Ác Ma Không Gian: Cầm Tù Thiếu Nữ

Quyển 2 - Chương 52: Từ buổi trưa đến chạng vạng tối, phòng thay đồ không ngừng truyền đến âm thanh giao hợp kịch liệt

Mạc Sâm lập tức cúi đầu nhìn xem!

Dưới vườn hoa to béo sưng đỏ, thịt mềm non nớt nhăn nheo bị người đàn ông đẩy ra ác liệt, cửa niệu đạo nho nhỏ bị người đàn ông đùa bỡn vừa đỏ vừa sưng, đáng thương phun ra một dòng chất lỏng màu vàng nhạt.

“...... Không......” Sự đáng sợ khi tiểu tiện không thể kiềm chế và sự xấu hổ khiến Cách Lâm Vi Nhĩ nhắm chặt hai mắt thút thít.

Hắn kinh ngạc và vui mừng: “Thích đến mức tiểu tiện không thể kiềm chế sao?”

Thì ra nàng thích sự vui sướиɠ khi nhụy hoa và của niệu đạo bị đùa bỡn sao? Hóa ra nàng mẫn cảm đến cảnh giới này!

Lần đầu tiên cô gái nhỏ bị mình thọc đến mức cao trào rồi tiểu tiện không thể kiềm chế, Mạc Sâm phấn khởi, chỗ bên dưới sắp nổ tung, dùng hết sức va chạm vào tử ©υиɠ non mềm, phát tiết sự vui mừng điên cuồng.

Cảnh hoan ái trong phòng thay đồ cực kỳ trắng trợn.

Bà chủ cửa hàng nghe đến nỗi hai chân mềm nhũn, mặt đỏ tới mang tai.

Lời nói của người đàn ông và tiếng rêи ɾỉ của người con gái truyền đến tai nàng một cách rõ ràng.

Cô gái nhỏ trông rất thanh thuần và non nớt, đang ở đằng sau tấm rèm bị người đàn ông thọc vào tử ©υиɠ, thậm chí còn bị thọc đến mức tiểu ra!

Người đàn ông kia dũng mãnh không tưởng tượng nổi, cự long giữa háng hung mãnh đến mức nào? Bị hắn đè lên thọc sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưởng thụ kịch liệt bao nhiêu nha!

Bà chủ cửa hàng không nhịn được đưa tay sờ đến chỗ giữa hai chân mình, dùng sức đè ép xoa nắn vườn hoa nhạy cảm, gương mặt ửng đỏ.

Người con gái cầu xin tha thứ đến mức cuống họng cũng bị câm , nhưng âm thanh va đập mãnh liệt kia chẳng những không dừng lại, ngược lại còn nặng nề vang to hơn, ức hϊếp cô gái nhỏ phải khóc đến khàn giọng.

Đôi tình nhân này vào phòng thay đồ từ buổi sáng, đến lúc sắp chạng vạng tối cũng không chịu đi ra.

Cả tiệm quần áo tràn ngập mùi tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙ và mùi hương ngọt ngào của nước xuân, việc kinh doanh cũng phải kết thúc nhanh, công việc vận động kịch liệt từ sáng sớm đến tối vẫn kịch liệt như cũ khiến nàng mặt đỏ tim run.

“A...... A a...... Ôi......Đừng mà......” Cách Lâm Vi Nhĩ không biết mình bị người đàn ông thọc bao lâu, thân dưới nóng bỏng như thiêu như đốt, chỗ bị người đàn ông thọc mở đau sưng đến mức sắp mất tri giác, tử ©υиɠ đã sớm bị người đàn ông thọc khiến nó vừa sưng đỏ vừa căng đau, thành tử ©υиɠ non mềm đau rát.

Nàng bị người đàn ông bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc đầy bụng, nhưng trong tử ©υиɠ đã bị qυყ đầυ to hơn trứng ngỗng lấp đầy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ căn bản không có chỗ để chảy vào, cuối cùng bị qυყ đầυ đè xuống, tràn ra cửa huyệt sưng đỏ, dưới sự luật động càng lúc càng nhanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị ma sát thành bọt biển nhẵn nhụi.

Mạc Sâm liếc mắt nhìn sắc trời.

Hắn đặt cô gái nhỏ lên bàn thọc, vừa ôm vừa thọc, đè nàng lên tường thọc đã hơn nửa ngày, cuối cùng mới cảm thấy hơi thỏa mãn.

Cuối cùng, hắn dồn sức đâm vào huyệt mềm sưng đỏ không chịu nổi kia mấy trăm cái, đâm đến mức nàng khóc ngất, ngay vào lúc nước xuân đang tưới nước cho cửa huyệt, qυყ đầυ to lớn liền chĩa vào thành tử ©υиɠ sưng đỏ, bắn ra đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc thứ ba trong ngày hôm nay.

“A......” Cách Lâm Vi Nhĩ đã không còn một chút sức lực nào, cuống họng cầu xin tha thứ đến mức câm lặng, giọng nói yếu ớt mà vô lực.

Người đàn ông ôm nàng vuốt ve an ủi trong chốc lát, cuối cùng cũng nhớ tới phải giúp nàng lau rửa một chút.

Váy dài hoa lệ bởi vì bị kéo cao lên, nên mặc dù chỗ giao hợp giữa hai người bừa bãi khó coi, váy dài vẫn sạch sẽ đẹp đẽ như cũ.

Hắn đỡ cô gái nhỏ nằm xuống bàn, tầng tầng lớp lớp váy dài trên bàn đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước xuân thấm ướt, căn bản không thể trả lại được.

Hắn tiện tay chọn một chiếc khăn lụa mềm mại lau sạch huyệt mềm dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nàng, thịt mềm sưng lên bị đυ.ng vào trở nên đau nhói khiến nàng không nhịn được muốn trốn, nhưng nàng làm gì còn sức nữa, chỉ có thể để mặc cho người đàn ông tùy ý làm bậy.

Lần này hắn đã ngăn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong cơ thể nàng, sau khi hắn rút cự long ra, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tuôn ra mãnh liệt, hắn vừa dùng khăn lau sạch sẽ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại chảy ra, chà xát qua lại nhiều lần, cuối cùng mới có thể lau sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Bị thọc một ngày, huyệt vừa lỏng vừa sưng, trong thời gian ngắn, nhục động to hơn trứng gà căn bản không thể khép lại được, da^ʍ mỹ mà phóng đãng, nụ hoa kiều mị nở ra giữa hai chân nàng.