nhà, bàn đọc sách, trên vách tường, khắp nơi đều dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước xuân da^ʍ mỹ, tình hình chiến đấu kịch liệt đêm qua khiến toàn bộ tàu dường như cũng muốn bị hành động giao hợp va nát, người đàn ông càng giày vò, nàng càng chảy nước dầm dề, dâʍ đãиɠ đến tận xương tủy.
Mãi đến giữa trưa khi mặt trời chói chang thiêu cháy boong tàu, lúc này Mạc Sâm mới buông tha nàng.
Bị người đàn ông đặt ở trong phòng thay đồ thọc một ngày, huyệt còn chưa tiêu sưng lại bị thọc cả đêm, trong lúc hoan ái, Vi Nhĩ đã bị người đàn ông thọc ngất đi nhiều lần, mỗi lần nàng tỉnh lại, người đàn ông còn chưa phóng thích, nàng khóc lóc cầu xin, đáng thương cực kỳ.
Nàng vừa dâʍ đãиɠ vừa non mềm, không chịu nổi thọc nhưng vẫn dâʍ đãиɠ không chịu được.
“Không muốn?” Người đàn ông hung hăng va chạm, lại thọc cô gái nhỏ lên cao trào phun nước: “Vậy đống nước xuân này là sao, chảy ra từ huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ của ai?”
“A A...... A......” Huyệt của nàng bị người đàn ông thọc lên cao trào không ngừng, người đàn ông co rút hai ba cái khiến huyệt rụt lại rồi phun nước ra, kɧoáı ©ảʍ cực hạn che giấu sự nóng bỏng căng đau, chỉ còn lại sự sảng khoái kịch liệt vô cùng vô tận.
Huyệt mẫn cảm đến cực điểm bị người đàn ông chà đạp đến mức phun nước bốn phía, vườn hoa dưới tay người đàn ông càng ngày càng sưng to béo, hắn vừa xoa vườn hoa vừa ma sát thịt mềm sưng đỏ, hung hăng thọc vào trong mấy trăm cái liền khiến cô gái nhỏ lại bị tiểu ra!
Trong trong ngoài ngoài đều đỏ sưng nóng bỏng, huyệt dâʍ đãиɠ còn đang mở ra bị thọc đến mức tiểu ra ngoài, dáng vẻ yếu đuối không chịu nổi cùng với sự dâʍ đãиɠ nhiệt tình khiến người đàn ông hận không thể thọc chết nàng.
Cuối cùng không ngoài ý muốn, huyệt bị người đàn ông chà đạp vốn dĩ đã không nhìn ra hình dáng ban đầu, nhục động chỉ có thể để cho qυყ đầυ to hơn trứng ngỗng của người đàn ông thoải mái thọc vào, phát ra tiếng “đùng đùng bạch bạch”.
Nhụy hoa và niệu đạo cũng bị người đàn ông chơi sưng không chịu nổi, trong một đêm, nàng bị người đàn ông thọc đến mức mất khống chế nhiều lần, cửa niệu đạo sưng đỏ tràn đầy nướ© ŧıểυ ướt nhẹp.
Vi Nhĩ đã sớm bị người đàn ông thọc hôn mê bất tỉnh, huyệt xốp dẻo sưng đỏ vẫn còn da^ʍ mỹ mà chảy ra dịch nhờn, một phút cũng không thiếu, bày ra dáng vẻ dâʍ đãиɠ trước mặt người đàn ông.
“Huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ sao vẫn còn chảy nước thế......” Mạc Sâm tấm tắc cảm thấy kỳ lạ, mặc dù hắn đã tận lực dạy dỗ cô gái nhỏ trở nên mẫn cảm nhiều chất lỏng, nhưng bây giờ sự dâʍ đãиɠ nhiệt tình này cũng khiến Mạc Sâm không nhịn được đau đầu.
Nếu cô gái nhỏ chịu cho hắn thọc còn đỡ, ngược lại Mạc Sâm thân là võ sĩ cấp cao thể lực vô cùng vô tận, cho dù thọc nàng thêm mấy ngày cũng không lao lực, nhưng điều quan trọng là thân thể của cô gái nhỏ quá yếu ớt, bị giày vò một lần là nàng phải nằm trên giường mấy ngày, dâʍ đãиɠ thế này thì làm sao bây giờ?
Cuối cùng, người đàn ông giữ cự long ở trong cơ thể nàng rồi ngủ, bắn tinh xong là phải ngăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tử ©υиɠ của nàng, không nên lãng phí mới đúng.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc bị ngăn ở trong tử ©υиɠ sưng đỏ suốt cả một buổi tối, lúc chảy ra trong vắt giống như nước, dường như nó đã thật sự bị người phụ nữ hấp thụ hết.
Trải qua một lần này, Vi Nhĩ lại phải nằm vài ngày mới xuống được giường.