Hắn liếc về phía qυầи ɭóŧ nhỏ bị vứt tùy ý trên bàn sách, đưa tay với lấy, lau khô chất lỏng da^ʍ mỹ trên tay, lại vò nát qυầи ɭóŧ lau “thuốc bôi trơn” và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên kiều nhụy đã bị đâm đến mức sưng đỏ, chà sát không lưu tình chút nào .
“Ưʍ......” Huyệt nhỏ của cô đang bị sưng lên, vừa chạm vào vải bông liền đau đớn bỏng rát, cánh hoa bị đâm sưng và âʍ ɦộ cũng có cảm giác muốn phản kháng qυầи ɭóŧ, đáng thương co rút lại.
Hang động vừa mới bị đâm rộng hai ngón tay đã dần dần khép lại, chỉ còn lại một lỗ nhỏ bằng ngón tay cái, giống như chỉ cần Augusta không đâm nó nữa, nó sẽ trở về hình dáng ban đầu, là một lỗ nhỏ không ai nhìn thấy.
“Vừa rồi không phải đã đâm rộng ra rồi sao?” Hắn vừa dùng sức lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng chảy ra từ huyệt non, thấy huyệt nhỏ đã bị đâm rộng hai ngón tay giờ lại co lại, bất mãn dùng vải mềm của qυầи ɭóŧ bao trùm hai ngón tay thon dài, cùng nhau đâm vào huyệt nhỏ đang từ từ khép lại của cô.
“Đừng...... A.....”Vải mềm của qυầи ɭóŧ đã thấm hết thuốc bôi trơn và tϊиɧ ɖϊ©h͙, xù xì giống như giấy đánh bóng, chà đạp chỗ non mềm kia càng thêm đau đớn!
Đóa hoa yêu kiều này bị đâm ác như vậy , vừa rồi ít nhất còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ và thuốc bôi trơn, bây giờ bị hai ngón tay bọc vải xâm chiếm, huyệt nhỏ nhạy cảm e ngại muốn mạng, liều mạng đẩy hai ngón tay bọc vải thô gạt ra hành lang đã sưng đỏ, nhưng vải bông thô ráp như vậy, có tăng lực ma sát thế nào cũng không thể đẩy ra ngoài được.
Hơn nữa Augusta còn ác liệt cong ngón tay lên, đút ngón tay vào sâu hơn, hướng về chỗ bị chà đạp đến sưng đỏ, Cẩm Dụ vừa ngừng nước mắt lại bắt đầu giống như diều đứt dây:”Đau...... Đau quá...... Đừng......”
giống như là chơi quá mức, cô gái nhỏ này đúng là non mềm hơn rất nhiều so với những cô gái mà hắn đã từng làm trước đó.
Huyệt mềm này phải xoa dầu bôi trơn thật dày mới đâm được vào, cho dù lúc nãy đã bị hắn đâm làm cho nở rộng ra một chút rồi, nhưng cũng không thể chơi đùa quá ác được.
Huyệt nhỏ dưới người cô vẫn phải giữ lại để còn bị đâm tiếp.
Augusta rút hai ngón tay đang giày vò trong huyệt nhỏ của cô ra, cũng lôi qυầи ɭóŧ đã thấm đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.
Ngược lại cái miệng nhỏ nhắn của cô, đầṳ ѵú, hoa viên vô cùng nhạy cảm đều có thể tùy ý đùa bỡn, da thịt toàn thân đều non mềm không tưởng nổi, không giống những người phụ nữ khác, toàn thân trên dưới ngoại trừ phía dưới có thể đâm, còn lại không thể chơi cái gì khác.
“Như vậy.” Hắn bế ngang thiếu nữ đang xụi lơ trên bàn đọc sách lên: “Tiếp theo sẽ rót đầy tử ©υиɠ của nàng nhé.”
Bàn đọc sách cọ vào da thịt của thiếu nữ khiến người cô hơi đỏ lên, khiến Augusta rất không hài lòng —— Tất cả dấu vết trên người cô gái này chỉ có hắn mới có thể lưu lại, làn da bóng loáng trắng nõn của cô hắn còn chưa in dấu hôn xuống, sao cái bàn kia lại có thể lưu lại vết tích trên người cô.
Hắn ôm thiếu nữ xinh đẹp nhỏ nhắn đi về phía giường lớn mềm mại, cái giường này là dựa theo thân hình của hắn mà tiến hành đặt làm, cực kỳ rộng rãi, đủ rộng để hắn lật qua lật lại đâm cô gái này đến mức có thể rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào Tử ©υиɠ nhỏ của cô.
Tóc của thiếu nữ tđen nhánh mà mềm mượt, giống như tơ lụa.
Trước kia Augusta không để ý chuyện này, bây giờ Cẩm Dụ bị ôm vào trong ngực, đầu của cô dựa vào ngực hắn, sợi tóc mềm mượt khẽ cọ vào ngực hắn, hắn mới phát hiện, cô gái nhỏ này thật sự là từ đầu đến chân, không có một chỗ nào có thể khiến hắn thất vọng.
Không điên cuồng như lúc nãy khi hắn làm cô, Augusta ôm khuỷu tay của thiếu nữ cực kỳ dịu dàng. Hắn nhẹ nhàng đặt Cẩm Dụ ở giữa giường, hạ thể vẫn luôn không ngừng thiêu đốt du͙© vọиɠ thúc giục hắn lập tức đâm người con gái này đến mức dục tiên dục tử, nhưng mà vùng giữa hai chân của cô đã sưng thành hình dáng gì hắn cũng hiểu rõ, vừa rồi lại ác liệt lau đi dịch nhày nhờn nhờn, nếu tùy tiện làm tiếp, sợ rằng cô gái nhỏ này sẽ bị đâm hỏng mất.