Giang Oanh Oanh rửa sạch cơ thể, trên mặt chỉ tô ít son môi, bôi ít phấn trông hồng hào.
Nhũ hoàn, lá vàng, dây xích vàng ngọc thế, âm đinh, khóa chân, long phượng kim vòng đều mặc đầy đủ, hoàng thượng thật là bá đạo.
Cơ thể nàng bị trang trí đến vạn phần dâʍ đãиɠ, bên ngoài khoác một tầng lại một tầng cung trang phức tạp, đi theo hắn diện thánh.
Quần áo này là đối chiếu lúc nàng hồi cung, hoàng thượng tự mình đo kích cỡ, không thể nghĩ đến mới ba tháng, hắn ngày đêm âu yếm cùng công hiệu của thuốc trướng nhũ, hai vυ' lại to thêm vài phần, áo ôm không xuể bộ ngực khủng, như muốn nổ tung.
Giang Oanh Oanh muốn đổi sang bộ khác, đang giữa hè nàng chọn một bộ cổ cao, bao lấy hoàn toàn bộ ngực. Nhưng mặc trang phục vào, hình dạng nhũ lớn cách vải bị nhìn rành mạch, so với bộ trước đó, càng thêm da^ʍ tiện.
“Ô ô ô……” Tiểu cô nương thương tâm rớt nước mắt.
“Oanh Oanh không khóc.” Lý Diễm kiên nhẫn mà nhìn tiểu cô nương thay quần áo, mỗi một bộ đều cực kỳ đẹp, đều đúng gu hắn.
“Oanh Oanh khó coi, ô ô ô…… Không giống cô nương đàng hoàng, ô ô ô……” Tiểu cô nương ở trong lòng ngực hắn khóc nức nở.
“Không có việc gì, lại đổi thêm vài bộ nữa.” Lý Diễm nhìn nàng thay đổi ba bốn bộ cung trang, cuối cùng chọn ra một bộ vải tơ tằm, chất vải co giãn, căng ra một chút cũng không khó chịu, nàng mới bằng lòng ra cửa gặp người.
Cổ chân nàng mang theo khóa chân, đi đường đều là hoàng đế tự mình đỡ chậm rãi đi. Lên xuống ngự liễn đều là hoàng đế tự mình bế xuống, sủng ái vô cùng. Bên ngoài Thái Cực Điện, các cung nữ không biết rõ chân tướng sự việc, cực kỳ hâm mộ cùng khát khao, bệ hạ lạnh lùng như thế, lại đối xử ôn như với một cái cô nương. Các nàng cũng không biết, bên dưới cơ thể mềm mại mặc cung trang đang đeo đầy người trang kim da^ʍ tiện, có thân phận Hoàng Hậu, ngay cả tự do mà đi đường đều làm không được.
Thái Thượng Hoàng cùng Thái Hậu chuyển nhà đến Trường Môn Cung.
Trong điện đặt số lượng lớn hàn băng, Lý Diễm đỡ Giang Oanh Oanh đi vào, cảm thấy một trận mát lạnh.
Cung nhân dẫn bọn họ tiến đến Thừa Lương Hiên, Thái Thượng Hoàng cùng Thái Hậu đã ngồi chờ.
“Nhi thần tham gia phụ hoàng, mẫu hậu.” Lý Diễm hướng hai người đang ngồi chắp tay thi lễ.
“Thần nữ……” Giang Oanh Oanh mới vừa mở miệng, Thái Thượng Hoàng hòa ái cười nói: “Oanh Oanh là con dâu, hẳn là xưng hô như Diễm Nhi.”
Giang Oanh Oanh cũng biết, lúc trước ở trong cung người muốn gϊếŧ nàng là vị Thái Thượng Hoàng, ông cười càng hòa ái, nàng càng cảm thấy sởn tóc gáy.
“Dạ, nhi thần tham gia phụ hoàng, mẫu hậu.” Giang Oanh Oanh muốn hành lễ, nhưng nàng vừa mới nửa ngồi xổm, khóa chân liền phát ra âm thanh nhỏ của kim loại va chạm, khiến động tác cứng đờ.
Lý Diễm đúng lúc đỡ nàng nói: “Oanh Oanh không cần đa lễ, không cần khách khí với phụ hoàng mẫu hậu.”
Thái Hậu gật gật đầu, nói: “Mau ngồi xuống đi.”