Trương Thác cùng lúc tung ra hai cú đấm, mang theo một âm thanh ngắm ngầm bùng nổ, hai tên vệ sĩ này theo âm thanh đó mà bay ngược ra ngoài, té nhào xuống võ đài.
Ba tên vệ sĩ cáp cao hàng đầu của Vĩnh Phong. trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, tất cả đều bị đánh bại!
Cảnh tượng như vậy, khiến cho bên trong cả phòng kiểm tra, im như tờ không chút tiếng động.
Người có thể ở lại trong phòng kiểm tra, ít nhiều gì cũng có tầm hiểu biết nhất định đối với ngành nghề này.
Ở Hàng Châu, ba tên vệ sĩ này của Công nghiệp Vĩnh Phong, chính là nhân tài kiệt xuất của ngành này, kinh nghiệm cá nhân của bọn họ, vẫn luôn được lấy ra chiêm ngưỡng cung kính, thực lực của bọn họ, cũng là mục tiêu mà rất nhiều người đang theo đui.
Nhưng bây giờ, chính ba người này, lại bị một thanh niên trẻ tuổi không ai biết đến, dễ dàng đánh bại!
Đây có thể nói là, đã hoàn toàn làm mới lại nhận thức của bọn họ!
Là một doanh nghiệp đứng nhất nhì Hàng Châu, vệ sĩ của Lão tổng Công nghiệp Vĩnh Phong, phải lớn mạnh biết chừng nào?
Mọi người đã từng suy đoán rằng, cho dù là đặt họ lên tầm thế giới, thì loại người này cũng khá là lợi hại, nhưng bây giờ thì sao chứ? Bọn họ đã hiểu được, tầm mắt của mình, thật sự quá hẹp rồi!
Hai người Ngô Tân và chị Hồng nhìn lên trên võ đài, nói không nên lời.
Chính lúc vừa rồi, Ngô Tân còn cho rằng, Trương Thác sẽ thua chắc, hơn nữa còn sẽ thua một cách vô cùng khó coi, nhưng không thể ngờ được rằng, anh ta có thể lấy ưu thế mang tính áp đảo này để giải quyết đối phương!
Chẳng lẽ nào những thứ mà anh ta viết trong kinh nghiệm cá nhân, đều là thật?
Nếu như là sự thật, vậy thì rốt cuộc anh ta là ai?
Đã từng tham gia cuộc chiến lính đánh thuê Miango, hành động giải cứu quân, doanh trại huấn luyện quỷ Tô Cách! Một người như thế này, chính là cỗ máy gϊếŧ người đi hành tẫu trên thế gian, nếu như anh ta bằng lòng thì có thể trở thành một binh khí hình nhân bất cứ lúc nào!
Trương Thác dễ dàng đánh bại ba tên vệ sĩ, trên gương mặt cũng không có biểu cảm đắc ý, nếu như đổi lại là máy năm trước, những người này ngay cả tư cách gặp anh cũng không có, huống hồ gì là động thủ với anh.
Tên Vương Luân trước đó, đứng ở bên cạnh thậm chí cũng không dám mở miệng nói tiếng nào, khi sự chú ý của mọi người đều hướng lên trên võ đài, thì anh ta rời khỏi đầy chán chường.
Hai anh em Dương Hải Phong và Dương Viên cực kỳ lúng túng, Dương Hải Phong vô cùng không cam tâm, anh ta vốn dĩ còn nghĩ rằng, hôm nay phải bắt thằng nhóc này trả giá, kết quả cuối cùng lại là đối phương hoàn toàn không hề bị tổn hại một tí nào, cảm giác này khiến cho trong lòng Dương Hải Phong hết sức khó chịu.
Còn về Dương Viên, sắc mặt của cô ta ngược lại vô cùng khó coi, nói cho cùng thì chuyện ngày hôm nay đều là do chính mình kɧıêυ ҡɧí©ɧ ra, nhưng hiện tại lại thành ra thế này, bản thân đã thua hoàn toàn từ đầu đến cuối, hết sức mắt mặt, không cần nghĩ cũng biết chuyện này nhất định sẽ truyền ra ngoài, tự bản thân mình lại khiến cho mình bị người khác chế nhạo, đó là chuyện đều đã được định sẵn, đối với một người cực kỳ sĩ diện mà nói, thì đây là chuyện không cách nào chấp nhận được.
Trương Thác từ trên võ đài bước xuống, cầm lấy chiếc khăn lông màu trắng, lau tay, nói với Dương Viên: “Dương tiểu thư, nêu như cô đã không để cho tôi xuống được võ đài, thì tôi chỉ có thể đánh hết người của các người xong, rồi mới đi được, nếu như cô vẫn còn muốn kiểm chứng nữa, thì tôi hoan nghênh bất cứ lúc nào!”
Sắc mặt của Dương Viên trở nên tái nhọt, lời nói của Trương Thác giống như một cái gai đâm vào trái tim cô ta vậy, vừa rồi chính bân cô ta còn luôn mồm luôn miệng nói nhất định phải đánh, không đánh cũng không thể xuống võ đài được, kết quả sao nào, đến cuối cùng bản thân lại thua đến mức thảm hại như vậy, hơn nữa loại cảnh tượng đó có thể gọi là hoàn toàn áp chế được người khác có một bàn thắng đẹp, kết quả như thế, khiến cho Dương Viên rất khó xử không biết phải làm thế nào.
Nhìn những người xung quanh đang chỉ chỉ trỏ trỏ mình, người sĩ diện như Dương Viên cảm thấy mình không thể tiếp tục ở lại đây thêm một giây nào nữa.
“Tránh ra! Tránh ra hết đi!” Dương Viên đẩy người bên cạnh ra, nổi giận đùng đùng xông ra khỏi phòng kiểm tra.
Sắc mặt của Dương Hải Phong cũng tái nhọt giống như vậy, sau khi anh ta lao. đến ba tên vệ sĩ nói ra câu không cần phải trở về Vĩnh Phong nữa, thì bước nhanh ra khỏi nơi này.