Ác Ma Không Gian: Cầm Tù Thiếu Nữ

Quyển 1 - Chương 77: Nhớ lại dáng vẻ ᗪâʍ Đãиg của mình

Dấu vết lần này hắn lưu lại vô cùng đỏ thắm đáng yêu.

Từ cổ chân trắng như tuyết đi lên, đến hai đùi mịn màng, cái bụng mềm mại, núi đôi trắng nõn non mềm đều chằng chịt dấu hôn đỏ thắm, ngay cả cánh tay mảnh khảnh và cổ cũng không buông tha, mỗi một tấc đều bị hắn khắc lên ấn ký của hắn.

Hắn dùng môi lưỡi rửa sạch thân dưới bừa bộn của cô, sau khi bôi thuốc xong liền thay cho cô một bộ áo ngủ khác, xem ra là biết mình thọc rất ác, lần này cũng không dùng Ngọc Thế để ép căng cơ thể cô ra nữa, chỉ tách hai chân cô ra, không để huyệt mềm sưng tấy bị ma sát.

Đây chính là người phụ nữ của hắn, Augusta nghĩ.

Từ trong ra ngoài, từ lần đầu tiên đến mỗi một ngày trong tương lai, đều chỉ có hắn, mới có thể khắc lên ấn ký trên thân thể của cô.

————

Cẩm Dụ bị đau nên tỉnh lại.

Cơn đau bị thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức mạnh mẽ làm cho tê liệt, sau khi trải qua trận hoan ái dài đằng đẵng, nó bắt đầu cuốn tới giống như muốn trả thù.

Vòng eo, hai chân đều đau buốt nhức nhối không ngừng, toàn thân trên dưới cũng đau nhức vô cùng , còn có huyệt mềm giữa hai chân cũng sưng to đau đớn rất quen thuộc, từ cửa huyệt, trong vườn hoa và cổ tử ©υиɠ ——

Không, lần này là đáng thương nhất.

Cổ tử ©υиɠ lần đầu tiên bị thọc mở hung hăng.

Toàn bộ tử ©υиɠ bị qυყ đầυ to lớn đâm đến mức sưng đỏ đau đớn, nhưng rõ ràng lúc bôi thuốc cho cô, Augusta đã quên bỏ đi đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã chứa đầy trong tử ©υиɠ—— Đương nhiên ngoại trừ dùng cự long to lớn thọc thêm một lần, hắn cũng căn bản không biết làm sao để bôi thuốc vào chỗ đó.

Thế là cơn bỏng rát liên miên không dứt khiến Cẩm Dụ đang ngủ mơ liền tỉnh giấc, lúc còn chưa tỉnh táo hoàn toàn đã chảy nước mắt vì đau đớn.

Tử ©υиɠ đau quá.

Chỗ non mềm kia bị hỏi thăm một cách thô bạo quá lâu, đau đến mức cô không cầm được nước mắt.

“Ưʍ.....” Cổ họng của cô vì rêи ɾỉ yêu kiều quá lâu mà trở nên khàn khàn, hơi hơi đau một chút.

Cửa huyệt, âʍ đa͙σ đương nhiên cũng bị đau , nhưng ít ra chúng đã được bôi thuốc, hoặc nhiều hoặc ít cũng giảm được đau đớn, chỉ có tử ©υиɠ bị tàn phá, đến khi cô tỉnh lại nó còn ngậm lấy một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙, đây đều là kết quả mà công tước đại nhân đã lao tâm khổ tứ suy nghĩ!

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc được hấp thụ trong thời gian dài nên đã pha loãng thành nước, hạt giống mạnh mẽ không biết có mọc rễ ở mảnh đất đã bị thọc sưng hay không, mọc rễ trong đau đớn, khiến cổ tử ©υиɠ lần đầu tiên bị thọc mở đau thành một mảng.

“Rất đau sao?”

Công tước đại nhân vẫn luôn trông nom cô ở trong tẩm điện, vừa nghe thấy Cẩm Dụ tỉnh lại, lập tức vứt văn kiện trong tay, thuấn di đến bên cạnh cô, nâng chung trà lên, thoáng dùng ma lực làm nước phía dưới đã lạnh băng lập tức nóng lên, đến khi nước ấm áp liền muốn đút cho cô uống một chút.

Cẩm Dụ không muốn uống nước, cô vô lực cắn môi không ngừng rơi lệ, lông mày tinh tế bởi vì đau đớn mà nhíu chặt.

Nhưng ký ức cũng không nguyện ý buông tha cô.

Câu nói ‘Đau lắm hả’ khiến cô nhớ tới trong trận hoan ái da^ʍ mỹ không chịu nổi kia, Augusta đã từng hỏi cô ——

“Không đau sao?”

Là lúc thọc mở tử ©υиɠ của cô, mà khi đó phản ứng của cô......

Cô dâʍ đãиɠ ngậm lấy hạt đậu hồng cứng rắn của hắn không ngừng trêu chọc, trong miệng còn dâʍ ɭσạи mà nói: “Còn muốn...... Sâu hơn......”

Đây là tình huống gì!

Cô, cô vậy mà ——

Vậy mà muốn đè hắn ra, chủ động tách ra hai chân ngồi lên trên cự long to lớn của hắn, thậm chí không ngừng lắc lắc cái mông nhỏ, huyệt co rút cầu xin hắn hung hăng thọc nát vụn cô?!

Hồi ức xấu hổ điên cuồng tuôn ra, còn có nhiều hình ảnh dâʍ ɭσạи hơn:

Cô bị Augusta thọc đến mức lêи đỉиɦ không ngừng, trong cái miệng nhỏ nhắn luôn « ôi,a » tràn ra những lời yêu kiều khiến người ta mặt đỏ tới mang tai, một lần lại một lần cầu xin hắn thọc cô, thọc lỗ của cô, sờ vườn hoa của cô, thọc mở tử ©υиɠ của cô, cuối cùng ——

Cô còn nhớ mình vậy mà bị hắn thọc đến mức tiểu ra, ngay trước mặt của hắn, hắn còn nhìn không chớp mắt nơi riêng tư bị thọc sưng của cô, nhìn cô tiểu ra!