Vì Em Không Quan Trọng

Chương 19: Vụ án 1(1)

Nguyệt An hấp tấp hỏi Chu Vận với đôi mắt hóng chuyện của mình.

"Chuyện cái chân được phát hiện trong bãi rác đó sao?"

"Đúng, đúng, tớ không nghĩ rằng chuyện này lại lần nữa xảy ra ở thành phố của chúng ta. Thật kinh khủng, không biết tên sát nhân đó gϊếŧ người vì mục đích riêng hay chỉ vì thỏa mãn sở thích của hắn như tên biếи ŧɦái kia."

Chu Vận trầm ngâm một hồi mới mở miệng.

"Tớ không chắc nhưng dù sao đi chăng nữa, việc hắn gϊếŧ người quả thật không khác gì một quả bom ném vào hồ nước. Cảnh sát cũng xác nhận cái chân phải ấy là của phụ nữ trẻ tuổi, chủ nhân của cái chân ấy theo tớ là lành ít dữ nhiều rồi, có khi các bộ phận khác của cô ấy còn bị hắn ta phân tán ra khắp nơi, dư luận truyền thông sắp tới có đề tài để viết rồi đấy. Và còn nữa, nếu hắn ta thực sự vì sở thích mà làm vậy. Tớ nghĩ chúng ta không nên ra ngoài vào buổi tối một mình đâu. Đặc biệt là cậu, hay đi các hội sở vui chơi, nếu có ngày bị hắn bắt được thì xác định."

"Ha, tớ đi chơi nhưng luôn đi đông người. Với cả, lần nào tớ cũng tỉnh táo chứ không uống say khướt như ai kia, còn nữa, bạn trai tớ không phải dạng đồ bỏ đi, nếu như gặp tên kia, có thể đè hắn ra làm một trận tơi bời."

"Ai biết được chứ, chỉ cần ngày nào hắn ta chưa bị bắt thì cậu vẫn phải luôn cẩn thận."

"Tớ nghĩ cậu mới là người phải cẩn thận đấy chứ, mặc dù cậu không ra ngoài vào ban đêm nhưng mà chiều nào, lúc gần tối, cậu đều đi loanh quanh dạo phố, tớ thấy cậu mới là người dễ bị hắn nhắm tới nhất."

Nghe Nguyệt An nhận xét như vậy, Chu Vận chỉ yên lặng, mỉm cười nhẹ, mắt cô hiện ra sự khinh thường nồng đậm như không thèm để ý đến việc này vậy. Cô nghĩ mình nên đi tham quan chỗ tìm ra xác ngay chiều nay hay đợi các bộ phận khác được phát hiện rồi đi cùng một lần cho đỡ mất công. Dù sao tên sát nhân này cố ý ném một phần cơ thể ở nơi thường xuyên có người qua lại và dọn dẹp như bãi rác của khu chung cư chứng tỏ hắn muốn người khác phát hiện ra nó, có lẽ những bộ phận khác cũng đc tìm thấy nhanh thôi.

Cô biết chuyện này sẽ đến nhanh nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, ngay trưa chiều hôm ấy, các mặt báo lớn đều đã đưa tin tìm thấy đầu và phần thân bị chặt đứt thành 2 mảnh của cô gái xấu số kia ở vùng ngoại ô thành phố, tình trạng so với cái chân còn tệ hơn, mắt bị khoét một bên, mũi gãy, phần miệng chứa dung dịch gì đấy màu trắng rất kinh tởm, mùi hôi thối thì khỏi phải bàn. Phần thân chịu cảnh tương tự, có vẻ cô gái kia đã chịu không ít đòn tra tấn vô nhân tính của tên sát nhân biếи ŧɦái khi còn sống. Xương sườn bên trong cắm thẳng xuyên qua lớp thịt, mỡ lộ ra ngoài, nhiều vết bầm tím, phần thân trần trụi không có mảnh vải che nào.

Chu Vận đọc những thông tin ấy từ một blogger làm nghề điều dưỡng trong viện dưỡng lão, hình như anh ta là một trong những người phát hiện ra thi thể. Cô nhanh chóng chụp lại mấy thông tin khá chi tiết này để làm tư liệu vì dù sao bài viết này cũng sẽ nhanh chóng bị xóa đi.

Lần này, Chu Vận không chần chừ nữa mà quyết định thay quần áo, chuẩn bị đầy đủ dụng cụ có thể bảo vệ tốt bản thân mình rồi đi ra ngoài. Cô muốn đi xem nơi phát hiện ra phần chân trước tiên.