Trò Chơi Nguy Hiểm

Chương 40

Phòng hoàng gia cao nhất.

Tại tầng cao chót vót, không gian xa hoa vô cùng, người nào được ở trong này hưởng thụ một đêm mới biết cái gì gọi là thiên đường.

Thông qua cửa kính trong suốt, có thể nhìn thấy phong cảnh mê người bên ngoài. Nơi đây được thiết kế theo phong cách truyền thống với gỗ Hồ Đào, kết hợp với đá ốp là cẩm thạch Italy, mọi thứ đều xa hoa vô cùng.

Cả phòng rộng đến hơn bốn trăm thước, có thang máy riêng. Sàn đất được ốp gỗ Hồ Đào, cùng với thảm trải phòng đều được làm thủ công rất tinh tế. Các hướng đều nhìn thông được ra bên ngoài, nhìn ra sân tập, vườn hoa xinh đẹp, còn có thể nhìn thấy bể bơi ngoài trời. Bên trong bài trí rất nhiều tác phẩm nghệ thuật giá trị, hơn cả là chiếc giường cực lớn thiết kế theo kiểu dành cho đế vương.

Trên chiếc giường to lớn, Lôi Dận thuận thế dựa vào thành giường, bộ âu phục tinh xảo ôm lấy dáng người chuẩn hơn cả người mẫu Tây phương.

Không bỏ lỡ cơ hội, ba ngôi sao nữ tranh nhau tiến lên phía trước…

Lôi Dận như con sư tử, toàn thân tản ra vẻ dong lười nhưng lại khiến kẻ khác sợ hãi…

Đôi mắt hắn không chút che giấu mà nhìn chằm chằm vào người Mạch Khê, ánh mắt tràn ngập khát vọng xâm chiếm nguyên thủy nhất của người đàn ông… nhưng không chút lưu tình!

Mạch Khê phát run, cô không rõ vì sao cha nuôi ôm mình đến đây. Ánh mắt hắn sắc bén khiến cô phát điên lên, ngay sau đó đứng dậy, chạy ra khỏi phòng ngủ liều mạng đạp cửa…

Thế nhưng có làm gì đi nữa thì cánh cửa vẫn không mở ra được…

Cửa mật mã! Phải có dấu vân tay mới có thể mở được…

Mạch Khê sống chết dồn toàn lực phá cửa, không khó nhìn ra cô đang vô cùng sợ hãi. Tuy rằng cha nuôi không tiến đến,vẫn dong lười dựa vào đầu giường, nhưng…

Sau lưng cô rõ ràng phảng hơi lạnh, chính điều này nói cho cô biết cha nuôi đang nhìn chằm chằm vào mình.

Đôi mắt xanh biếc, u lãnh kia không hề chớp mà nhìn chằm chặp cô! Tựa như một dã thú đang chực chờ nuốt cô vào bụng!

Cô liều mạng đập cửa, dùng tay đập, thậm chí nhấc chân đá nhưng làm gì thì cửa phòng vẫn không nhúc nhích…

Lôi Dận ở đầu giường tỉnh bơ nhìn hành động buồn cười của cô, tựa như bị vẻ mặt hoảng sợ của cô làm cho bật cười, trong đôi mắt lạnh lùng thoáng vẻ hài hước, cũng giống như đang xem một màn diễn vụng về…

Mạch Khê rốt cục mệt mỏi.

Thân mình nhỏ xinh mềm nhũn, ngã xuống cạnh cửa. Sau lưng cô dựa vào cánh cửa, tựa như con chim non bị dọa chết khiếρ, trừng mắt nhìn Lôi Dận cách đó không xa.

Vì căn phòng được thiết kế vô cùng thoáng, tầm nhìn cũng bởi thế mở rộng, nên Mạch Khê không có chỗ nào nấp đi.

Lôi Dận chầm chậm nhếch khóe môi lên, vẫn nhìn chằm chằm cô… Cho đến khi máu trên mặt Mạch Khê như bị rút sạch.

Ba nữ nghệ sĩ từ trong phòng đi ra, nhìn bộ dáng hoảng sợ của Mạch Khê thì quái dị liếc cô một cái rồi nhanh chóng đi tới trước mặt Lôi Dận…

Ba người quả thực không thể không nói là những mỹ nhân, khe ngực sâu giữa hai bầu ngực cao ngất, kín kín hở hở dưới chiếc khăn tắm, bọt nước trong suốt vẫn còn đọng trên da thịt. Nhưng nói gì đi nữa, họ rất sợ bị người khác nhìn thấy mặt mộc, nhất là trước mặt kẻ ăn trên ngồi trước như Lôi Dận. Vì vậy, dù đã tắm rửa sạch sẽ nhưng lớp phấn trang điểm vẫn y như lúc đầu!

“Lôi tiên sinh… Anh xem cô ấy chắc là không làm được gì đâu, chỉ có bọn em mới có thể hầu hạ anh thôi…”

Một trong số ba người khá lớn mật, lại phát huy tâm hồn thục nữ, thân mật ngồi xuống cạnh Lôi Dận, vươn cánh tay dụ dỗ choàng qua cổ hắn.

Lôi Dận không hề có ý tức giận, ngược lại giơ bàn tay to ra vỗ vỗ vào mông cô ta…

“Ba người các cô… hãy dạy cho cô ấy biết thế nào là hầu hạ đàn ông!” Trong lúc nói chuyện, đôi mắt xanh biếc vẫn không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Mạch Khê.

Tận đáy lòng Mạch Khê như chết lặng đi, ánh mắt trừng lớn!

Cái gì? Cha nuôi vừa nói gì?

“Dạ, Lôi tiên sinh…” Ba người phụ nữ vô cùng hưng phấn, nhất là người đang ấp trong lòng Lôi Dận.

Chỉ thấy cô ta kéo bàn tay Lôi Dận qua, đặt trên người mình, “Lôi tiên sinh… Thay người ta cởi bỏ khăn tắm đi…”

Giọng nói quyến rũ làm cho thằng đàn ông nào cũng phải nhiệt huyết sôi trào, nhưng ngoại từ Lôi Dận!

Hắn nâng tay, nhưng không phải đưa về hướng khăn tắm đang quấn lấy thân mình người phụ nữ, ngược lại khẽ vuốt mái tóc dài của cô ta, đột nhiên dùng chút sức…

“Aaa….”

Người phụ nữ đau quá kêu lên một tiếng, cô ta không hề ngờ đến người đàn ông này sẽ có hành động như vậy, lại càng không hiểu vì sao lại thế?

Hai người phụ nữ kia cũng giật mình, tâm tư người đàn ông này đúng thật là rất khó hiểu…

Lôi Dận lạnh lùng mở miệng….

“Nhớ kỹ, là các cô muốn lấy lòng tôi!” Hắn cho tới bây giờ không có thói quen lấy lòng phụ nữ!

Người phụ nữ lúc này mới hiểu mình sai ở chỗ nào, sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch.

Một người khác không dám nói gì, một tay tự tháo khăn tắm xuống. Cả thân mình đầy đặn lộ ra.

“Lôi tiên sinh…”

Cô ta đẩy người phụ nữ tự đắc kia ra, chuyển vào thay chỗ, bàn tay nhỏ bé mơn ʈrớɲ trên người Lôi Dận. Hai người kia cũng không chịu yếu thế, chủ động tháo khăn trên người mình…

“Lôi tiên sinh…”

Trong phòng diễn ra một cảnh thối nát…

Mạch Khê bịt chặt miệng lại, sợ hãi nhìn sự việc xảy ra trên giường. Cô nhìn thấy ba người phụ nữ kia khẩn trương bò lên giường cha nuôi, y hệt như gái điếm khoe thân mình, thật không biết liêm sỉ…

Nhịp tim của cô càng lúc càng nhanh hơn, thậm chí còn muốn khóc òa lên!

Tuy rằng cô chưa hề trải qua chuyện người lớn, nhưng ít nhiều cũng hiểu được họ sắp làm gì. Một màn này còn trực tiếp hơn cảnh cô nhìn thấy năm mười bốn tuổi.

Trên chiếc giường đế vương to lớn, tiếng kêu phóng đãng của mấy người phụ nữ lọt vào tai Mạch Khê. Cô theo bản năng bịt hai tai lại, không muốn nghe cũng không muốn nhìn…

Một trong số ba nữ nghệ sĩ kia cởi bỏ áo ngoài của Lôi Dận, cởi đến cúc áo sơmi, bàn tay nhỏ chui vào l*иg ngực màu đồng của hắn, như đang cảm thụ sức mạnh đàn ông dưới lòng bàn tay.

Những người phụ nữ kia cũng không chịu yếu thế, chủ động dâng thân mình đầy đặn của mình lên. Một cô đặt bàn tay nhỏ bé lên vật tượng trưng nam giới của Lôi Dận thì kinh hỉ không nói lên lời, ngay sau đó cũng ngã vào lòng hắn, ánh mắt như con mèo động du͙c…

“Lôi tiên sinh, của ngài thật sự rất lớn nha…”

Cô ta nói vẻ ám muội dị thường, rõ ràng ám chỉ ý mà mọi người đều hiểu. Người đàn ông ‘hùng vĩ’ như vậy hôm nay sao có thể bỏ qua!

Lôi Dận lạnh lùng cười, đôi mắt chẳng dịch chuyển là mấy, chỉ nhìn lướt qua ba người phụ nữ rồi lại chằm chằm nhìn Mạch Khê đang co ro như con ốc sên cách đó không xa, con ngươi lạnh băng bỗng nhiên co rụt lại…

Hắn thuần thục nhấn cái nút ở đầu giường, từ giữa ngăn lấy ra một cái hộp, ném đến trước mặt ba người phụ nữ, lạnh lùng ra lệnh…

“Đeo vào!”

Mấy người phụ nữ nhìn thoáng qua chiếc hộp, ngay sau đó điên cuồng giành giật. Cuối cùng thì một người cũng cướp được, cười mị hoặc mở chiếc hộp ra, nhìn thoáng qua chủng loại mà tim như bị kich động chực nhảy vọt ra ngoài…

” Lôi tiên sinh… Chỉ có ngài mới thích hợp với loại này…” Cô ta tán thưởng từ tận đáy lòng.

Lôi Dận vỗ vỗ đầu cô ta, khóe môi vẫn lạnh lùng như trước, không nói gì.

Người phụ nữ đó nhìn thoáng qua hai người còn lại, mị hoặc lấy cái bao ra. Tất cả họ đều hiểu, người như Lôi Dận sao có thể gieo rắc giống nòi trên họ!

Mạch Khê giống như đứa trẻ phạm lỗi, lui thân mình về một góc. Tiếng kêu sung sướиɠ, phóng đãng của người phụ nữ trên giường khiến cô không thể không bịt chặt hai lỗ tai, nhắm mắt lại.

Độ nóng bỏng trên giường ngày càng tăng thêm…

Mạch Khê thậm chí nghe được tiếng chiếc quần của người phụ nữ bị xé rách, ngay sau đó…

Tiếng thở gấp của mấy người bắt đầu vang lên đan xen nhau, không chút nào che lấp mà quẩn quanh trong từng góc của căn phòng.

Trong góc phòng, tim Mạch Khê bắt đầu đập nhanh hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn gần như vùi chặt vào hai đầu gối. Mặc dù đã che kín lỗ tai, nhưng vẫn không thể ngăn cho cô không nghe thấy những âm thanh xa lạ mà lại quen thuộc kia.

Tiếng ngâm khẽ của mấy người phụ nữ lọt vào tai cô, thậm chí cô còn nghe thấy tiếng thở đυ.c của đàn ông… Còn có tiếng va chạm!

Âm thanh như tràn ngập sức mạnh của người đàn ông, mỗi lần va chạm đều khiến người phụ nữ kêu rên đến mất hồn. Loại âm thanh này khiến đáy lòng Mạch Khê dần sinh ra ác cảm. Cô kinh sợ ngẩng đầu, lặng lẽ mở to mắt…

Ngay sau đó, đôi mắt Mạch Khê trừng lớn, lại nhanh chóng nhắm mắt lại, khuôn mặt đỏ bừng bừng…

Một màn nóng bỏng trên giường khiến hai gò má cô nóng lên, cảm giác như có luồng điện nhanh chóng truyền đến từng ngóc ngách trong cơ thể, làm cô càng thở nhanh hơn.

Trong não lại như xuất hiện cảnh cô vừa nhìn trộm được!

Bóng lưng người đàn ông rắn chắc mạnh mẽ, da thịt màu đồng mang đầy sức mạnh ngoan cường. Người phụ nữ phía dưới như sợi mì bị người đàn ông cường bạo va chạm, hai chân thon dài như dây leo quấn quanh vòng eo cường tráng của cha nuôi…

Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, cô cũng có thể nhìn thấy thân thể anh tuấn của cha nuôi, rắn như đá, lại tựa như con báo đen hoang dã! Hai người phụ nữ kia cũng quấn lấy cha nuôi. Còn hai bàn tay hắn thì không chút lưu tình nắn bóp bầu ngực hai người kia, khiến các cô không khống chế được tiếng thét chói tai.

Mạch Khê cảm thấy miệng lưỡi đắng khô. Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt như tấm lụa mỏng phiêu dật trong không trung. Trong lòng cô không ngừng khẩn cầu thời gian nhanh trôi qua, cầu cho một màn hoang đường này sớm chấm dứt!

Qua một hồi lâu sau, như qua cả một thế kỷ…

Tiếng thở gấp ban đầu của mấy người phụ nữ dần chuyển thành tiếng cầu xin tha thứ và tiếng khóc nức nở. Cuối cùng khi chỉ còn lại tiếng thở dốc khàn khàn thì không khí mới dần dịu xuống.

Hai chân ngồi xổm của Mạch Khê đã sớm mất cảm giác. Cô không biết là đã thật sự kết thúc chưa nên không dám nhúc nhích, cho đến khi…

“Đi đi!”

Trên giường, giọng nói tràn ngập sự lạnh lẽo vang lên.

Cô theo bản năng mở to mắt ra đã thấy ba nữ nghệ sĩ kia như sợi mỳ bị hung hăng giẫm đạp, xụi lơ trên chiếc giường hỗn đôn. Cha nuôi đứng lên, vớ lấy chiếc khăn quấn quanh hông, cầm ba tấm chi phiếu ném vào ba người phụ nữ vẫn đang thở hổn hển.

Thân mình mấy người họ rõ ràng run rẩy, không khó để tưởng tượng ra màn hoan ái vừa rồi kịch liệt đến mức nào. Họ quyến luyến nhìn người đàn ông vừa cho mình ba giờ hoan ái, nhưng là làn da màu đồng cùng bóng lưng to lớn của hắn cũng đủ khiến phụ nữ điên cuồng gào thét.

Có điều, trên thực tế, người đàn ông này trời sinh bản tính tàn khốc, dù là làʍ t̠ìиɦ trên giường cũng không cách nào làm cho hắn tan chảy. Mấy người họ đều muốn được lưu luyến nhiều hơn nhưng không dám, đành phải cầm lấy tấm chỉ phiếu, nhấc tấm thân rã rời mỏi mệt dậy.

Lôi Dận bận tối mắt mà vẫn thong dong ngồi ở kia, khuôn mặt cương nghị không hề nhìn ra vừa trải qua một hồi hoan ái; đôi mắt thâm thúy không chút gợn sóng vẫn dừng trên người Mạch Khê. Nhìn thấy bộ dáng hoảng sợ như con thú nhỏ của cô, sâu trong đôi mắt hắn thoáng xét qua tia châm chọc.

Mạch Khê tránh né ánh mắt cha nuôi, tuy thế, vẫn có thể cảm nhận được cái nhìn như tên bắn trên đỉnh đầu, trong lòng không khỏi đau khổ, uất hận!

Một nữ nghệ sĩ trong số kia tiến lên. Dựa vào vẻ mặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế ấy thì không khó nhận ra cô ta chưa cam lòng rời đi. Làm trong giới lâu năm, đương nhiên cô ta hiểu được phải bắt lấy cơ hội này.

“Lôi tiên sinh, người ta muốn được hầu hạ ngài…”

Cô ta thấy Lôi Dận không hề chớp mắt nhìn người con gái ở cách đó không xa, trong lòng có chút khinh thường, loại con gái ngây thơ như vậy sao có thể để mắt đến chứ.

Bàn tay mềm mại của người phụ nữ vuốt ve đầu vai người đàn ông, rồi hạ một đường xuống vòm ngực rắn chắc của hắn.

Tâm tư cô ta không khỏi xốn xao. Hắn có dáng người tuyệt hảo, khuôn mặt anh tuấn cùng với của cải và quyền thế không thể tính nổi. Tất cả đều khiến phụ nữ lâm vào mê muồi, cuồng si.

Hai người kia cũng muốn làm theo, nhưng lại hơi sợ hãi vì trên vầng trán Lôi Dận thoáng qua vẻ phiền chán.