Hiện đang trong thời gian nghỉ thi đấu, là thời gian nghỉ ngơi tương đối thoải mái của các tuyển thủ chuyên nghiệp, cho nên buổi chiều không bao lâu sau khi ăn cơm tối xong, các tuyển thủ còn ở lại căn cứ chưa về nhà ai bận rộn việc nấy.
Lý Cạnh Kỳ đột nhiên mở mắt ra nhìn cô, tầm mắt bởi vì từ trên cao nhìn xuống nên có vẻ có chút cao ngạo: “Em nhìn cái gì, sao lại không kêu.”
Hắn tiến lại gần, kéo tay Văn Quân Việt ra, cố ý chống lên cánh cửa của cô: “Vừa rồi lúc tôi cắm vào thì kêu la lớn mật như vậy, bây giờ đã biết thẹn thùng rồi?”
“Ưm a...” Văn Quân Việt thở dài một hơi hừ ra tiếng, cả người mềm nhũn, hạ thân bị một thứ trướng căng chặn lại, rất khó chịu.
“Em không sợ tôi rêu rao khắp nơi ư?” Lý Cạnh Kỳ nhếch môi ác ý cười cười, giống như thật sự đang cân nhắc có nên phát tán bí mật không thể nhìn thấy giữa hai người không.
Văn Quân Việt xù lông khắp người: “Đừng! Xin anh, giữ bí mật đi được không?”
Một là việc này thật sự không thể nói lung tung, hai là, cô không muốn để cho Sở Hàng biết.
Hai người bọn họ từng có một khoảng thời gian trừ bỏ đôi bên, ai cũng không biết. Người quản lý còn từng nói đùa họ là đồng hương, chứ hoàn toàn không nghĩ tới điều đó.
Văn Quân Việt gia nhập câu lạc bộ nửa tháng nay, không tiếp xúc vô nghĩa với Sở Hàng lần nào, cũng không nói lời nào, hoàn toàn là một trạng thái xa lạ.
Tiểu Thống đã ẩn thân không thể không yếu đuối nhắc nhở: “Ký chủ, trước khi làm đủ với nam chính số 1, không thể lên giường với nam chính số 2 được. Vì vậy, cô không thể cho họ biết tình hình.”
Thì ra Sở Hàng chính là nam chính số hai.
“Biết rồi.” Văn Quân phản hồi lại, sau đó lại hướng Lý Cạnh Kỳ đưa ra yêu cầu, “Chuyện hôm nay, không được nói cho bất kỳ ai có được hay không?”
“Được chứ.” Lý Cạnh Kỳ sảng khoái đáp ứng, nhưng lời hắn nói lại giống như ác ma, “Nhưng mà, chỉ cần tôi muốn làm em, bất cứ khi nào kêu em đến thì em phải đến.”
Hắn nghĩ đến cái gì đó, nghiền ngẫm rồi cười đùa: “Cái này gọi là gì nhỉ... Nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©?”
Sau khi Lý Cạnh Kỳ rời đi, ngón tay Văn Quân Việt quả nhiên khôi phục lại bình thường.
Sợ bị phát hiện, hai người cũng chỉ làm một lần, Lý Cạnh Kỳ bắn ra ngoài đùi Văn Quân Việt, cô lau một lúc lâu, lại đi tắm rửa một lần nữa.