Tiểu Thống rất lo lắng cho ký chủ.
Nó phục vụ không ít ký chủ cần làm nhiệm vụ, cũng là hoàn thành nhiệm vụ, có một số người thành thạo, nhưng cũng có người rất miễn cưỡng mới có thể đạt được mục tiêu.
Việc này cũng giống như nấu ăn, đầu bếp có thiên phú về nấu nướng khi xào rau thì sẽ làm rất liền mạch lưu loát, nhưng người không biết nấu ăn phải liên tục điều chỉnh tỷ lệ gia vị mới có thể làm ra thành phẩm ngon.
Tiểu Thống tạm thời còn không hiểu Văn Quân Việt là một người ký chủ như thế nào, từ biểu hiện trước mắt mà xem, cô có đầu óc và kỹ năng diễn xuất, nó chỉ mong cô có thể thành công, có thể giúp đỡ chúng nó vãn hồi tổn thất của một thế giới ảo được hình thành dựa trên một cuốn tiểu thuyết.
"Biết rồi, yên tâm đi."
Văn Quân Việt dùng suy nghĩ trong đầu trả lời Tiểu Thống.
Quả cầu nhỏ này chỉ có cô mới có thể nhìn thấy, để tránh gặp phải phiền phức không cần thiết, ngón tay nhìn như trong suốt của cô trong ở ánh mắt của người khác nhìn cũng trông như bình thường, không cần lo lắng bí mật bị tiết lộ.
Vấn đề bây giờ của cô là phải tán tỉnh Lý Cạnh Kỳ, đồng thời cũng phải đối phó với những cảnh giác cùng nghi ngờ của hắn.
Bởi vì hắn không tin rằng người mà hắn quen biết hơn nửa tháng như Văn Quân Việt sẽ làm ra loại chuyện như thế này, chuyện xảy ra khác thường tất có điểm quái dị, cô có thể dùng thân thể của mình gợi dây du͙© vọиɠ của hắn, nếu trả lời không thích hợp, cũng sẽ làm cho phía dưới của người đàn này nhanh chóng nguội lạnh.
Văn Quân Việt chậm rãi thở ra một hơi, mới ấp úng nói: "Tôi xem một bộ phim người lớn, suy nghĩ... Vì vậy, nên mới lừa dối cậu vào đây."
Cô dùng lý do bôi thuốc để lừa người vào, chờ đến khi lên giường Lý Cạnh Kỳ hồi tưởng lại cũng sẽ biết, còn không bằng bây giờ thẳng thắn thừa nhận "Tôi chính là tϊиɧ ŧяùиɠ lên não muốn cùng cậu bắn một phát."
Không sợ có người nói dối, chỉ sợ trong sự thật có chứa giả dối.
Dù sao, ham muốn tìиɧ ɖu͙© vẫn luôn luôn làm cho mọi người mất đi lý trí. Ví dụ như Lý Cạnh Kỳ, không phải cũng nhất thời xúc động mới phá vỡ quan hệ đồng đội bình thường để ra tay vô lễ với cô hay sao? "A, nhìn không ra cậu vẫn là một tiểu tao hóa."
Lý Cạnh Kỳ thả lỏng rồi lại thở dài, một tay vớt Văn Quân Việt ôm cô rời khỏi mặt đất, bước qua vài bước, liền đem cả người cô ném vào chiếc giường nhỏ màu hồng phấn.
Nói như thế nào đây, lời này của cô có chút lấy lòng hắn.
Căn cứ tính cả quản lý, huấn luyện viên, đội viên dự bị, tổng cộng có mười một người đàn ông trẻ tuổi, cô muốn giải quyết tính dục, vậy mà người được chọn đầu tiên lại là hắn.
Tôn nghiêm là một người đàn ông của Lý Cạnh Kỳ đều bị cô nâng đến cả người đều thoải mái dễ chịu.
Hắn nửa ngồi xổm trước giường đánh giá Văn Quân Việt, cô dùng cánh tay nửa ôm che khuất núʍ ѵú, hai đoàn tròn trịa trắng nõn lúc này bị chen chúc ở một chỗ với nhau, khuôn mặt trắng hồng hiện lên một mảnh đài các kiêu sa động lòng người, không phải là một điểm mê người bình thường.
Lần đầu tiên của hắn không muốn đưa ra ngoài, hình như giao cho cô cũng không lỗ.