Ác Ma Không Gian: Cầm Tù Thiếu Nữ

Quyển 2 - Chương 26: Toàn bộ Đáy Huyệt bị bắn đầy (HHH nữ chính nhận ra thân phận của nam chính)

“Ưm!” Thật sự quá sâu!

Nàng vốn cho rằng cực hình đã đến lúc kết thúc, lại không ngờ, người đàn ông còn muốn đâm vào chỗ sâu hơn, không chỉ muốn thọc mở cổ tử ©υиɠ của nàng, còn muốn đẩy qυყ đầυ to hơn trứng ngỗng xâm nhập vào trong tử ©υиɠ tàn phá bừa bãi!

Mạc Sâm cảm nhận được cô gái có sự khác biệt so với biểu hiện âm u như sắp chết lúc nãy, từ lúc hắn dùng tư thế này để luật động, huyệt mềm của nàng liền không ngừng co vào, mẫn cảm không tưởng tượng nổi.

“Xem ra ngươi thích tư thế này......” Hắn ôm Cách Lâm Vi Nhĩ đi vài bước, dồn ép nàng trên tường lạnh băng, giữ chặt vòng eo của nàng, không ngừng nâng cao eo hướng về phía trước, đυ.ng chạm vào cổ tử ©υиɠ sưng đỏ không chịu nổi của nàng.

“Ưm!......Ưʍ......” Bụng của nàng cũng sắp bị đâm xuyên rồi!

Mạc Sâm đang muốn bắn tinh liền dựa sát vào tư thế này, dùng sức đâm vào mấy trăm cái, cuối cùng đẩy ra một khe hở ở chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc nóng bỏng bắn vào tử ©υиɠ mềm mại của nàng, ở nơi đó, kẻ xâm lấn đầu tiên chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, bỏng đến mức nàng không nhịn được run rẩy.

Mạc Sâm rút cự long thoáng mềm nhũn ra khỏi cơ thể nàng.

Đã mất đi sự trở ngại của cự long, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc chảy xuống tí tách theo huyệt mềm đã bị thọc sưng của nàng, mùi vị hoan ái da^ʍ mỹ tỏa ra từ giữa hai chân nàng.

Máu tươi của xử nữ và tơ máu tê liệt dính trên bản đồ ở bàn sách, huyệt mềm bị giày xéo đã bị người đàn ông thọc mềm thọc to ra, đóng đóng mở mở vô cùng mê người.

“To như vậy sao......” Mạc Sâm nhìn nhục động bị chính mình chà đạp, huyệt mềm vốn dĩ nhỏ bé tinh xảo đến mức không thể nhìn thấy, bây giờ nhục động đã bị thọc to ra bằng hai đốt ngón tay, trong lúc nhất thời căn bản không khép lại được.

Nhục động đỏ thẫm không ngừng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc, mặc dù huyệt mềm của nàng đã bị hắn thọc một cách thô bạo làm nó biến dạng, nhưng nó lại càng da^ʍ mỹ mê người hơn.

Cự long dưới thân vốn không hề mềm nhũn, bây giờ càng cứng rắn đau đớn hơn, hắn nắm chặt cây gậy nóng bỏng, dùng qυყ đầυ còn mang theo chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên đầu mài đi mài lại huyệt mềm đang mở to của nàng.

“Ưʍ......” Nàng không nhịn được kêu rên ra tiếng.

Tấm thân xử nữ mềm mại lần đầu tiên bị xâm lấn quất roi như mưa to gió lớn, thân thể vừa bị giày xéo còn căng đau tê dại, đặc biệt là cửa huyệt tê liệt bị thiêu đốt mạnh mẽ nhất, mặc dù bây giờ đã không còn chảy ra tơ máu, nhưng vẫn non mềm vô cùng.

Lúc nãy Mạc Sâm còn không muốn nghe âm thanh của Cách Lâm Vi Nhĩ, bây giờ lại có chút nhớ tới, liền kéo tấm vải đã ướt đẫm ra khỏi miệng nàng.

Miệng nhỏ cuối cùng cũng được tự do đã không còn sức để nói tiếp, hơi hơi đóng mở hít thở hổn hển.

“Ngươi nói......” Trong con mắt của hắn hiện ra sự dịu dàng khó có được, bàn tay lúc nãy còn bóp eo nàng đến mức tím xanh giờ cũng trở nên nhẹ nhàng, dịu dàng vuốt ve khuôn mặt của nàng.

Thiếu nữ vốn còn ngây ngô, bây giờ đã trưởng thành, trở thành một yêu tinh có thể hại nước hại dân.

“Nếu như ngươi biết sẽ có một ngày này, bảy năm trước...... Ngươi có còn lựa chọn phản bội ta không?”

Cách Lâm Vi Nhĩ vốn đang mê man, khi nghe đến câu nói này của hắn, trong thoáng chốc đã thanh tỉnh!

Người biết được chuyện bảy năm trước, ngoại trừ người của gia tộc Schneider, chỉ có người kia, chỉ có hắn!

Nàng vô lực ngẩng đầu, đối diện với khuôn mặt của Mạc Sâm.

Gương mặt cứng rắn anh tuấn này, nếu là dáng vẻ nhu hòa của thiếu niên bảy năm trước——

Là hắn!

Hóa ra lại là hắn!

“Khắc......” Miệng bị bịt chặt quá lâu trở nên cứng ngắc, sau khi nàng phun ra một chữ thật khó khăn, bàn tay to của Mạc Sâm bóp lấy cằm của nàng, giúp nàng có thể dễ dàng ngẩng đầu nhìn hắn.

“Đừng gọi cái tên đó!” Vẻ mặt hắn đầy khinh thường cười nhạo: “Hắn đã sớm chết từ bảy năm trước rồi...... Ngươi đã quên rồi sao, Cách Lâm Vi Nhĩ?”

Sao lại là hắn...... Sao có thể là hắn?!