Ác Ma Không Gian: Cầm Tù Thiếu Nữ

Quyển 2 - Chương 22: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ

Cách Lâm Vi Nhĩ còn không kịp suy nghĩ người đàn ông trước mặt vì sao lại biết tên nàng, người đàn ông đã nhẹ nhàng bế nàng lên khỏi mặt đất, sau đó hắn đi về phía biển, bước chân nhanh chóng, dễ như trở bàn tay hất đám “truy binh” đằng sau ra xa.

Mặt nước biển vốn sóng yên biển lặng nay nhấp nhô từng đợt sóng nước, Cách Lâm Vi Nhĩ thậm chí còn không thấy rõ động tác của người đàn ông, hắn nhanh chân chạy trốn lên phía trước mấy bước, lại trực tiếp đạp nước biển khiến nước biển văng tung tóe, sau đó nặng nề ôm nàng lên trên boong tàu kiên cố!

“A!” Đột nhiên bị bay lên không trung, cảm giác mất trọng lượng khiến nàng bị dọa đến mức kêu to, gắt gao ôm lấy cánh tay của người đàn ông.

Chờ đến khi hai người đã an toàn, con tàu lớn quay đầu trở về địa điểm xuất phát, lúc này Cách Lâm Vi Nhĩ mới chậm rãi mở đôi mắt to bị dọa đến thất thần ra.

“Thuyền, thuyền trưởng......” Andrew có chút muốn nói lại thôi.

Ai có thể nói cho hắn biết, mục tiêu của việc xuất hành bí mật lần này của thuyền trưởng lại là một người phụ nữ?!

Được lắm được lắm, coi như người phụ nữ trước mắt này xinh đẹp không tưởng tượng nổi, nhưng cũng không đến mức mà? Đi biển gần một tháng, cũng chỉ cướp một người phụ nữ, có phải quá thiệt thòi hay không?!

Có điều nói cho cùng, các anh em cũng không bị thiệt thòi gì, da mịn thịt mềm của những người phụ nữ gia tộc Lý Áo, nửa tháng qua đã làm tất cả mọi người được sảng khoái.

Mạc Sâm cảm nhận được ngực mềm mại của Cách Lâm Vi Nhĩ áp sát vào bụng của mình, du͙© vọиɠ đã ngủ say bị nàng trêu chọc mà rục rịch thức tỉnh dễ như trở bàn tay.

Hắn sớm nên nghĩ tới.

Người phụ nữ có thể tiếp nhận chuyện gả bản thân cho cả gia tộc, khẳng định là còn dâʍ đãиɠ hơn những vũ nữ trong gia tộc Lý Áo kia, nếu không thì sao có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của nhiều người đàn ông như thế?

Giống như là bây giờ, nàng còn không nhận ra hắn là ai, lại không biết liêm sỉ dùng cơ thể dán chặt vào người hắn như cũ.

“Cô muốn đi đâu?” giọng nói của Mạc Sâm ôn hòa, nhưng trên mặt lại âm trầm.

Cách Lâm Vi Nhĩ cũng không thấp bé, bởi vì khung xương tinh tế, chiều cao 1m68 hình thể cao gầy dễ nhìn, nhưng ở trước mặt Mạc Sâm liền trở nên không đáng chú ý , hình thể của hai người chênh lệch cực lớn, Cách Lâm Vi Nhĩ căn bản không nhìn thấy biểu cảm âm trầm của Mạc Sâm.

Chuyện vừa rồi đột nhiên xảy ra, nàng đường đột mà ôm lấy người đàn ông này, hiện tại nhớ tới mới cảm thấy thực sự không thỏa đáng, cúi đầu rụt tay về: “Ta......Đi chỗ nào cũng được, chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, đi chỗ nào cũng không quan trọng với ta!”

“Cô giống như một tiểu thư quý tộc cái gì cũng không biết...... Rời khỏi nơi này, cô sống sót bằng cách nào?”

Cách Lâm Vi Nhĩ cũng không biết Mạc Sâm đang thử thăm dò nàng.

Não nàng loạn cực kỳ, mặc dù quanh năm nàng đều bị giam trong thành, có lính canh gác dày đặc, không được tùy ý ra ngoài, nhưng bên cạnh nàng có quá nhiều thị nữ phục vụ sinh hoạt thường ngày của nàng, nàng vốn không biết thế giới bên ngoài thành như thế nào, cũng không nghe hiểu những lời nói của Mạc Sâm “sống sót bằng cách nào” là có ý gì.

Mạc Sâm nhìn dáng vẻ không phòng bị chút nào của Cách Lâm Vi Nhĩ liền không nhịn được tức giận.

Câu trả lời của nàng trong lỗ tai của Mạc Sâm rất giống lời mời chào khêu gợi—— Không hề có sự khác biệt, điều đó có nghĩa là dù ở bất kỳ nơi nào, nàng chỉ cần chủ động mở đùi ra phục vụ người đàn ông, là có thể sống mà không lo cơm áo gạo tiền, chẳng có gì khác nhau cả!

“Đúng là không có gì khác nhau......” Hắn cười khẽ.

Mạc Sâm ra hiệu Andrew đi tới: “Tìm người tắm rửa sạch sẽ cho cô ta rồi trói lại, mang vào phòng ta.”

Cách Lâm Vi Nhĩ còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể liền bị giữ chặt, nàng hoảng sợ cực kỳ: “Các ngươi muốn làm gì?!”

Andrew sớm đã thành thói quen với chuyện như vậy, tiện tay xé lớp vải voan chùm đầu rồi nhét vào miệng Cách Lâm Vi Nhĩ, sau đó đưa người xuống.