Lý Cạnh Kỳ cởϊ qυầи ra, vật kia lập tức bắn ra.
So với bộ đùi sạch sẽ và rắn chắc của mình, thứ kia lại giống như là đến từ một thế giới khác.
Một màu đỏ thẫm làm người kinh sợ, hình dạng thẳng mà nghiêng, bởi vì gân xanh xuất hiện quá nhiều làm cho dáng vẻ của nó càng thêm thô dài dữ tợn.
Chỉ cần liếc mắt một cái, đều có thể tưởng tượng được nó cứng rắn như thế nào.
Lần đầu tiên cho phụ nữ xem đồ chơi trong đũng quần, Lý Cạnh Kỳ cảm giác không tự nhiên lắm: "Nhìn cái gì mà nhìn, lập tức dùng côn thịt lớn để thao cậu."
Văn Quân Việt nháy mắt mấy cái, trong lòng hiểu rõ.
Cô hỏi hệ thống: "Tiểu Thống, đây là nam chủ loại hình chó săn đúng không?"
Tiểu Thống cảm thấy có chỗ nào đó rất kỳ quái, lại nói không nên lời. Mặc dù nó rất thông minh, nhưng vẫn chưa đạt được tư duy chiều sâu giống như con người, đơn giản cũng là quan sát tình huống rồi cũng mặc kệ.
Nhiệm vụ đầu tiên không có gì bất ngờ là không thành vấn đề, Tiểu Thống cao hứng mà xoay vòng vòng.
Để đảm bảo nam nữ chủ khi làm chuyện chính sự có thể hết sức chuyên tâm, nó tạm thời tự động bật chức năng tàng hình, tránh cho ký chủ không tập trung.
Lý Cạnh Kỳ nhấc chân bước lên giường, quỳ gối bên cạnh Văn Quân Việt khom lưng ngửi ngực cô.
"Vú của em thật thơm."
Hắn mò mẫm chân cô, bàn tay cũng sờ mó vào bên trong đùi nhỏ của cô.
Da thịt dưới lòng bàn tay mềm mại trơn trượt, cảm giác đàn hồi có lực, hắn thuận tay nhéo nhéo vài cái, cảm giác thịt mềm gãi đúng chỗ ngứa làm cho người ta yêu thích không buông tay.
"Ngứa..." Văn Quân Việt chịu không nổi, chân kẹp lên cọ bàn tay hắn, ý đồ cọ xát cơn ngứa khiến cô khó nhịn.
Không biết vì sao, cô càng giãy dụa không đồng ý cho hắn làm, Lý Cạnh Kỳ càng phân hứng hơn, cách một hai cm, mặt ngửi ngửi cúi xuống ngậm núʍ ѵú đã sớm sưng đỏ lên.
Thân thể Văn Quân Việt run rẩy, mềm mại rên rỉ: "A ha ~"
Khoang miệng ấm áp bao bọc đều hương vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu vú, làm cho người ta thoải mái đến mê ly tầng tầng lớp lớp tê dại khuếch tán đến toàn thân.
Lực chú ý của cô bị cướp đi, hai chân trong nháy mắt cũng bị thất thủ, Lý Cạnh Kỳ tách ra hai chân đang đan xen vào nhau, sờ đến mật nước đủ nhiều, quỳ một bước dò xét trước đó, thử cúi thấp thân thể chọc vào âm hộ của cô.
Lúc này nửa người Văn Quân Việt đều bị hắn đè nặng, giống như bị giam cầm, chỉ có thể mở rộng hai chân chờ bị thao.
Thân phận của cô là nữ chính, nhưng đối với cô mà nói cô chỉ là Văn Quân Việt.
Lên giường với người không phải là bạn trai, từ thân thể đến tâm tình đều cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng kɧoáı ©ảʍ mà thân thể đang hưởng thụ lại là không thể nghi ngờ.