Ngọc Thế trong huyệt đã bị Augusta làm ma pháp, ngoại trừ bản thân Augusta, Cẩm Dụ căn bản không nhổ ra được.
“Toàn bộ phủ công tước đều là của nàng, nàng có thể tùy tiện dạo chơi.” Đây là nguyên bản lời nói của công tước đại nhân, tiếp đó ôm cô gái nhỏ từ trên giường lên, bàn chân đạp tinh xảo đạp trên thảm lông dê.
“Ưʍ...... A......” Bởi vì bắp đùi dùng sức, Ngọc Thế kia lại thọc vào sâu hơn, thẳng tắp đυ.ng vào cổ tử ©υиɠ của cô!
Chân của cô mềm mại bất lực, toàn bộ thân thể mềm mềm co quắp lại, bị công tước đại nhân tay mắt lanh lẹ ôm vào lòng.
“Ngược lại ta quên mất .” Công tước đại nhân ác thú vị mà mở miệng đùa giỡn cô gái nhỏ nhà mình: “Huyệt mềm đã bị Ngọc Thế thọc đến mức không khép lại được, đoán chừng đi không được rồi.”
Trong trong ngoài ngoài cơ thể Cẩm Dụ chướng bụng khó chịu, giữa hai chân bị Ngọc Thế banh ra không khép lại được.
“Anh lấy ra......được không......”
Augusta đặc biệt vui lòng nghe Cẩm Dụ dùng giọng nói yêu kiều cầu xin hắn, liền chuẩn bị đùa cô, vui vẻ đáp ứng: “Được.”
Sau đó liền nắm chặt chuôi Ngọc Thế rút Ngọc Thế cường tráng ra bên ngoài.
Lúc còn lại cái qυყ đầυ, lại dùng sức thọc mạnh nó vào!
“A...... Trướng......” Cổ tử ©υиɠ của cô bị đυ.ng vào!
“Ngoan ngoãn nghe lời.” Công tước đại nhân cắm Ngọc Thế đến khi không cắm vào được nữa mới thôi, vuốt ve bụng nhỏ của cô: “Bị no căng rồi, sau này không cần dùng nó nữa.”
Bởi vì trước kia Cẩm Dụ bị công tước đại nhân cáu kỉnh thọc bị thương, công tước đại nhân trong ba ngày liên tiếp đối xử với người khác luôn trong tâm trạng táo bạo dễ giận.
Bất luận là ai nhìn thấy mặt của hắn, đều thấy trên gương mặt đẹp trai kiên nghị viết bốn chữ lớn ‘Dục Cầu Bất Mãn’.
Vu Nguyệt đương nhiên là từ ngày đó, lúc Augusta đi săn trở về ra lệnh cho nàng không được đến tẩm điện là biết, hắn nhất định là đi hưởng thụ cô gái nhỏ xinh đẹp mềm mại rồi. Đã qua ba ngày, hắn vẫn là dáng vẻ dục cầu bất mãn, nghĩ đến cô gái nhỏ kia chắc chắn đã bị thọc hung ác, trong lúc nhất thời không thể tiếp nhận vui sướиɠ kịch liệt nữa.
Nàng đột nhiên có một ý tưởng thú vị.
Tính khí của cô gái nhỏ kia không nhỏ, luôn mồm la hét không muốn làm người phụ nữ của Augusta—— Nàng có nên giúp Augusta một tay không?
Giúp!
Cô ấy chính là vì không bị thọc trung thực, chờ đến khi bị Augusta chậm rãi dạy dỗ thọc mở, không thể rời bỏ cự long to lớn, chắc chắn cũng vẫn sẽ nói những lời nói giận dỗi không nên nói kia.
Trước kia Augusta 30 tuổi đã ân ái với biết bao phụ nữ, mỗi một người đều giống như bị nghiện, quyến luyến lấy hắn, Cẩm Dụ bây giờ không giống vậy, vậy thì Vu Nguyệt liền để cô biến thành như thế.
“Không cần cảm ơn ta đâu, Augusta.” Vu Nguyệt nhìn về phía hộp thuốc cao màu trắng, bên trong trộn lẫn bột phấn màu đỏ nhàn nhạt, đầu tiên là thả một chút, sau đó lại nghĩ, đương nhiên đã thả thì phải thả nhiều một chút, tốt nhất để cho Cẩm Dụ ngoan ngoãn bị thọc đàng hoàng, sau này Augusta mới không trong tình trạng dục cầu bất mãn táo bạo dễ giận cả ngày.
Sau khi thả một đống thuốc bột thật dày vào trong hộp thuốc, nàng khuấy đều bột phấn và thuốc để chúng hoàn toàn hòa vào nhau.
Hộp thuốc hoa hồngvừa ngửi sẽ cảm thấy thơm ngọt cực kỳ, nàng làm một hộp xong liền chuẩn bị sai người mang sang, lại đột nhiên có một ý tưởng ác liệt hơn.
Vu Nguyệt cho thêm mấy vị thuốc vào trong bột thuốc màu đỏ, sao cho nó không ảnh hưởng đến chất lượng thuốc, thuốc bột màu đỏ liền biến thành màu ngà sữa.
Nàng trộn thuốc bột đã biến đổi màu sắc vào thuốc dưỡng thương, cho thêm nhiều mị dược hơn so với cái hộp màu hồng vừa rồi, liên tiếp lấy làm mấy hộp, cùng nhau sai người đưa cho Augusta, viết mảnh giấy, nói là loại thuốc điều chế mới nhất.
Augusta đương nhiên nhận được hộp thuốc của Vu Nguyệt rất nhanh.
Kể từ sau lần đầu tiên Cẩm Dụ phá thân, bị thọc đến mức thương tổn, thuốc của Vu Nguyệt đã giúp ích rất nhiều.